XtGem Forum catalog
Thủ Hộ Thiên Sứ – U Nhã

Thủ Hộ Thiên Sứ – U Nhã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324175

Bình chọn: 9.5.00/10/417 lượt.

đó lúc cô tìm được phần công việc này, quả thực là hết sức mừng rỡ, có biết bao chị em gái đều hâm mộ cô đến chết. Tập đoàn Đằng Long nha? Chàng trai khôi ngô tuấn tú, đẹp như thiên thần trong truyền thuyết kia, quyền thế tột bực không ai có thể bì, cho dù không được làm vợ hợp pháp của anh ta, thì làm một tình nhân trong bóng tối cũng đủ khiến cho cô cả đời không phải lo đến cái ăn cái mặt, không, cho dù không có thân phận gì cô cũng bằng lòng tự nguyện a! Thật không ngờ, toàn bộ tính toán của cô hoàn toàn bị đập vỡ, Long Thiếu Hạo hoàn toàn không phong lưu, chơi bời trăng hoa giống như những kẻ nhiều tiền lắm của khác, trái lại, trong mắt cô anh đúng là một người con trai độc nhất vô nhị, thật không thể tưởng tượng nỗi, hiếm có người con trai nào si tình đến lạ lùng như vậy. Đối với mọi người anh ta đều có thể lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn, chỉ duy nhất đối với vợ sắp cưới của anh ta là ngoại lệ. Anh ta quả thực yêu thương cô ấy hơn cả sinh mệnh của mình. Thử hỏi, một người con trai như vậy thì cô làm cách nào có thể quyến rũ được? Ngày hôm sau, lúc cô tới nơi này làm việc, tận mắt chứng kiến tình cảm sâu đậm giữa anh ta cùng với cô vợ sắp cưới khi ở bên nhau, cô đã hoàn hoàn hết hy vọng, triệt để từ bỏ ý niệm dụ dỗ cậu chủ trong đầu. Bởi vì cô biết, nếu cô có một chút hành động hay lời nói gây rối, tuyệt nhiên không cần cô chủ nói ra lời, cậu chủ sẽ là người đầu tiên không tha cho cô, mà lúc đó kết cục của cô chỉ có một chữ, đó chính là “thảm”, bởi vì cô đã từng chính mắt chứng kiến một nữ y tá xinh đẹp nữa đêm chạy đến thư phòng dụ dỗ cậu chủ, nghĩ muốn một bước lên trời, kết quả cô ta chẳng những bị đuổi ra khỏi Luyến viên, mà cô ta đường đường là sinh viên tốt nghiệp hạng ưu của trường danh tiếng, không ngờ ngay cả công việc của một nhân viên văn phòng bình thường cũng tìm không được, cuối cùng chỉ có thể lưu lạc đến quán rượu làm tiếp viên.

Sau khi nữ y tá lùi ra, cửa thư phòng đóng lại, Long Thiếu Hạo ngả tựa người vào trên ghế, nhắm mắt cân nhắc mấy vấn đề, sau đó tiếp tục bắt đầu xử lý công việc.

79

Năm phút trôi qua… Mười phút trôi qua… Ba mươi phút trôi qua…

Nhiều giờ trôi qua, Nghê Cẩm Tân cùng với Nghê Tử Uyển thấp thỏm ngồi đợi đến chết khát trong phòng khách, mà vẫn không thấy bóng dáng Long Thiếu Hạo đâu. Phòng khách không có lấy một bóng người, trà uống xong đã từ lâu rồi cũng không có ai đến châm cho tách khác, thật là thờ ơ, tiếp đãi không chu đáo. Nghê Cẩm Tân vẫn còn nhẫn nhịn được, nhưng Nghê Tử Uyển không có đủ kiên nhẫn như vậy, cô không ngừng đi qua đi lại, quay lại nhìn ngó lên lầu, muốn lớn tiếng gọi nhưng rồi lại không dám, vài lần những lời thô tục dâng lên cổ sắp phun ra khỏi miệng nhưng lại e ngại, không dám, nén lại nuốt trở vô bụng.

Nghê Tử Uyển nổi giận đùng đùng ngồi ở xuống sô pha, nhìn ba, “Ba, chúng ta đi thôi, đừng đợi nữa, anh ta không gặp đâu, anh ta chỉ muốn trêu đùa chúng ta mà thôi.”

“Câm miệng, đây đều là cô đáng phải chịu.” Sắc mặt Nghê Cẩm Tân không chút hòa nhã nhìn con gái, “Cô làm ra những chuyện như vậy mà còn kỳ vọng họ vui vẻ phấn khởi, hài lòng chào đón cô sao?”

Nghê Tử Uyển á khẩu không trả lời được.

Lúc này, Lưu quản gia đi tới, “Ông Nghê, cô Nghê, cậu chủ chúng tôi đã xử lý công việc xong rồi, lập tức sẽ tới đây. Xin hai vị cố kiên nhẫn chờ.”

Năm phút sau, Long Thiếu Hạo trong bộ pyjama màu trắng từ trên lầu đi xuống, “Bác trai, đã lâu không gặp!”

Nghê Cẩm Tân vội nhanh đứng lên, ông ta trước mặt người khác trước nay đều cao hơn người một bậc, vậy mà lúc đứng trước cậu trai trẻ trung này lại bất giác mà vô cùng khẩn trương.

“Bác trai, mời ngồi.” Nghê Cẩm Tân theo lời ngồi xuống.

“Không biết bác trai tìm đến là có chuyện gì?” Long Thiếu Hạo hỏi ông, đối với Nghê Tử Uyển từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh chăm chăm nhìn, anh hoàn toàn như không nhìn thấy sự tồn tại của cô.

Nghê Tử Uyển thầm cảm thấy có điều không đúng, nhưng cũng không dám nói nhiều. Tuy rằng nói phải từ bỏ anh, nhưng khi nhìn thấy anh, lòng của cô vẫn không tự chủ được, tim đập bình bịch, nhảy loạn điên cuồng, giống muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Nhắc tới mục đích đến, Nghê Cẩm Tân thật sự vô cùng xấu hổ, “Cháu Hạo, hôm nay bác cố ý dẫn theo đứa con gái ngỗ nghịch này tới đây xin nhận lỗi, xin cháu niệm tình trước đây bỏ qua cho Tử Uyển một lần. Bác đảm bảo sau này không bao giờ để những chuyện như vậy xảy ra nữa.”

“Anh Thiếu Hạo, xin anh tha thứ cho Tử Uyển, là em rất không hiểu chuyện, anh tha thứ cho em đi!”

Long Thiếu Hạo khẽ nheo mắt lại, chăm chú nhìn cô đánh giá. Nghê Tử Uyển bị nhìn một hồi cũng thấy thiếu tự tin, cô thành tâm xin lỗi, “Thực xin lỗi, em thật sự biết sai rồi.”

Long Thiếu Hạo gần như có thể nhìn thấu vào sâu trong nội tâm của cô, ánh mắt tập trung nhìn cô, anh không nói một lời, nhưng trong mắt tràn ngập sát ý, Nghê Tử Uyển bị buộc phải liên tục lùi lại, cuống quít, toàn thân toát mồ hôi lạnh, “Anh Thiếu Hạo…”

“Kêu tôi Long Tổng tài.” Long Thiếu Hạo nhíu mày bảo, âm thanh có chút buồn bực.

Nghê Tử Uyển sợ tới mức nước mắt chảy ròng, trốn sau lưng cha mình