XtGem Forum catalog
Thiên Hậu Pk Nữ Hoàng

Thiên Hậu Pk Nữ Hoàng

Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327005

Bình chọn: 10.00/10/700 lượt.

i thái tử, so với vị trí Thái tử phi còn quan trọng hơn?” Giọng điệu tuy tràn đầy hài hước trêu chọc, nhưng, có phải lời nói đùa hay không, chỉ có bản thân Thế Tông mới biết được.

Âu Dương Tuệ Như cúi đầu ngẫm lại: cũng đúng, Thế Tông chính là thần hộ mệnh của nàng, cho nàng toàn bộ cảm giác an toàn, không có Thế Tông, cho dù nàng có làm hoàng hậu thì trong lòng cũng là không gì, bởi vậy vô cùng nghiêm túc gật đầu nói, “Ừm, ở trong lòng ta, đương nhiên phụ hoàng là quan trọng nhất! Không liên can gì đến sống yên ổn, đơn giản vì phụ hoàng rất tốt với ta.” Nàng chút không có phát hiện sự tin tưởng trong giọng nói mình.

Thế Tông nghe vậy chấn động, ý cười dừng lại, cúi người bình tĩnh nhìn vào đôi mắt tiểu nha đầu, không bỏ qua một chút cảm xúc gì trong mắt nàng, một hồi lâu sau, hắn lại nhỏ giọng bắt đầu cười, vươn tay, vỗ vỗ vai tiểu nha đầu, thận trọng nói, “Phụ hoàng là quan trọng nhất, nhớ kỹ câu này!”

Đế vương, quả nhiên chú ý nhất vẫn là lòng trung thành người ta đối với hắn! Âu Dương Tuệ Như cảm thán trong lòng, ngoài mặt vội vàng gật đầu.

Thế Tông mỉm cười, vẫy tay nói, “Trễ rồi, ngươi về đi. An Thuận, tiễn Thái Tử Phi!”

An Thuận nhận lệnh, cung kính đưa Âu Dương Tuệ Như tỉnh tỉnh mê mê hồi cung.

Nhìn bóng dáng tiểu nha biến mất hẳn ở góc rẽ, Thế Tông bất đắc dĩ lắc đầu: không được rồi, vẫn không thông suốt! Giống như nghĩ đến cái gì, lại hơi cười rộ lên: cũng được, đã trở thành người quan trọng nhất với nhau, còn có cái gì phải bận tâm ? Chỉ để ý càng tốt nàng còn hơn, đợi đến tình yêu của nàng nảy nở, nhất định bắt nàng đối diện, khóa chặt cả đời bên cạnh không cho phép rời đi.

Chương 40: Bè Lũ Xu Nịnh

Thái Tử và Hình Phương Lan kích động đến Từ Ninh Cung cầu xin ý chỉ, lại song song thảm hại quay về, trong lòng nghẹn tức không thể nuốt nổi, không lời nào có thể diễn tả được.

Trở lại Dục Khánh cung, tâm tình của hai người vẫn còn chưa hồi phục thì thánh chỉ của Hoàng Thượng đến. Từ ngữ trong Thánh chỉ vô cũng khắc nghệt, giáng Hình Phương Lan thêm một chức nữa, nói là nàng ta xuất thân ti tiện, hành động không tuân phụ đức (phẩm chất của người phụ nữ), cả đời chỉ có thể làm thị thiếp, không được tấn vị.

Thánh chỉ được tuyên đọc xong, thái giám truyền thánh chỉ được Thái Tử Phi cười tủm tỉm tiễn ra cửa cung, trước khi đi, còn được nhét cho hai đĩnh vàng phân lượng không nhẹ, làm thái giám kia hớn hở cười không thấy mắt đâu, lại nói thêm một đống lớn từ ngữ ca ngợi thế này thế kia, khen Thái Tử Phi thành người trên trời mới có.

Thái giám vừa rời khỏi, Âu Dương Tuệ Như lập tức thu lại nụ cười hòa thuận vui vẻ đang có, quay đầu lại, liên tục ra lệnh cho người hầu trong Dục Khánh cung chuyển chỗ của Hình Phương Lan đi, dời chỗ ở của nàng ta từ nơi chỉ có Trắc phi mới được ở đuổi đến một xép phòng của nhóm cung nữ mới tiến cung, đãi ngộ thế này là vẫn còn kém hơn so với ti chính nữ quan một bậc.

Ti chính nữ quan là thất phẩm, Hình Phương Lan không được bề trên thích, cũng không được ban phẩm cấp gì, Thái Tử Phi làm như vậy cũng không hề vi phạm vào quy củ, làm những người trong cung không thể dị nghị gì.

Hình Phương Lan nhìn căn phòng cũ nát chật hẹp, ẩm ướt âm u, lại nhớ đến vinh hoa phú quý ngày trước, trong lòng cảm thấy hụt hẫng vô cùng, văn chương không thể nào diễn tả được, không còn tâm tư, nên càng không còn lòng dạ nào để hoàn thành nhiệm vụ mà chủ tử đã giao cho nàng ta.

Làm kẻ dưới quyền Thái Tử Phi bình bình thuận thuận sinh sống mới là chân lý. Nàng ta bi quan nghĩ. Đối với Thái Tử Phi, nàng thực sự thấy sợ hãi, nữ nhân này lòng dạ kín đáo, thông minh tháo vát, biết nắm biết thả, hoàn toàn không kiêng nể gì, ngay cả thể diện của Thái Tử cũng không chừa, sao lại có thể dễ bắt nạt như lời chủ tử nói chứ? Nếu nàng dám chọc giận Thái Tử Phi, nàng tin chắc Thái Tử Phi sẽ không e dè bất cứ điều gì mà thẳng tay tiêu diệt nàng ngay. Ngay cả chủ tử cũng phải liên tục té ngã trên tay nàng ta, còn muốn nàng nhận vai lính hầu đi chịu chết hay sao? Coi như xong!

Thái Tử vô cùng bực bội với những hành động của Thái Tử Phi, nhưng lại e ngại ý chỉ, phản kháng không được, nên nghĩ cách tìm người gây phiền toái cho Thái Tử Phi, nhưng mới tìm vài ngày, chính bản thân hắn đã bị phiền toái quấn lấy sứt đầu mẻ trán, cũng chẳng còn tâm tư đâu mà đi quấy rầy Thái Tử Phi nữa.

Trước đó, hắn đã bị Thừa Tường gây khó dễ rất nhiều lần, nhiều người theo phe Thái Tử đã nhìn ra có điều bất thường, liên tục trở giáo rời đi, làm hắn ở trong triều nửa bước cũng không dễ dàng đi được, liên tiếp mắc phải sai lầm. Thế Tông cũng hoàn toàn không thèm nhìn đến những khổ sở của hắn, trước mặt bá quan văn võ trong triều mà lớn tiếng trách mắng hắn, thậm chí còn nhiều lần nói hắn không xứng làm Thái Tử của một quốc gia, làm mất uy tín của hắn, đánh mất lòng người, các huynh đệ vừa mới chết tâm không lâu lại bắt đầu rục rịch lại, không ngừng cho người ngáng chân hắn.

Làm Thái Tử nhiều năm, Hoàn Nhan Cảnh chưa bao giờ thảm hại như vậy, bây giờ mới giật mình phát hiện, sự nâng đỡ của Thừa Tướng và sự yêu thương của Ph