
rường đi, đừng ham chơi quá.”
Âu Dã Tử : “Ừ, về bây giờ.”
Chơi được ba giờ, thao tác của Tiếu Lang thuần thục không ít, bị Vương Mân thúc giục hai ba lần mới lưu luyến không rời mà thoát khỏi thế giới ‘ Hiệp Minh ‘.
◊◊◊
Trên đường trở về, Tiếu Lang cực kỳ hưng phấn, lúc bước đi liền nhảy nhót nhảy nhót, ngay cả mấy lọn tóc ở sau gáy cũng nhếch lên “Anh của ông lợi hại thật nha, mười mấy con thụ yêu bị một cái trận pháp của ổng roẹt một cái giết hết trơn luôn.”
Vương Mân nói “Mấy con thụ yêu đều là quái cấp thấp, lão là kiếm khách trung cấp, không thể một chiêu giết hết mới là lạ…”
“Ồ! Ồ!” Tiếu Lang bừng tỉnh đại ngộ “Cao nhất là cấp mấy a?”
Vương Mân đứng trong tiệm, gọi hai ly trà sữa mang về, nói “100 cấp, bất quá từ 50 cấp trở về sau không coi trọng cấp bậc lắm, danh hiệu mới là trọng yếu. Ví dụ như chú tạo sư sau 50 cấp có thể bắt đầu học được kỹ năng rèn, thăng cấp lên công tượng làm ra vũ khí có thể bán được tiền… Sau khi thăng lên cao cấp công tượng rồi thì, cơ bản là phải dựa vào nạp tiền mới có thể thăng nữa, cao nhất là thập cấp thần tượng, server này chưa có thập cấp thần tượng… nhưng mà có một vị Thánh Kiếm Sĩ cửu cấp cùng một Thánh Dược Sư bát cấp, hai người này coi như lợi hại nhất cả server đi, một người đứng đệ nhất cao thủ bảng, một người đứng đệ nhất tài phú bảng. Hai người bọn họ mỗi người tạo một môn phái, cơ hồ sở hữu cao thủ thần cấp đều vào hai phái đó, hai cái môn phái lúc nào cũng đấu tới đấu lui…”
Tiếu Lang ngắt lời, nói “Còn có môn phái đối lập nữa! Ông có tính gia nhập không?”
Vương Mân “Ừ, quần chiến cũng rất kích thích, bất quá chúng ta nói này đó vẫn là còn sớm, anh của tớ chơi cả mùa hè mới lên được trung cấp kiếm khách thôi, chơi trước đi rồi tính sau…”
Tiếu Lang thực chờ mong, hai người về tới trường học, Vương Mân nói “Cậu đi căn-tin trước đi, một lát tớ lại sau.”
Tiếu Lang hỏi “Ông đi đâu thế?”
Vương Mân quơ quơ thứ đang cầm trên tay “Đưa trà sữa cho Tư Tinh.”
Hiện tại là hơn 6 giờ, cũng đã qua thời điểm dùng cơm của học sinh, Tiếu Lang gọi món ăn, trứng xào cà chua cùng thịt kho tàu cà chua, lại mua thêm hai que xiên nướng, định bụng mời Vương Mân ăn.
Vương Mân đi rồi quay trở lại, tìm thấy bàn Tiếu Lang ngồi liền bước tới ngồi ở ghế đối diện, vừa ăn vừa nói chuyện.
Tiếu Lang “Cái tên Phong Hỏa gì đó là anh ruột của ông sao?”
Vương Mân “Ừ, lão tên Vương Kỳ.”
Tiếu Lang “A, là người mà ông nhắc tên với ông chủ tiệm ha… Ủa mà sao ông chủ tiệm đó lại biết anh của ông?”
Vương Mân “Lão cũng tốt nghiệp trường này ra.”
Tiếu Lang “Cũng từng học Hoa Hải? Thảo nào… anh ông hơn ông mấy tuổi vậy?”
Vương Mân “Ba tuổi, năm nay vừa lên Đại học.”
Tiếu Lang “Đại học nào thế?”
Vương Mân “Tây Đại.”
Tiếu Lang “Wow~~ Tây Đại? Trường nổi tiếng nha!”
Vương Mân “Bình thường, lão vốn là thi hỏng mà.”
Tiếu Lang “…”
Vương Mân “Vốn dĩ thành tích của lão có thể vài được Khoa Đại, nhưng lúc thi lên cao đẳng lại phát huy thất thường, bị trượt khỏi mười tên đứng đầu.”
Hoa Hải có cái truyền thống, hàng năm những học sinh nào thi lên cao đẳng đều sẽ được xếp hạng một lần toàn trường, cũng coi như là một loại thi thử, trên cơ bản, hạng trên một trăm có thể vào trường tốt, hạng trên hai trăm có thể vào trường trọng điểm.
Khoa Đại là tên gọi tắt của trường Đại học Khoa Kỹ tổng hợp toàn quốc, danh tiếng lan xa, nghiễm nhiên trở thành thánh địa của trường Đại học trong cảm nhận của học sinh cả nước…
Dù cho có là trung học Hoa Hải đi nữa, số học sinh các lớp có thể vào được Khoa Đại cũng chỉ là đếm trên đầu ngón tay.
Tiếu Lang không nói gì, dùng đôi đũa chọt chọt mấy mẩu cà chua trong đĩa nhựa, đối với tiền đồ tràn ngập sầu lo.
Cậu bây giờ đứng hạng 281 toàn trường, 281 đó… có thể vào được trường nào chứ? Trường tốt là nghĩ cũng đừng nghĩ, trọng điểm cũng đừng hi vọng… Nếu tiến bộ chút, nói không chừng có thể chen vào chuyên nghiệp hạng hai trong trường Đại học hạng nhất, còn nếu như vận khí không được tốt thì… chuyên nghiệp hạng nhất trong trường Đại học hạng hai… vậy.
Tiếu Lang “Ai… Một lát nữa chúng ta cũng đi phòng tự học đi.”
Vương Mân “??”
Tiếu Lang “Dậy sớm chim chóc mới có sâu để ăn.”
Vương Mân “Dậy sớm sâu đều bị chim ăn.”
Tiếu Lang “…”
◊◊◊
Buổi tối, Tiếu Lang ôm mấy quyển sách giáo khoa lon ton đi phòng tự học, nhưng chưa tới nửa giờ lại chui vào cửa ký túc xá lại.
Vương Mân “??”
Tiếu Lang oán giận nói “Phòng tự học bự nhất thư viện cư nhiên đầy nhóc người! Thực sự không hiểu nổi a! Hiện tại mới vừa khai giảng a!!!”
Vương Mân “Cậu ở ký túc xá xem sách cũng được, có ai quấy rầy đâu.”
Tiếu Lang chỉ vào Vương Mân “Ông nằm ở trên giường xem tiểu thuyết võ hiệp kìa!” Quả thực khiến người ta giận sôi mà!!!
Vương Mân bỏ sách xuống “Tớ đây cũng đi học được chưa!”
Tiếu Lang vẫn là từ lỗ mũi hừ hừ ra mấy cái, kéo ghế ra ngồi xuống, lật sách vật lý năm nhất ra.
Vương Mân tay chống cằm, cầm một cây viết bi lật sách tô tô vẽ vẽ cái gì đó, tốc độ lật rất nhanh, chỉ nửa giờ liền lật đến hơn nửa cuốn sách.
Tiếu Lang kinh ngạc nhìn cậu ta “Ông xem sách nhanh như vậy? Bài đ