Pair of Vintage Old School Fru
Thứ nữ vợ kế

Thứ nữ vợ kế

Tác giả: Uyển Tiểu Uyển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324985

Bình chọn: 7.5.00/10/498 lượt.

đâu, lôi tiện tỳ làm hại Thư Nhi bị sốt xuống.”

Lục Khang nhíu mày một cái: “Nương? Ý của người là sao.”

Lộ Vương phi đã nổi giận, làm sao nghĩ được tới chuyện giải thích với Lục Khang, hừ một tiếng: “Thế nào? Trong vương phủ này, nương muốn xử trí một kẻ tiện tì còn phải giải thích với Khang nhi sao?” Nói xong không đợi Lục Khang nói chuyện đã quay sang nhìn Trúc Lục ở cửa: “Thế tử phi đâu?”

Trúc Lục sững sờ, đột nhiên Lộ Vương phi tới còn chưa kịp phản ứng mà báo tin liền bị hỏi như vậy, con ngươi xoay vòng, vội vàng giật mình há to mồm. . . Phịch một tiếng quỳ trên mặt đất: “Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ đáng chết! Hồi vương phi, nô tỳ mới vừa rồi nhìn. . . .” Chỉ vào Diễm Lệ đang quỳ trên mặt đất: “Còn tưởng rằng là thế tử phi. . . Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ đáng chết!”

Lộ Vương phi hừ lạnh một tiếng, thấy cả người Diễm Lệ mặc y phục màu đỏ tím, cái kiểu ăn mặc này thì làm sao có thể nhìn ra đây là một nha đầu chứ? Cùng với màu y phục sáng nay bà nhìn thấy Lưu Uyển Thanh mặc, thật đúng là có chút giống.

Diễm lệ ngẩn người không biết nàng ta đã làm chuyện gì đụng vào họng súng của vương phi rồi , không phải Vương phi không thích thế tử phi sao? Vì sao?

Lúc này Lưu Uyển Thanh mới mang đôi mắt đỏ hoe đi vào, nhìn thấy Lộ Vương phi liền cung kính hành lễ.

Lộ Vương phi thấy vậy khẽ cau mày: hừ, hành vi giống như con nhà nghèo cửa nhỏ ấy tất nhiên không thể nào có bộ dạng chủ tử rồi, một kẻ nô tì cũng có thể lấn áp trên đầu.

Lúc này tất nhiên Lục Khang đem tất cả mọi chuyện suy nghĩ rõ ràng, không khỏi tàn nhẫn nhìn Diễm Lệ quỳ trên mặt đất, sợ rằng trận này tai bay vạ gió này của Thư Nhi đều do tiện tỳ làm ra rồi!

“Trói tiện tỳ này đưa đến Lỗ vương phủ cho gia, về phần nàng ta làm cái gì, để cho Lỗ vương gia tự mình thẩm tra đi!”

Lúc này vẻ mặt Diễm Lệ xám như tro tàn. . . rốt cuộc nàng ta đi nhầm bước nào chứ? không phải Vương phi nên vui mừng sao? Vì sao lại như vậy?

Tác giả có lời muốn nói: canh hai a, đây chính là canh hai a, mặc dù có chút muộn

Chương 57

Nằm mà cũng trúng đạn là như thế nào? Chính là giống như Lưu Uyển Thanh bây giờ.

Diễm Lệ bước qua bên cạnh Lưu Uyển Thanh, trong lúc bất chợt không biết lấy hơi sức từ nơi nào, trực tiếp tránh ra nhào vào cạnh Lưu Uyển Thanh, ôm thật chặt lấy chân của nàng, kêu gào: ” Thế tử phi, là nô tỳ sai lầm rồi, người tha thứ cho nô tỳ đi, cũng không phải nô tỳ cố ý mặc y phục màu đỏ tím giống với người đâu, nô tỳ ti tiện như cỏ rác nào dám sinh tâm tư muốn đánh đồng với người chứ!

