
u ấy đã không ở bên khi kô ấy khóc … kậu ấy đã thất hứa ….
Hắn nói, vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt màu xanh lá thoáng buồn …. Thất hứa …. Lời xin lỗi ?! ….
Nó nhìn hắn 1 hồi roy’ way sang ngắm cảnh hai bên đường, chẳng hỏi ji’ thêm nữa, nhưng nó chợt nhận ra 1 cái ji’ đó …
– Nhưng sao anh bik kậu pé ấy đã thất hứa với kô pé ?
Nó mở to mắt nhìn hắn, chờ đợi 1 câu trả lời ….
Hắn chợt giật mình, way sang nhìn nó và vội vàng way đi khi nhận thấy đôi mắt màu hổ phách to tròn đang chăm chăm nhìn hắn ….
– Vì tôi thông minh !
Hắn đáp gọn lỏn và tự nhiên vô cùng.
Nó chớp chớp mắt, tỏ vẻ không hài lòng với câu trả lời vừa nhận đc nhưng roy’ nó cũng không nói ji’, lại way mặt đi, tiếp tục ngắm cảnh vật hai bên đường và cố gắng tìm ra câu trả lời cho hang ngàn câu hỏi trong đầu nó ….
Gió cứ thổi nhẹ nhàng, những chiếc lá cuối thu theo cơn gió lìa xa cây …. Cảnh vật yên bình nhưng lòng người thì không ….
Chiếc xe màu xanh lá dừng lại trước cổng học viện Như Hoa.
– Cô vào học viện trước đi, tôi gửi xe roy’ sẽ vào sau.
Hắn nói, nhìn nó bằng ánh mắt lạnh lùng đến kì lạ ….
– Uhm, sao cũng đc.
Nó đáp, chợt cảm thấy trái tim nhói đau nhưng lại che dấu điều đó, vô cảm ….
Amy bước đi, đầu óc suy nghĩ vẩn vơ, chẳng để tâm đến kon người lạnh lùng kia nữa …
– Có lẽ … không nhớ ra lại tốt hơn đấy, pé mèo ạ ….
Nó bước vào học viện, đi dạo wanh sân …
Hôm nay là một ngày kì lạ ….
Cả nó, cả ai kia, cả cảnh vật trong khuôn viên học viện cũng khác lạ với mọi ngày …. Lạnh lùng và vô cảm ….
Nó cảm thấy bất ngờ đôi chút nhưng cũng kịp nhớ ra “Àh, hôm nay là Lễ kỉ niệm mà …”
Những thanh âm du dương dịu dàng vang lên, bài Love Story ngọt ngào, tiếng đàn violin ….
Nó bước dần theo tiếng nhạc dịu êm, cái cảm giác yên bình mà nó đang rất cần
Nó nhắm mắt lại, tận hưởng những giai điệu ngọt ngào ….
Bản nhạc kết thúc, nó chợt mỉm cười nhìn tác giả của thứ âm thanh dịu dàng và yên bình kia, không bất ngờ lắm khi ng’ đó chính là Touya-sensei …
Touya mỉm cười nhìn nó, nhẹ nhàng như gió …
– Em đến đây làm ji’ ? Sao không chuẩn bị để lát diễn kịch đi ?
– Chưa đến giờ mà thầy. – nó nói, khẽ mỉm cười ….Chợt cảm thấy khó hiểu vì mình lại có thể cười đc, dù đó chỉ là 1 nụ cười gượng gạo …
– Uhm, mà em có chuyện ji’ à ?
Touya hỏi, vô cùng tự nhiên dù bik rằng câu hỏi của mình đang khiến ai đó sững sờ vô cùng …
– Sao thầy lại hỏi vậy ?
– Thầy đã nói roy’ mà – touya nói, đưa tay xoa đầu nó – sống thật với chính mình và thằng thắng với tình cảm của bản thân.
Nó gật đầu, mỉm cười …. Quá khư, kí ức, giấc mơ, tương lai, hiện tại, tất cả đều không quan trọng, chỉ cần sống thật với chính mình và thẳng thắng với tình cảm của bản thân ….
– Vậy còn thầy … thầy có thẳng thắng với tình cảm của bản thân mình không ? – nó hỏi, chợt nhớ đến những dòng chữ mà chị Rika viết trên trang giấy đẫm nước mắt hôm nọ …
Touya-sensei ngước mặt lên nhìn trời, bầu trời trong xanh…
– Đừng tò mò wa’, sống thật với chính mình và thẳng thắng với tình cảm của bản thân đâu cần 1 tấm gương, phải ko ?
– Dzạ vâng, có lẽ vậy …
Nó mỉm cười, nụ cười thật lòng nhất trong suốt ngày hôm nay ….
– Dọn cái nài đi nhanh lên !
– Đem đạo cụ lại kia để nhanh.
– Các diễn viên phụ đủ hik chưa ?!
Những thanh âm ồn ào, mọi ng’ ai ai cũng vội vàng av2 hối hả, chỉ có 1 số ng’ là không như vậy ….
– Tèn ten, xong roy’ nà !!! Amy mở mắt ra đi. – Miki cười thật tươi.
Nó mở mắt ra, nhìn vào người con gái trong gương … ngạc nhiên xen lẫn bất ngờ ….
Da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun, đôi mắt to tròn màu hổ phách ….Bạch Tuyết ?!
– Wow, Amy trông đẹp wa’ !!! – “đạo diễn” Hiro mỉm cười nói
– Hì hì, đẹp cỡ nào cũng đâu bằng cô bạn gái của kậu nhỉ ? – nó mỉm cười trêu chọc …
Gò má ai kia ửng hồng đáng yêu …
– Chà, người đã đẹp sẵn, khỏi cần make-up cũng đẹp roy’ – Chinen chen vào nói, mỉm cười đáng iu
Miki liếc mắt nhìn Chinen – kẻ vửa phủ nhận công sức của nó
– Ý ji’ đây ? Ý nói Miki make-up dở tệ chứ ji’ ? Amy đẹp sẵn roy’ nhưng make-up thêm nhìn đẹp hơn chứ bộ >:P
– Dzạ vâng ạ, em đùa tí thôi mùh – Chinen giả vờ nhún nhường roy’ way sang Hiro – Hixhix, chị dâu tương lai dữ wa’ à anh Hiro ơy !
– Dữ thế mới làm vợ anh đc ! – Hiro nhoẻn miệng cười, giọng nói mang hơi ấm của hạnh phúc …
– Ôi ! Amy nhìn đẹp wa’, hợp với vai Bạch Tuyết ghê.
Giọng nói của ai đó khiến những tiếng cười ngưng hẳn …
– Công nhận đẹp thật, bình thường thì Amy cũng đẹp roy’. Đúng là tiểu thư tập đoàn Hyuga có khác.
Hana tiếp tục nói, mỉm cười hiền lành và vô tư, không hề để ý đến những cái nhìn chẳng mấy thiện cảm giành cho mình …
Chinen bước đến bên cạnh nó, như sợ chỉ cần rời xa n1o 1 chút thôi thì sẽ có người làm hại nó ngay lập tức …
Sự phòng bị không cần thiết này làm trái tim ai đó nhói đau … Nụ cười vẫn hiện hữu trên môi và trái tim vẫn đang rỉ máu …
Nó nắm áo hắn, giựt nhẹ như mún nói :” Hok sao cả, mình ổn mà !”
Hắn hỉu điều đó, trở về chỗ cũ nhưng đôi mắt vẫn không rời mục tiêu – Hana ….
– Tôi cần nói chuyện với cô !
Hắn nói và bước ra khỏi phòng. Hana vẫn đứng đó, m