Ring ring
Tối manh xuyên qua

Tối manh xuyên qua

Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329141

Bình chọn: 7.5.00/10/914 lượt.

n gì?”“…” Đặc điểm lớn nhất của Tĩnh Huyền Phong chính là ăn hết lớp đường bọc ngoài viên đạn, sau đó lạnh lùng vô tình bắn trả phần ruột cho ngươi. Làm người cần gì phải phân cao thấp rõ ràng như vậy a?!Có lời này nhắc nhở, Tĩnh Huyền Phong mới nhớ tới Tây Bằng Đinh Luân cùng Nhiễm Thiện Nhượng vẫn còn ở trong phủ làm khách, hắn sẽ đi hơn mười ngày, làm sao có thể yên tâm để Tiểu Hạt Tử ở lại với hai con sói bụng dạ khó lường được?“Ngươi còn cần châm cứu giúp Nhiễm Thiện Nhượng mấy lần nữa? Đại khái mất mấy ngày?”“Mười hai lần, bốn ngày.”Tĩnh Huyền Phong có chút suy nghĩ hỏi lại, “Không thể châm hết mười hai lần trong một ngày à?”Cổ Tiếu Tiếu đen mặt, “Nói vớ vẩn gì đó? Vốn phải chia đều ra mười hai ngày, nhưng ta đã cố gắng hết khả năng gộp lại trong thời gian ngắn nhất, ta hy vọng hắn có thể tới Đông Thấm Quốc cùng ngươi một chuyến, dù sao hắn cũng quen nữ vương bên đó, nói chuyện sẽ dễ dàng hơn.”“Sao?!” Tĩnh Huyền Phong căn bản chưa nghĩ đến đây là ý tốt của nàng, hắn tức giận đùng đùng quát, “Hay là ngươi muốn ở riêng với Tây Bằng Đinh Luân? Muốn tạo phản phải không?!”“…” Cổ Tiếu Tiếu lười đi giải thích, trợn trắng mắt té xỉu trên vai hắn, “Ta mệt rồi, chúng ta đi ngủ đi.”Tĩnh Huyền Phong thấy nàng trốn tránh vấn đề, căm tức đẩy nàng ra, không thuận theo không buông tha tiếp tục khảo vấn, “Nếu hôm nay không giải thích rõ ràng thì đừng hòng đi ngủ.”“Ta…” Cổ Tiếu Tiếu giống như không có xương cốt lại nằm úp xấp trên người Tĩnh Huyền Phong, thuận thế nói nhỏ bên tai hắn, “Chỉ yêu ngươi!”“…” Lời vừa nói ra, toàn thân Tĩnh Huyền Phong liền tê dại như bị sét đánh trúng, khóe miệng cứng ngắc hơi hơi cong lên, nghĩ một đằng nói một nẻo, “Qua loa cho xong chuyện phải không?”Cổ Tiếu Tiếu nghe ngữ khí của hắn đã dịu đi, liền biết người nào đó trong lòng đang vui vẻ, nàng mềm nhẹ tựa vào ngực hắn, “Lòng ta rất nhỏ, chỉ chứa được một người nam nhân, huống chi thê tử của ngươi không phải tiên nữ hạ phàm, có lẽ người ta chỉ thương hại ta là người mù thôi. Mà ngươi, ngươi cho tới bây giờ đều chưa từng thương hại ta, còn thường xuyên vui vẻ cười nhạo trên nỗi đau của người khác. Người với người tại sao lại chênh lệch như vậy a?”Tĩnh Huyền Phong nhẹ giọng cười, “Vì sao phải thương hại ngươi? Ngươi là thê tử của ta, ta có thể cho ngươi những thứ không nhàm chán như vậy.” Nói xong, hắn kéo Cổ Tiếu Tiếu đi về tẩm cung, dưới ánh trăng yên ắng, bàn tay to nắm chặt bàn tay nhỏ bé, thân mật khăng khít