The Soda Pop
Thiếu Nữ Toàn Phong

Thiếu Nữ Toàn Phong

Tác giả: Miu mymy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328772

Bình chọn: 9.00/10/877 lượt.

ng bừng, cao giọng.

CHƯƠNG 10 + 11 + 12 + 13 + 14 HOÀN QUYỂN 2 (63)

“Danh dự của Khúc Hướng Nam! Ông ấy làm gì có danh dự! Thích Bách Thảo, cô đúng là ngu xuẩn! Thần kinh! Điên! Khốn nạn! Cô cho rằng mình giỏi lắm sao! Cô tưởng cô đang giúp đỡ khúc Hướng Nam sao?!”

“Nếu không phải cô ngu xuẩn khơi ra chuyện này, muốn bảo vệ cái gọi là danh dự của Khúc Hướng Nam, có thể mọi người chỉ ngẫu nhiên nghe thấy, hoàn toàn không nhớ ba chữ Khúc Hướng Nam, còn bây giờ thì hay rồi, ba chữ này ai cũng nhớ rất rõ! Ai cùng nhớ Khúc Hướng Nam là kẻ vô liêm sỉ dùngchất kích thích để giành chiến thắng, hại chết người thân!”

Nước mắt Quang Nhã trào ra, căm phẫn từng bước ép sát Bách Thảo.

“Cô là kẻ ngu xuẩn không hiểu gì hết! Kẻ thần kinh! Được! Cô tưởng sư phụ của mình, Khúc Hướng Nam, là kẻ đầu đội trời chân đạp đất, là người chính trực trong sạch hay sao! Nói cho cô biết! Khi sáu tuổi, tôi đã tận tai nghe thấy ông ấy nói trước bài vị mẹ tôi, chính mồm ông ấy thừa nhận mình sử dụng chất kích thích! Thừa nhận đã hại chết mẹ tôi!”

“Câm mồm!”, Bách Thảo phẫn nộ.

Mặc dù Quang Nhã là con gái của sư phụ nhưng cũng không được phép nói sư phụ như vậy! Sư phụ là người thế nào cô hiểu rõ nhất.

“Ha ha ha ha!” Nhìn thái độ Bách Thảo, Quang Nhã lại cười điên dại, tiếng cười còn đáng sợ hơn những lần trước, các đệ tử cảm giác như bị kim châm vào người. “Cô chưa tin phải không? Được, tôi sẽ cho cô xem, sư phụ mà cô tin tưởng là người thế nào! Cho cô xem ông ấy có đáng để mình quỳ trước mặt Kim Nhất Sơn hay không, có đáng vì ông ấy mà từ bỏ Taekwondo hay không!”

“Mai Linh, cho mượn di động một lát”

Lau mạnh những dòng nước mắt tuôn ra như suối, Quang Nhã nhìn chằm chằm Bách Thảo, giằng chiếc di động từ tay Mai Linh đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, hấp tấp ấn phím.

“Trịnh sư bá, con là Quang Nhã, phiền sư bá gọi Khúc Hướng Nam nghe điện thoại.”

Trong phòng không một âm thanh.

“Khúc Hướng Nam, tôi muốn chính miệng ông nói với Bách Thảo,năm xưa ông có dùng chất kích thích không! Xin ông nói rõ để cô ấy hiểu!”Tay nắm di dộng, mặt đầy nước mắt, Quang Nhã hùng hổ ấn điện thoại vào tai BáchThảo, cười khẩy nói: “Tôi đã chịu đựng suốt mười mấy năm, cô không thể ngay cả nghe cũng không có can đảm để nghe chứ!”.

Hiếu Huỳnh lo lắng nhìn Bách Thảo.

Chỉ thấy Bách Thảo mặt tái nhợt, sau khi nói một câu “sư phụ”, người lập tức như bị đóng băng. Dần dần cơ thể Bách Thảo mỗi lúc càng đông cứng, sắc mặt càng tái nhợt, lưng dần dần run run, lùa hổ dài như một thế kỷ, Bách Thảo ngơ ngẩn nhìn Quang Nhã, lại hình như ánh mắt xuyên qua Quang Nhã, hướng về một nơi xa xăm, hoang vắng.

