
đối với người chơi cấp thấp thì rất nhiều. Kim huyết nhân sâm thượng phẩm đã được giám định phỏng chừng cũng phải hơn 500 vàng một cái, tương đương với khoảng 50 tệ đó! Cái thứ đó có thể tăng phần trăm kinh nghiệm tùy theo đẳng cấp của người chơi, nhóc mày thử đi qua bên Tây Thị chỗ bán dược hỏi thăm thử xem, rất hiếm thấy!”
Tiểu Long Nữ : “…”
Âu Dã Tử : “Cái này của cậu ta chưa được giám định.”
Phong Hỏa : “Hiện tại theo giá thị trường, linh vật chưa rõ thuộc tính có thể bán được 50 vàng, giám định thuộc tính cần 100 kim, sau khi giám định xong phân làm ba cấp, thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm, mỗi loại có thể bán giá theo thứ tự là 500, 200, 100, bất quá thông thường giám định ra hầu như đều là hạ phẩm, tỷ lệ xuất hiện thương phẩm khoảng 10%, cho nên người chơi nếu như đạt được thứ này, bình thường đều bán cho Thiên Thảo Đường, tự bản thân đi giám định không có lời.”
Tiểu Long Nữ : “Hôm đó hình như tui ăn rất nhiều rất nhiều nhân sâm.”
Phong Hỏa : “Trời ạ, nhóc mày cư nhiên chỉ ăn mỗi cái này thăng cấp! Thực là phí của giời a!”
Tiếu Lang tính toán một chút, run rẩy nhìn Vương Mân nói “Tui ăn mỗi cái nhân sâm này để thăng cấp, lên 20 mấy cấp…”
Vương Mân đổ mồ hôi “…cậu ăn bao nhiêu cái?”
Tiếu Lang “Ít nhất cũng có ba bốn mươi cái.”
Vương Mân “Tỷ lệ hoán đổi tiền game với nhân dân tệ là 10 : 1, dựa theo giá 50 kim một cái, tính ra cậu ăn hết khoảng 150 – 200 tệ. Căn cứ tỷ lệ xuất hiện thương phẩm, trong đó có khả năng có ba bốn cái trị giá 500 kim, trừ đi tiền phí giám định, tổng cộng khoảng 255-340 tệ, đó là vẫn còn chưa tính giá trị của trung phẩm.”
Tiếu Lang “…đột nhiên có loại cảm giác giống như ngưu tước mẫu đơn…”
______________________
.
.
Chương 10
Làm nũng với nó đi
◊ ◊ ◊
Phong Hỏa truy vấn : “Lấy ở đâu vậy? Còn nhớ rõ chỗ lấy sao?”
Tiểu Long Nữ : “Có lẽ là nhớ rõ.”
Phong Hỏa : “Mau mau dẫn đường!”
Tiểu Long Nữ : “Trước phải cưỡi một con đại điểu bay đến Tiên Trúc Đảo.”
Phong Hỏa lại tiếp tục lệ rơi đầy mặt “Chị hai, con đại điểu kia là phi hành thú thần cấp đó, em không có!!!”
Tiểu Long Nữ : “…”
Âu Dã Tử : “Tiên Trúc Đảo hình như có thể từ lối cổ đạo Dương Châu đi qua thì phải?”
Phong Hỏa : “A, cũng nhờ thằng đệ nhắc mới nhớ. Let’s go!!”
Âu Dã Tử : “…”
Đám người Tiếu Lang từ Trường An truyền tống qua Động Đình, tới cổ đạo Dương Châu, lại tìm đến người truyền tống, mỗi người nộp lên năm lượng bạc, sau đó đến Tiên Trúc Đảo.
Phong Hỏa rút kiếm mang theo bên người ra, chuẩn bị sẵn sàng vào trạng thái chiến đấu : “Hai đứa cẩn thận một chút, quái ở nơi này đa phần đều trên 70 cấp, dù là một con tiểu hầu tử cũng có thể giết chết hai đứa bây a.”
