Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Tác giả: cocnon92

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324350

Bình chọn: 7.00/10/435 lượt.

i. Dù sao chỉ cần chấm dứt được sự mê hoặc của cô ta với anh thì tôi cũng sẵn sàng làm.Lại một tràng cười rùng rợn được bật ra từ cổ họng Minh Vương, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào Bảo Ngọc, anh vừa bước từng bước đến gần cô ta vừa nói:– Vậy mẹ có biết cô ta dám thuê người cưỡng bức Tuyết, sai đàn em lái xe đâm cô ấy? Mẹ có biết cô con dâu lý tưởng nhu mỳ, yếu đuối của mẹ thực ra là đàn chị danh tiếng lẫy lừng của một bang phái không?Càng nói nỗi căm hận càng dâng trào trong lòng, Minh Vương nghiến chặt răng, chỉ hận không thể bóp chết cô ả ác độc này ngay lập tức. Cứ nhớ lại từng chuyện người yêu bé nhỏ của mình đã trải qua mà anh lại đau đớn như cắt từng miếng thịt trên người, chỉ muốn hủy diệt tất cả những kẻ đã gây tổn hại cô.Hoảng hốt lùi về sau theo từng bước chân tiếp cận của Minh Vương như muốn ép chết mình, Bảo Ngọc hoảng hốt đảo mắt muốn chạy trốn, vội vàng lao về phía bà Ella , lắc đầu nức nở nói:– Bác à, không phải sự thật đâu, bác đừng tin.Bà Ella chỉ đứng đờ ra không nghe thấy bất cứ chuyện gì. Hôm nay quả thật đã có quá nhiều điều kinh hoàng khiến bà không thể chấp nhận.Minh Vương cúi xuống bóp chặt khủy tay Bảo Ngọc nhấc lên, cánh tay ép lực như gọng kìm muốn nghiền xương cô ta thành vụn bánh mỳ, anh rít từng tiếng qua kẽ răng:– Cô còn chối cãi? Cô nghĩ tôi không có chứng cứ sao? Hủy hoại cô, đối với tôi điều đó chẳng có gì khó khăn.Bảo Ngọc đau đớn kêu thét lên, sợ hãi nhìn hai ngọn lửa rừng rực trong đôi mắt lạnh giá của anh.Bà Ella thấy bộ dạng của Minh Vương như vậy cũng vô cùng sợ hãi. Trước giờ tuy con bà luôn tỏ ra lạnh lùng, thâm trầm nhưng nó nghe lời bà, không quan tâm tới bất cứ thứ gì, dường như không có thứ gì trên đời này có thể tác động đến nó. Vậy mà giờ đây nó lại trở nên đáng sợ và gần như mất kiểm soát đến vậy. Càng nghĩ bà càng sợ, vội vàng chạy lại ngăn cản, chỉ sợ nó mất khống chế mà làm hại Bảo Ngọc.-Vương, anh làm gì vậy? Bỏ con bé ra, không được động đến nó.Tay Minh Vương vẫn không ngừng tăng thêm lực, tròng mắt đỏ ngầu như ma cà rồng đang lên cơn khát. Thấy vậy, bà Ella liền quát lên:– Có nghe thấy không? Anh không còn coi lời mẹ anh ra gì nữa hả?Nhìn mẹ chằm chằm, sự uất ức và cam chịu ánh lên trong mắt, Minh Vương đành buông tay, bước lùi lại hai bước hung hăng nhìn Bảo Ngọc đang ôm mẹ mình gào khóc, ra vẻ đáng thương. Hai tay nắm chặt đến các đốt ngón tay đều căng ra để cố kiềm lại bản năng cuồng dã của mình, anh cắn chặt môi để mùi máu trong miệng làm mình tỉnh lại đôi chút.– Bác à, con khổ quá. Không ngờ vì người đàn bà đó mà anh ấy định phá hủy cả công ty của bố con, còn nhẫn tâm muốn giết chết con nữa. – Bảo Ngọc vừa ôm bà Ella vừa nói trong tiếng nấc nghẹn.– Đừng sợ, có bác ở đây nó không dám làm gì con đâu. – Bà Ella, vỗ đầu cô an ủi.Nghe vậy, cô ta mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trong khi vẫn vùi đầu vào ngực bà Ella thút thít.Đúng lúc này, vẫn bị mọi người phớt lờ từ khi bước vào, Quang Tiệp đột nhiên mở miệng, cười cười quỷ dị nhìn Bảo Ngọc:– Thật vậy sao?Giọng điệu có vẻ nhẹ nhàng, bay bổng nhưng lại sắc bén như kiếm khí, chém đứt mọi chướng ngại vật phi đến mục tiêu.Từ trước tới giờ, Quang Tiệp luôn là bộ dạng cà lơ phất phơ, lúc nào cũng tán tỉnh, liếc mắt đưa tình với nụ cười quyến rũ thường trực trên môi trước mặt mỹ nữ. Bảo Ngọc chưa bao giờ thấy sự tức giận của anh cho nên lúc này đã sợ hãi đến mặt trắng bệch, quên cả khóc, mở mắt nhìn anh đầy cảnh giác. Cả người run run lùi lại từng bước thận trọng khi Quang Tiệp tiến lại gần. Trông cô ta thật nhỏ bé, đáng thương như con chuột co ro, sợ sệt trước con hổ uy vũ.Không còn sự kiêng dè và đùa cợt ngày thường, Quang Tiệp không chút lưu tình dồn Bảo Ngọc lại sát tường.Khi lưng cô ta vừa đập vào bức tường lạnh băng anh đã nhanh nhẹn đưa tay ra, bóp chặt cổ cô ta như nắm cổ một con gà không hơn. Sự khát máu và sát khí tỏa ra từ người anh không kém Minh Vương là bao. Có lẽ đây mới là bản chất thật sự của anh. Thật ra Quang Tiệp và Minh Vương đều rất giống nhau, chẳng qua cách thể hiện của họ khác nhau mà thôi, đó cũng là lý do bọn họ có thể dung hòa cùng nhau lâu như vậy.– Cô nghĩ mình đã tìm được chỗ dựa vững chắc rồi sao? – Vừa nói ánh mắt anh đồng thời đánh về phía bà Ella – Đoán xem tôi có dám bóp chết cô không?Quang Tiệp nở nụ cười quyến rũ như mọi khi nhưng lúc này Bảo Ngọc không hề thấy vẻ quyến rũ chết người đâu mà chỉ thấy rét run. Lực đạo trên cổ dần tăng lên, không khí đang bị rút cạn từ từ, cô ta cố gắng dùng hai tay đẩy cánh tay to lớn, vạm vỡ của anh ra, dãy dụa kịch liệt để giành sự sống, mắt nhìn trân trân hai người kia cầu cứu.– Cô tưởng có thể làm bất cứ chuyện gì sao? Chẳng phải là tôi sợ cô, mà đơn giản là không thèm để tâm.– Buông…ra….Đồ…điên…. – Bảo Ngọc cố gắng nói trong khi cổ họng bị thít chặt, hai tay cố gắng cậy tay Quang Tiệp ra nhưng vô dụng, chỉ có thể mở trừng mắt nhìn người đàn ông đáng sợ trước mắt này. Khuôn mặt cô ta chuyển từ đỏ bừng sang tím tái, từng mạch máu giữa hai thái dương đang hiện lên rõ rệt. Lúc này cô chẳng khác nào con gà đang dãy chết.Quá bàng hoàng và