pacman, rainbows, and roller s
Tiểu Long Nữ bất nữ

Tiểu Long Nữ bất nữ

Tác giả: Hi Hòa Thanh Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325840

Bình chọn: 7.5.00/10/584 lượt.

ều chuẩn bị xong hết rồi sao?”

Vương Mân nhìn nhìn quyển sách trên bàn của Tiếu Lang, vẫn còn đang bồi hồi ở chương thứ nhất…

“Xem chậm vậy, bộ cậu tính thêu hoa lên đó a?”

Tiếu Lang “…”

Vương Mân “Cậu xem kiểu gì thế?”

Tiếu Lang “Xem từng câu từng câu a…”

Vương Mân nói “Xem sách vật lý chứ có phải xem tiểu thuyết đâu, mấy kiểu sách giáo khoa này biên soạn theo lối tư duy có thể là không đồng khớp với lối tư duy của cậu, vậy mà cậu xem theo kiểu từng câu từng câu, xem lát hồ đồ luôn.”

Tiếu Lang “??”

Vương Mân thở dài “Cậu làm cách nào thi đậu vào Hoa Hải vậy?”

“…” nhiều lần lập đi lập lại bị hoài nghi chỉ số thông minh cùng năng lực, Tiếu Lang phẫn nộ rồi “Bạn gái của ông vào ban thực nghiệm kìa!”

“Cái gì?” Vương Mân có chút ngốc, không phải đang nói chuyện Tiếu Lang có chút chậm chạp sao, liên quan gì đến chuyện bạn gái mình ở ban thực nghiệm chứ?

“Vậy tức là ông cũng không lợi hại là mấy a, nếu không tại sao không vào đó đi? Ngay cả bạn gái của mình còn vào được kia kìa!” Tiếu Lang gân cổ ồn ào, vành tai đỏ bừng, tựa như một con mèo đang xù lông.

Vương Mân sửng sốt “Cái cậu này, lối suy nghĩ tại sao lại nhảy tới nhảy lui như thế…”

“Hừ!” Tiếu Lang ngoảnh mặt đi, hung hăng lật sách.

Vương Mân xấu hổ vươn tay lên, dừng lại một lát giữa không trung, rồi mới đáp xuống vỗ vỗ vai cậu.

“Hừ…”

Vương Mân “…”

Tiếu Lang “Liêu Tư Tinh cũng nói với ông là không vào được thực nghiệm ban đúng không?”

Vương Mân: “&%¥#@…”

Tiếu Lang “Biết tự tôn của nam nhân bị tổn thương có bao nhiêu khó chịu chưa!”

Vương Mân “…Nhỏ không có nói.”

“Xì~” Tiếu Lang liếc mắt nhìn ai đó, tỏ vẻ không hề tin tưởng.

Vương Mân vừa bực mình vừa buồn cười “Được rồi… là tại tớ sai.”

Tiếu Lang vẫn như cũ hầm hừ, nhưng đầu lại cúi cúi, một bộ…đang được trấn an.

Vương Mân “…”

Về sách vật lý, chung quy là kiểu gì cũng xem không vào, Tiếu Lang liền bực bội đẩy sách sang chỗ khác. Lúc này, ngoài hành lang đột nhiên truyền đến thanh âm nói chuyện nhao nhao, tiếp theo liền thấy cửa phòng ký túc xá bị đẩy ra, có hai tên nam sinh bước vào, chính là hai tên bạn cùng phòng còn lại của Tiếu Lang và Vương Mân.

______________________

Chương 3

Phương pháp học tập đảo điên truyền thống

.

Một nam sinh với gương mặt tròn tròn beo béo thịt hơi giật mình, sau đó lập tức thân thiện chào hỏi “Hai~”

Nam sinh còn lại trên mũi đeo kính, khóe miệng có chút nâng nâng, vừa định lên tiếng chào hỏi, lại tựa như phát giác không khí trong phòng ký túc xá có chút quỷ dị, liền im miệng không lên tiếng.

Nam sinh mặt beo béo khóe miệng hơi giật giật, tiếp tục nói cho xong “Tớ tên là Cố Thuần.”

Vương Mân “Cố Thuần?”

Cố Thuần gật gật đầu “Phải, Cố Thuần…”

Vương Mân sắc mặt quỷ dị, nam sinh bốn mắt nhịn không được phá lên cười “Không phải cố thuần của đảm cố thuần, là cố của chiếu cố, thuần của thuần hậu.”[7'>

Vương Mân gật gật đầu “Xin chào, tớ tên Vương Mân.”

Bốn mắt nam sinh nói “Tớ là Nhạc Bách Kiêu, nhạc của khoái nhạc, bách kiêu của kiêu dũng bách chiến.”

Cố Thuần bước lại bàn học của mình, bỏ sách xuống “Hai người làm gì thế, sau khi tập họp buổi sáng xong liền không thấy hai người đâu, vốn định là giữa trưa trở về phòng cả đám đi căn-tin ăn một bữa vậy mà…”

Tiếu Lang thành thực định bụng muốn biện bạch cái gì, nhưng bị Vương Mân liếc nhìn một cái, giành nói “Bọn này chỉ là tùy tiện đi dạo một chút.”

Nhạc Bách Kiêu có vẻ như cảm thấy hứng thú đối với Vương Mân, liền lập tức đáp lời “Cậu biết cái đảm cố thuần kia sao? Sinh vật năm hai mới học tới mà, cậu biết?”

Vương Mân cười cười nói “Không có gì, thường thức hàng ngày thôi.”

Cố Thuần “…”

Nhạc Bách Kiêu cùng Vương Mân rất nhanh liền tụm lại một chỗ, hỏi han lẫn nhau thành thích thi lên cao trung. Thành tích điểm thi lên cao trung của Nhạc Bách Kiêu cũng tương đối khá, 586 điểm, xếp hạng 98, nghe đồn vốn dĩ là muốn vào ban ưu tú, đáng tiếc là lúc thi lên cao trung thì môn ngữ văn viết có điểm không ổn định lắm, điểm không tốt…

Tiếu Lang nhỏ giọng hỏi Cố Thuần “Viết văn viết kiểu gì mà thành ra không ổn định dzậy?”

Cố Thuần nói “Cậu ta bảo bình thường mấy lúc thi kiểm tra trong trường, viết văn luôn luôn được điểm cao nhất, còn lúc thi lên cao trung thì viết điểm thấp đi rất nhiều, 30 điểm chỉ đạt được khoảng 20 thôi, nếu nhưng phát huy như lúc bình thường, ít ra cũng trên 590 điểm, có thể vào ban ưu tú…”

Tiếu Lang hồi tưởng, nhớ lại lúc thi lên cao trung, đề mục của phần viết văn là “Viết lại một lần thể nghiệm nan kham nhất của bản thân.”, đề này tính ra có thể viết ra khá là nhiều đó chứ, thí dụ có thể kể đến như năm cấp hai đi học trễ, bị phạt đứng trước toàn trường, hay thí dụ như khi lên sơ trung, không cẩn thận thi nhầm vào trung học Thập Tam… vân vân và vân vân…

Ai, mình thi được 570 điểm, chia đều ra trung bình mỗi môn được cỡ 95 điểm… Tên kia 591 điểm, biến thái cỡ nào mới có thể thi được ngần ấy điểm a!!

Cố Thuần hỏi “Cậu tên gì, thi được bao nhiêu?”

“Tui tên Tiếu Lang, hầy, không tốt, điểm không tốt…” Tiếu Lang khiêm tốn xua xua tay “Mới có 570, không thể so với mấy bạn đượ