Tiểu Long Nữ : “Vậy còn anh?”
Phong Hỏa : “Một hai con anh đây còn chống cự được, nhưng nếu đành hội đồng thì chắc không đánh nổi.”
Vương Mân đổ mồ hôi, nói : “Vậy còn dám mang hai chúng ta đi….”
Phong Hỏa : “Sợ cái gì chứ, nếu chết thì cùng nhau chết.”
Tiếu Lang cũng cảm thấy rất hưng phấn : “Ha, hưng phấn nha, giống như đi thám hiểm.”
Vương Mân lúc này thật sự là nghẹn lời rồi, quả nhiên, đám anh trai toàn là nhị hàng…
Tiếu Lang dừng lại trước ruộng điền mà lần trước Thường Tiếu Thiên dẫn mình đến, bảo “Chính là nơi này.”
Phong Hỏa : “Shit, nơi này rất nhiều rắn a!” vừa nói, bên cạnh đã có một con rắn quái tập kích.
Tiếu Lang “A, ngộ vậy!”
Vương Mân “Sao vậy?”
Tiểu Long Nữ : “Lần trước lúc tui đến đây thấy rất nhiều diệp tử phiếm kim quang a, hôm nay sao không thấy cái nào hết.”
Phong Hỏa : “Không phải là đi nhầm chỗ chứ?”
Tiểu Long Nữ : “Chắc là không đâu…”
Lúc này, bên cạnh đột nhiên toát ra một cái bong bóng đối thoại của người nào đó “Nhỏ ngốc!”
Tiếu Lang “…”
◊ ◊ ◊
『 Phụ Cận 』Người xa lạ : “Ngốc rốt cuộc chịu xuất hiện rồi!”
『 Phụ Cận 』Tiểu Long Nữ : “Ngươi là ai a?”
『 Phụ Cận 』Người xa lạ : “Vong Tình! Thêm đội anh mau!”
Phong Hỏa là đội trưởng, nên chủ động đưa ra lời mời, tiếp theo hệ thống liền nêu lên, người chơi Vong Tình gia nhập đội ngũ.
Vong Tình : “Hai người này là ai?”
Tiểu Long Nữ : “Bạn học tui, với anh hai của ổng.”
Phong Hỏa : “Ngu quá, đừng thành thật như vậy chứ! Còn nữa, gọi anh là học trưởng!”
Tiểu Long Nữ : “Ồ, đây là bạn tui, cùng với học trưởng của tui.”
Vong Tình : “…”
『 Tư Tín 』Phong Hỏa to Âu Dã Tử : “Bạn học của mày là heo hả! Ngu chết luôn!”
『 Tư Tín 』Âu Dã Tử to Phong Hỏa : “…”
Vong Tình : “Nhỏ ngốc, còn nhớ anh là ai không?”
Tiểu Long Nữ : “Đừng gọi tui là nhỏ ngốc! Tui vừa mới nhớ ra, ông là bạn của Thường Tiếu Thiên.”
Vong Tình : “…hai tuần này nhỏ đi đâu vậy?”
Tiểu Long Nữ : “Tui té bị thương ở mông, không thể lên mạng.”
Vong Tình : “…”
Vương Mân mồ hôi lạnh ròng ròng quay sang nhắc nhở Tiếu Lang : “Tiếu Lang, không cần nói mấy chuyện này với người dưng.”
Vong Tình : “Lần trước sao tự dưng lại log out?”
Tiểu Long Nữ : “À, bị cúp điện, xin lỗi nha, chưa kịp chào hỏi mấy người… Thường Tiếu Thiên đâu?”
Vong Tình : “Phong ca hôm nay có việc không onl được, bất quá ổng kêu tụi này để ý xem nhỏ có lên mạng hay không, ảnh có chuyện muốn hỏi một chút.”
Tiểu Long Nữ :