Snack's 1967
Thứ nữ vợ kế

Thứ nữ vợ kế

Tác giả: Uyển Tiểu Uyển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324942

Bình chọn: 8.5.00/10/494 lượt.

ện đều phải do nàng tự tay làm sao, Hừ! Xem ra thế tủ phi của gia thật bận rộn, nói như vậy thì là do gia không tốt, gia không nên uống nhiều rượu, khiến thế tử phi của gia khuya như vậy vẫn không thể nghỉ ngơi có phải hay không, hừ!” Lúc này Lục Khang đã ngồi dậy nhìn nhằm chằm Lưu Uyển Thanh, cái kiểu nhìn này thế kia, thật giống như nếu Lưu Uyển Thanh dám nói một chữ “đúng” , hắn sẽ không chút do dự bóp chết nàng.

Cuối cùng, Lưu Uyển Thanh mím môi: “Đây không phải, là chuyện khác.”

“Vậy là chuyện gì!”

“Là chuyện của gia.” Trong lúc bất chợt, Lưu Uyển Thanh cảm thấy có chút uất ức, không! Phải là rất uất ức, nàng mới vừa gả vào, cha chồng đối với nàng coi như không tệ, nhưng không được tốt lắm. Trong lòng mẹ chồng càng thêm cũng không thích nàng, đến nay còn chưa mang phiền toái đến cho nàng sợ là bởi vì có Hạ di nương đang ngáng chân nàng. Ngày thứ hai vào cửa mọi chuyện đã bắt đầu không thuận ý, những thứ này cũng không nói gì, nhưng ngày lại mặt lại là ngày đại sự, thậm chí cả cơm ở nhà mẹ đẻ cũng chưa kịp dùng đã vội vội vàng vàng chạy về Vương phủ, nàng không phải người ngu, chuyện của Thư nhi làm sao lại trùng hợp như vậy?

Sớm không bệnh muộn không bệnh, cố tình lại bệnh vào lúc này? Sợ là hai người Diễm Tình, Diễm Lệ sinh ra tâm tư khác. Hôm nay nàng vẫn còn ở tại phòng phía, Thư nhi thì vẫn còn nằm trên giường tân hôn bên chính phòng, ở nơi nào lại có chuyện tân hôn của ngươi mà ngươi chỉ được ở trong phòng tân hôn ba ngày liền phải rời khỏi tân phòng hay sao? Nàng chịu một bụng uất ức không biết phải nói ai nghe, chẳng lẽ hắn còn phải tìm phiền toái cho nàng.

Lưu Uyển Thanh a, không nghĩ thì thôi, càng nghĩ tới chuyện ấy lại càng thấy bị uất ức. Cứ như vậy, trong nháy mắt, vẻ mặt nàng đẫm lệ, hít một hơi : “Gia, nếu người không hài lòng về thiếp, chỉ cần bỏ thiếp là được, cần gì phải cố gây chuyện với thiếp chứ?”

Lục Khang sững sờ, vốn bởi vì một câu Lưu Uyển Thanh “đây là chuyện của gia” tâm tình mới tốt một chút, lại nghe câu này, ngay sau đó cả người vô cùng tức giận!

Hưu thê!

Nàng lại dám chủ động đưa ra ý muốn hắn hưu nàng! Cái thời đại này tình cảnh của một nữ tử bị hưu là khó khăn cỡ nào, nhất là ở hoàng gia, sợ là nửa đời sau cũng chỉ có thể mặc thanh y thờ phật cả đời đấy!

Nàng thế nhưng tình nguyện chọn cuộc sống gõ mõ cả đời cũng không nguyện ý làm thế tử phi của hắn!

Nghĩ đến điểm này, sắc mặt Lục Khang của là cực kỳ hung hăng, một tay kéo Lưu Uyển Thanh qua, lật người chặn nàng lại, đưa tay nắm cằm của nàng: “Ha? Hư thê! Ngươi không vui khi gả cho gia có phải hay không! Nói cho ngươi biết! Đã muộn!”

Nói xong, Lục Khang như một con dã thú xé y phục của Lưu Uyển Thanh ra, theo bản năng Lưu Uyển Thanh giãy giụa: “Gia buông ra.”

“Buông ra?” Lục Khang hé mắt, lúc này Lưu Uyển Thanh không ngờ thái độ cùng động tác cự tuyệt của nàng đã thêm dầu vào lửa. Một tay Lục Khang đè cánh tay Lưu Uyển Thanh lại, bắp đùi của hắn chặn hai chân đang giãy giụa của nàng, một tay khác xé y phục Lưu Uyển Thanh ra, cởi quần của mình, cũng không thối lui, đẩy hai chân Lưu Uyển Thanh ra, không hề có khúc dạo đầu đã đưa phân thân của mình chen vào.

Loại đau đớn như bị xé rách khiến Lưu Uyển Thanh thét chói tai: “Không, cứu mạng…ưm ưm!”

Lúc này, Đông Mai cùng Trúc Lục đứng ngoài cửa bưng canh giải rượu bị động tĩnh rất lớn trong phòng làm cho nóng nảy tới mức dậm chân. Nghe được tiếng Lưu Uyển Thanh hô cứu mạng, Đông Mai không để ý tới canh giải rượu trong tay, muốn vọt vào phòng cùng Trúc Lục, Tiểu Mễ Tử vội vàng ngăn hai người bọn họ: “Các ngươi không muốn sống nữa sao! Lúc này làm sao có thể nào xông vào!”

Đông Mai chảy nước mắt: “Mễ công công, van cầu người, cho chúng ta vào đi, chủ tử…… chủ tử nàng đang hô cứu mạng đó, nếu xảy ra chuyện gì thì phải làm sao đây? Hiện giờ thế tử gia đang say, cũng không tỉnh táo, ra tay sẽ không kiềm chế được, nếu có chuyện gì vạn nhất, dù có là người cũng gánh không được đó!” Cuối cùng, những lời này coi như đang uy hiếp Tiểu Mễ Tử.

Thật ra, Tiểu Mễ Tử cũng không tức giận, cũng hiểu hai nha đầu trước mắt này rất trung thành, chính hắn cũng đang rất sốt ruột, nhưng tiếng động bây đã khác xa lúc này rồi, rõ ràng là đã ở trên giường rồi, xem chừng thế tử phi cũng phải chịu chút khổ sở, thế nào cũng phải để cho chủ tử gia giải phóng hết lửa giận trong lòng ra mới có thể xong chuyện a. Lúc này nếu hắn để hai nha đầu này xông vào, đừng nói tính mạng của hai nha đầu này khó giữ được, chỉ sợ đến hắn cũng không thể thấy được mặt trời ngày mai, về phần thế tử phi, sợ là sau này không có cách nào đặt chân ở trong Vương phủ!

“Đông Mai cô nương, các ngươi nghe đây, ta đảm bảo với các ngươi, thế tử phi sẽ không có chuyện gì nguy hiểm tới tính mạng. Nhưng nếu bây giờ các ngươi đi vào, hừ, thế tử phi có thể sẽ thoát được chút đau khổ thân thể, nhưng không riêng cái mạng nhỏ của các ngươi phải chấm dứt, dù là thế tử phi cũng sẽ bị các ngươi liên lụy, sau này không có cách nào đặt chân ở trong phủ.”

Đông Mai sững sờ, cắn môi dưới, cũng không hề muốn xông vào trong nữa, còn T