không rời. Chương 41: Thiệt tình thành ý chúc phúc nàngĐêm dài nhân tĩnh, toàn bộ vương phủ đều chìm vào bóng tối yên bình.Cổ Tiếu Tiếu nằm ngủ say trong vòng tay Tĩnh Huyền Phong, khắp căn phòng chỉ có tiếng hít thở đều đều của hai người. Đã bao lâu không được ngủ an ổn như vậy, nàng cũng không nhớ rõ nữa, chỉ biết an bình luôn ngắn ngủi, nàng lại bắt đầu mơ thấy giấc mơ khủng khiếp kia.Cảnh trong mơ vẫn y như trước, cánh bướm bay múa giữa muôn vàn cỏ hoa, trong chớp mắt ngẩng đầu nhìn lên, ngàn vạn ngân châm bay thẳng vào mắt nàng. Nàng không còn nhận rõ được đây là thật hay là mê, chỉ biết cố gắng hết sức trấn an nỗi sợ hãi trong lòng, không ngừng cảnh cáo chính mình nhất định phải đi hết giấc mơ này bằng mọi giá.Nàng ngẩng đầu, trợn to hai mắt đón nhận cơn mưa châm rơi xuống. Nhìn như gần ngay trước mắt, nhưng thực chất lại ở cách mặt đất khá xa, nàng lấy hết dũng khí, nhìn chăm chú về phía chân trời. Chỉ thấy trong quá trình rơi xuống, vô số ngân châm dần tụ lại với nhau, chốc lát sau, tất cả ngân châm đã tụ lại thành một, giống một cây gậy kim cô lóng lánh khổng lồ, lao về phía nàng với tốc độ ánh sáng.Cổ Tiếu Tiếu cảm thấy mồ hôi đã thấm ướt y phục, thất hồn lạc phách nhắm chặt hai mắt. Nàng không phải bộ đội đặc chủng, cũng chưa từng trải qua huấn luyện thể năng khắc nghiệt, vậy nên chỉ biết dùng phản ứng nguyên thủy nhất của con người là che mặt lại, sau đó mở mắt nhìn qua kẽ ngón tay, vừa nhìn vừa kêu to thảm thiết. Nhưng lúc “Gậy kim cô” tiến lại gần, nàng mới phát hiện ra càng rơi xuống nó lại càng nhỏ bé, khi ở ngang tầm mắt thì chỉ còn là một cây châm thanh mảnh đến khó có thể nhìn rõ. Trong nháy mắt, đột nhiên cây châm ấy đâm thẳng vào mắt nàng, đau đớn khiến nàng muốn ngất, tiếp theo, trước mắt tối đen một mảnh, hoa cỏ bươm bướm đều biến mất, hắc ám không thấy năm ngón tay, nhưng bỗng nhiên lại xuất hiện một quầng sáng mơ hồ màu lam nhạt…“Tiểu Hạt Tử mau tỉnh lại!” Tĩnh Huyền Phong bị tiếng thét chói tai của nàng làm cho bừng tỉnh, vừa mở mắt đã thấy nàng nước mắt giàn giụa, thống khổ kêu đau.“A…” Cổ Tiếu Tiếu bị hắn mạnh mẽ kéo ra khỏi giấc mơ, Tĩnh Huyền Phong thấy nàng tỉnh lại, khuôn mặt trắng bệch loang lổ nước mắt, không khỏi lo lắng hỏi, “Gặp ác mộng?”Cổ Tiếu Tiếu lòng còn sợ hãi ngồi dậy, ôm cổ hắn vô lực nói, “Kiếm củi ba năm thiêu một giờ, sao ngươi lại gọi ta dậy chứ…”Tĩnh Huyền Phong không rõ nên hỏi lại, “Ngươi không ngừng kêu to, mồ hôi mướt đầy trán, chẳng lẽ ngươi còn thích?”Cổ Tiếu Tiếu kể lại sơ qua giấc mơ khủng khiếp ban nãy cho Tĩnh Huyền Phong, Tĩnh Huyền Phong lắng nghe rất nghiêm túc, nghe