Polly po-cket
Tính kế xem mắt

Tính kế xem mắt

Tác giả: Tử Văn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323570

Bình chọn: 10.00/10/357 lượt.

quả gì, cuối cùng cô đành phải buông tha, tự an ủi bản thân rằng đây có lẽ là Thiên đường xinh đẹp mà người họa sĩ đã tưởng tượng ra.

Cô dừng bước, vươn tay lên khẽ vuốt lên vầng hào quang lóe lên trên mặt biển ở trong bức tranh, khẽ mỉm cười, xoay người bước xuống lầu.

Chương 2

Xe vừa dừng lại, Tống Ninh Ninh lập tức bước ra từ ghế phụ lái xe, ánh mắt nhanh chóng quét qua một lượt bốn xung quanh, xác định tất cả đều bình thường, mới mở cửa xe cho Tống Tĩnh Ninh, thuận tay cầm lấy chiếc cặp công văn của hắn.

Tống Tĩnh Ninh nhìn cô liếc cái, bước một bước ra khỏi xe, những năm gần đây, mặc dù nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của cô em gái mình như vậy hắn cảm thấy rất kì quái, nhưng tất cả những thói quen đó chỉ là hình thức mà thôi.

Ở nhà, tất cả mọi việc hắn đều nghe theo sự sắp xếp của cô em song sinh này, khi đi ra bên ngoài, an toàn của hắn là do cô phụ trách. Tuy rằng hắn luôn nghĩ việc cô em gái mình luôn luôn chỉ có chuyện bé xé ra to, nhưng vì có thể hưởng thụ yên tĩnh bên tai, nên hắn vẫn cực kỳ thức thời, phối hợp với cô mà không nói ra điều gì cả.

Chỉ là có đôi khi, hắn nhìn đến phong cách ăn mặc của cô em gái này trên thì mặc áo sơ mi rộng thùng thình, dưới thì mặc quần rộng thoải mái thuận tiện, kết hợp với mái tóc ngắn hắn thần nghĩ cô giống hệt như một đứa con trai còn chưa đến thời kỳ dậy thì, hắn liền thở dài ở trong lòng, hoài nghi quyết định lúc trước của mình có phải đã sai rồi không?!

Khi đó, cô em gái vốn nhút nhát của hắn dần dần như biến thành một nam nhân bà (Chuông: mình thấy để như thế hay hơn, nên mình để như thế ^^), mà khi đã trưởng thành rồi thì tính tình cô cũng vô cùng mạnh mẽ hệt như đàn ông thì hắn cũng không dám nói gì với cô, nói không chừng cứ như vậy có khi cả đời cũng không gả cô đi được.

Trời ạ! Hắn thực sự sợ rằng cha mẹ hắn có thể nửa đêm đội mồ mả sống dậy mà tính sổ với hắn mất!

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn không khỏi có chút buồn rầu mà vò vò đầu mình.

“Tổng giám đốc không thoải mái chỗ nào sao?

Chú ý đến động tác của hắn, Tống Ninh Ninh quan tâm hỏi.

“Không có.”

Tống Tĩnh Ninh bất lực bày ra nụ cười tươi tắn, thuận tiện để gạt bỏ suy nghĩ hiện tại của mình ra khỏi đầu.

“Có thể là do sáng nay bị con gián dọa cho bây giờ vẫn còn sợ.”

Tống Ninh Ninh nghe vậy, nhịn không được nhìn lên trời trừng mắt tức giận nói.

“Bị dọa sợ? Vậy tổng giám đốc anh có muốn đi đến nơi nào cho bớt sợ không?”

“Được a.”

Hắn thuận miệng lên tiếng, cảm thấy rất hứng thú với đề tài này.

“Em có biết nơi nào tốt có thể giới thiệu một chút không?”

Cô lập tức nhìn hắn bằng ánh mắt hung dữ.

Tống Tĩnh Ninh im lặng không nói thêm gì nữa, bắt đầu huýt sáo, hắn thầm nghĩ thật may là hiện tại bọn họ đang đứng ở trước cửa công ty, nếu không chắc chắn cô em gái này sẽ xuống tay với hắn không một chút lưu tình.

Hắn đi nhanh vượt lên trước, ngay lúc hắn đang đứng ở trước cửa văn phòng chuẩn bị bước vào trong, thì nghe thấy cách đó không xa có tiếng xôn xao truyền đến.

Hai anh em bọn họ rất ăn ý với nhau trong việc này, đồng thời quay người lại nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy từ đằng xa có người đang chạy tới, trên tay cầm một chiếc cặp công văn, sau lưng hắn lại có hai người đàn ông mặc tây trang màu đen vội vàng chạy đuổi theo.

“Đừng chạy!”

Một trong hai người đàn ông phía sau cất tiếng hô lớn.

“Người phía trước, mau chặn hắn lại!”

“Cướp giật.”

Tống Ninh Ninh vừa nghe thấy, nồng độ adrenalin trong cơ thể lập tức tăng mạnh.

“Dám cướp giật đồ ở trước mặt ta, ngươi coi ta là người đã chết rồi sao?”

Tống Tĩnh Ninh nghe được câu này, da đầu tê rần, biết chắc chắn rằng cô em gái mình muốn xen vào chuyện này, theo bản năng hắn vương tay phải ra bắt lấy cô, nhưng lại bị chậm mất một bước, việc nhân đức cô đã sớm xem vào không muốn nhường ai, như một đầu tàu gương mẫu, liền xông ra.

“Ninh Ninh!”

Hắn bất đắc dĩ gọi một tiếng, lại quay đầu kêu bảo vệ ở dưới lầu của công ty một tiếng.

Cô không thèm suy nghĩ gì đã chạy đi như vậy, quên mất rằng mình đã thở hổn hển, ngộ ngỡ có chuyện bất trắc gì xảy ra, hắn làm sao có thể ăn nói được với cha mẹ ở dưới suối vàng?

Chỉ lo ra tay nghĩa hiệp, Tống Ninh Ninh hoàn toàn không để ý tới anh trai đang chạy ở phía sau kêu to, xông lên phía trước, hung hăng vung quả đấm lên, chạy về phía tên cướp dùng sức đấm vào hắn.

Không ngờ rằng nửa đường đang chạy trốn thì lại xuất hiện một vị Trình Giảo Kim, tên cướp né tránh không kịp, bị cô hung hăng đập xuống một quyền, ôm bụng rên rỉ kêu.

Tiếp theo, Tống Ninh Ninh tiếp tục nhấc chân lên đá mạnh vào mặt hắn một cái, động tác rất liền mạch lưu loát đá thêm mấy cái liền khiến cho tên trộm không kịp phản ứng, quỳ rạp xuống đất.

Sau đó hai người đàn ông lực lưỡng cũng chạy tới nơi, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ xinh trợn mắt há mồm. Không nghĩ tới một cô gái nhỏ có thể có thân thủ lợi hại như vậy, lá gan cũng lớn như thế…

“Đứng trơ mắt ở đó làm gì?”

Chân cô dẫm đạp lên người tên cướp, nhìn bọn như ra lệnh.

“Còn không mau đến áp giải hắn đi! Nếu cứ như thế để hắn chạy mất không phả