
không đến, Haida cũng thoải mái đôi chút nhưng lại có cảm giác thiếu cái gì đó, có lẽ là hơi e sợ vì Haida chẳng phải đã bị bắt cóc một lần khi không có hắn đó thôi. Đến tối đến, khi Haida cùng cái tay gãy của nó đang lần mò đến giường chuẩn bị một giấc ngủ không bị quấy phá thì hắn đường nhiên xuất hiện thoảng ập vào y như cơn gió đóng ập cửa phòng lại. Nhìn vẻ thản nhiên đường hoàng của Điện Hạ y chang như đây là phòng của hắn, Haida chỉ còn nước ngậm ngùi mà cố vuốt sự lo lắng lẫn bực dọc của mình mà an phận đi ngủ.
Cái liều thuốc an thần đó làm nó ngủ say như chết; mặc cho hắn có gây bao nhiêu tiếng động ồn ã đi nữa. Hắn ngược lại vô cùng không hài lòng, nó mở miệng một câu cũng không nói; bây giờ lại ngủ say không biết trời đất gì. Nó có biết là nó bây giờ chẳng khác nào “mỡ” treo miệng “mèo” không hả. Hắn đạp mạnh vào cái bàn, nó vẫn không phản ứng; cái thuốc trị gãy tay kèm theo một lượng thuốc ngủ khá lớn. Mái tóc nó rũ xuống che khuất nửa khuôn mặt, nó nằm tận góc trong cách hắn khá xa, một tay ôm cái tay gãy. Hắn bước đến nhướn chân mày lên nhìn vào cái “thành quả” của mình. Đèn trong phòng đã tắt hết, sao lại có một đứa con gái hớ hênh thế này thản nhiên nằm ngủ chung giường với hắn. Hắn tuy tính về tuổi so với Haida là già dặn hơn rất nhiều vì một năm Địa Ngục bằng mười ba năm ở thế giới loài người; mà hắn đã sống ba mươi sáu năm rồi nên tính ra hắn đã sống hơn bốn trăm năm con người. Tuy nhiên, hắn có một đặc ân về khả năng bất tử, trừ phi có một kẻ đủ mạnh để giết hắn, hắn vẫn sẽ bất tử với bề ngoài như thiên sứ và giáng thế và sức cuốn hút của ác ma, nhờ thế hắn trong mắt bọn nữ quỷ luôn là một niềm khao khát bởi hội tủ đủ : gia sản, quyền lực, vẻ bề ngoài và đi kèm mới ba thứ cuốn hút, đủ cho tất cả đàn bà sẵn sàng chết vì hắn, là một tính từ mang sức mạnh lớn gấp tỉ lần; tính từ ấy là một phép mầu mang tên : “bất tử”, tức là vĩnh viễn không bao giờ tàn. Vì ở Địa Ngục ngày quyền lực hắn ngang hàng với hai Vương Tử và chỉ thua mỗi Chúa Tể Địa Ngục; còn lại dưới chân hắn là hàng tỉ kẻ phục tùng; nhưng so về sức mạnh hắn rất mạnh bởi sự tàn độc thâm hiểm và hơn hết là những khả năng trời phú của mình; tệ nhất là sẽ nắm giữ nmột phần ba thế giới bóng đen. Nhiều nhất là tương lai sẽ trở thành Chúa Tể Địa Ngục vào dịp lễ đăng cơ hai năm sau và trờ thành Chúa Tể tàn bạo nhất ở đây. Hắn có quá nhiều ưu điểm cho đàn bà vây quanh, kẻ nào chẳng muốn đường hoàng bước lên ngôi vị Thái tử phi rồi lại đường hoàng tiến lên chức Vương phi cao quý; nữ hoàng của Địa Ngục vừa có tiền tài, quyền lực vừa có một người phối ngẫu vô cùng đẹp .
Nhưng cuộc sống đôi khi cũng có điều kì lạ, trong hàng tỉ đàn bà, con gái vây quanh lại có một kẻ thờ ơ dửng dưng như thế đó là điều hiển nhiên khi tránh né, phớt lờ hắn, cái thể loại có một không hai đáng bị rủa là ngốc. Và kẻ đó đang nằm ngủ ngay trên chiếc giường này, nên nhớ, hắn cũng là đàn ông, hắn lạnh lùng rất giỏi khống chế song không phải lúc nào cũng làm được; hơn nữa quỷ giới là nơi gieo rắt dục vọng vô độ. Tuy rắng hắn đối với Haida những ngày hôm nay là thủ đoạn, âm mưu tiêu diệt Raphel, Hậu Duệ của Chúa Trời. Với khát vọng điên cuồng san bằng Thiên Đàng, biến thế giới loài người thành thế giới giống Địa Ngục, song hắn vẫn không chấp nhận thái độ của đứa con gái này. Suốt bao nhiên năm qua, hắn đã quá quen với việc được phục tùng, mệnh lệnh là của hắn là điều khắc nhiên chính xác; quen thói chà đạp kẻ khác và được cung phụng. Nhưng hắn bây giờ trong mắt một đứa con gái mà theo định nghĩa của Haida là không-còn-gì-để-tiếc-nuối thì thành một kẻ hiển nhiên bị phớt lờ. Và điều đó làm hắn rất không vui lòng. CHAPTER 16 : DEEP BLUE OCEAN (2)Haida đang ngủ say, nó thậm chí còn không quan tâm có kẻ nào trong phòng; sau một ngày uống quá nhiều thuốc an thần và một ngày mất ngủ; nó nghiễm nhiên ngủ sâu đến mức khó tin , đã vậy một tay còn bị gãy. Còn Điện Hạ, nhìn chằm chằm vào đứa con gái ngốc kia, cắn chặt răng bực tức hỏi :“Sao ngươi có thể ngủ ngon lành như thế hả ?” – Nếu hắn là một tên đồi bại thì sao, ở thế giới loài người chắc chắn nó sẽ không có đường thoát- “Rỗi nhỉ, cô ta có gì cần gì Ta phải lo !” – Hắn búng tay nghĩ song nhìn cái con người ngủ ngon kia lại thấy có chút không vui, có lẽ là vì….quá yên tĩnh. Thường ngày nghe cô ta làu bàu chửi rủa hôm nay lại hiền lành say ngủ thế kia là sao. “Đang kiêu khích Ta đấy à, Haida ?”Hắn búng nhẹ vào má nó, Haida không phản ứng ! Hắn búng thêm một cái nữa có phần mạnh hơn, phần má thoáng ửng đỏ vì ngón tay cứng như đá của hắn. Hắn lay và gọi khá to nhưng Haida chỉ khẽ lắc mái tóc cho phủ xuống khuôn mặt rồi lại ngủ tiếp. Hắn luồn hai tay xuống dưới lưng nó rồi kéo nó ngồi dậy y chang như đang điều khiển một con rối, cổ nó nghẹo sang một bên khi bị kéo dậy rồi thản nhiên ngã phịch vào vai hắn, người nó khẽ cử động để thoải mái hơn trong “tư thế” ngủ mới. Có lẽ là do thuốc ngủ quá nhiều, bây giờ chẳng khác người bị bất tỉnh là mấy, bạ đâu dựa đó.“Đùa đấy à, cả ngày Ta đã rất mỏi rồi còn làm trò gì thế này”- hắn ngh