CHƯƠNG 10 + 11 + 12 + 13 + 14 HOÀN QUYỂN 2 (64)

Tất cả đều không có âm thanh…

Cô không nghe thấy…

Cô nghe không hiểu…

Trong màn sương mờ ảo, cả thế giới hoàn toàn khác hẳn…

“Bách Thảo!”

Thấy Bách Thảo như mất hồn, người cứng đờ lầm lũi ra khỏi phòng,bước chân vừa loạng choạng, vừa gần như muốn chạy, mặt suýt va phải khung cửa,Hiểu Huỳnh không ngồi yên được nữa, bật dậy chạy theo.

“Cứ để mặc cô ấy!”

Nhược Bạch lạnh lùng lên tiếng.

“Cô ấy cần yên tĩnh suy nghĩ”

Chương 14.

Ánh mặt trời buổi trưa là lúc gay gắt nhất trong ngày.

Mặt hồ gợn từng đợt sóng nhẹ, loang loáng như vô vàn mảnh gương vỡ vụn phản ra những tia sáng chói. Ngồi bên hồ, Bách Thảo thẫn thờ nhìn những lớp sóng thủy tinh lấp lánh, trước mắt như có đầy trời sao bay loạn xạ, cô khôn gnhìn thấy gì hết, mắt đau đến mức đầu cũng nhức buốt.

Ôm chặt lấy đầu.

Cô nhắm mắt, co người thật bé như con tôm biển.

Người cô rất lạnh.

Từng trận gió lạnh buốt run rẩy.



“Cậu là kẻ ngu xuẩn không hiểu gì hết! Là kẻ thần kinh! Được! Cậu tưởng Khúc Hướng Nam là kẻ đội trời đạp đất, thanh cao trong sạch thật ư? Cậu tưởng ông ấy thật sự không dùng chất kích thích ư, là người ta đã hãm hại ông ấy đúng không! Nói cho cậu biết!Lúc sáu tuổi, tôi đã tận tai nghe thấy ông ta nói trước bài vị mẹ tôi, chính mồm ông ấy thừa nhận mình dùng chất kích thích, hại chết mẹ tôi!”



“Cậu vẫn không tin đúng không! Được, cậu nghe xem, sư phụ mà cậu tin tưởng là người thế nào! Để xem ông ấy có đáng để cậu phải quỳ trước mặt Kim Nhất Sơn, có đáng để cậu từ bỏ Teakwondo hay không!”

“Khúc Hướng Nam, tôi yêu cầu chính miệng ông nói với Bách Thảo, cuộc thi tranh Cup thế giới năm đó,ông có dùng chất kích thích không! Xin ông nói rõ cho cô ấy nghe!”



Có ngọn gió thổi đến lạnh như nằm trong băng, Bách Thảo cố co người, vùi đầu vào hai đầu gối, đầu óc trống rỗng, từng lớp băng lạnh lẽo bao bọc quanh cô

Trong phòng chỉ còn lại mấy cô gái.

Lâm Phong và Mai Linh vẫn đang bàng hoàng.

Quang Nhã mặt trắng bệch ngồi một góc tường.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, lại nhìn Quang Nhã, Hiểu Huỳnh không kìm được nữa, lên tiếng:

“Quang Nhã, tôi biết, cô không muốn để Bách Thảo đấu với Kim Mẫn Châu, sợ Bách Thảo thua, sợ Bách Thảo vì thế mà phải từ bỏ Taekwondo, đúng không? Nhưng mà, những lời của cô quá nặng nề!”

Quang Nhã, không nói gì, sắc mặt càng tái nhợt.

“Cô biết rõ tình cảm của Bách Thảo đối với Khúc sư phụ, cậu ấy sùng kính, tôn