Tiểu thế tử còn bé không hiểu chuyện, ngài ấy không phải cố ý sinh bệnh vào đúng ngày người về nhà thăm cha mẹ đâu, làm hại ngài mất mặt mũi. Thế tử phi. . . Vạn lần người không nên trách tội tiểu thế tử, hôm nay tiểu thế tử đã rất thiếu sót so với người khác rồi. Nô tỳ nguyện ý phục vụ tiểu thế tử, hôm nay tiểu thế tử không thể trở thành nỗi uy hiếp của người đâu, van xin thế tử phi người ban phát từ bi.”

Lúc này Tiểu Mễ Tử chẳng khác nào kiến bò trên chảo nóng, hắn muốn bước lên kéo Diễm Lệ nhưng lại sợ đả thương Lưu Uyển Thanh.

Lưu Uyển Thanh đứng ở đó, vẻ mặt giật mình. . . Gương mặt không thể tưởng tượng nổi, ngay sau đó lấy ra khăn xoa xoa khóe mắt, nếu như cẩn thận nhìn, cảnh thêu trên khăn không phải là ‘cảnh tuyết mai nở’ mà là ‘liễu xanh hoa đón xuân’.

Khuôn mặt u sầu, giọng nói mang theo sự tức giận và nghẹn ngào: “Ngươi cũng biết thằng bé chỉ là đứa nhỏ không hiểu chuyện, có thể nào lợi dụng nó làm công cụ giúp ngươi leo cửa sổ chứ ?”

Lộ Vương phi sững sờ, còn Lục Khang hơi có một ti thâm ý nhìn Lưu Uyển Thanh.

Thân thể Diễm Lệ ngẩn ra, làm sao có thể ngờ Lưu Uyển Thanh lại nói thẳng ra như vậy? Làm sao có thể sắp xếp như thế đứng đây lý giải chứ?

Lúc này, Tiểu Mễ Tử đưa tay mau chóng kéo Diễm Lệ ra, mấy gã sai vặt sau lưng gắt gao đè nàng ta lại, lấy lại tinh thần, Diễm Lệ dùng hết hơi sức giãy giụa: “Thế tử phi ngài sao lại oan uổng nô tỳ như thế, dù là ngài có muốn đánh chết nô tỳ, cũng không cần lấy cớ này! Tại sao người có thể ác độc như thế chứ!”

Lưu Uyển Thanh thở dài, lắc đầu nói: “Diễm Lệ cô nương, ngươi là người trung thành mà tỷ tỷ để lại, nếu như ngươi có lòng với Thế tử gia, ta có thể nhớ tới tỷ tỷ mà để ngươi đạt được ý nguyện, tội gì ngươi phải lạm dụng cái thủ đoạn thấp kém ấy? Đứa bé bị sốt không thể gây ra vấn đề quá lớn, dù là thôn phụ thô lỗ cũng hiểu điều đó , mà Diễm Lệ ngươi là nha đầu từ Lỗ vương phủ ra lại không hiểu sao?

Điều này bỏ qua cũng được, thân thể Thư Nhi không tốt ngươi lại tự ý đặt ở trên giường tân hôn của ta cùng với Thế tử gia, điều kiêng kỵ này ngươi cũng không biết sao? Ngươi có thể nói bởi vì ngươi nóng lòng, mà nha đầu bên cạnh ta tiến lên cản ngươi, muốn mời ngươi mang Thư Nhi đi đến phòng ta tự mình chuẩn bị cho nó, nhưng ngươi lại làm như thế nào?

Tính như vậy, coi như ngươi như là gấp gáp, thật lòng lo cho Thư Nhi, nhưng rõ ràng Thư Nhi không có việc gì. Lý Thái y cũng không hề nói một câu không tốt, ngươi lại chạy ra bên ngoài cửa phủ nói cho thế tử gia rằng Thư nhi không tốt. Đối với tỳ nữ bất trung bất nghĩa