XtGem Forum catalog
Say mê cả đời thì có làm sao

Say mê cả đời thì có làm sao

Tác giả: Vũ Bộ Lăng Loạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325632

Bình chọn: 9.5.00/10/563 lượt.

ng ý.

Buồn cười vỗ đầu Hồng nhi, ngẩng đầu nhìn về phía công tử Huyện lệnh, không kiêu ngạo không tự ti nói, “ Mời công tử trở về đi, chắc chắn sư phụ sẽ không phá hư quy củ, tiểu nữ khuyên công tử vẫn nên đi mời lương y khác, đừng lãng phí thời gian ở đây nữa.”

Thấy hắn hơi thất thần, có chút ngoài ý muốn thấy trên mắt hắn hơi ửng đỏ, “ Tóm lại, hôm nay không mời được Lý đại phu, ta sẽ không đi!”

Dứt khoát giận dỗi đặt mông ngời ở trước cửa y quán, bụi bặm trên đất dính lên trường bào cao quý của hắn, vậy mà hắn cứ xị mặt ra đứa bé đang giận dỗi chẳng thèm quan tâm.

Thấy hắn như vậy, ta không khỏi sửng sốt chút ít, lo lắng là thế nhưng lại không dùng quyền thế bức bách người, cũng có thể coi là Huyện lệnh Dung thành có cách dạy con, nhưng phương pháp ăn vạ này thật đúng là….

“ Cái người này thật sự vô lại, ngươi đi đổi y quán khác thì đã sao chứ?” Hông nhi khinh thường trừng mắt nhìn công tử huyện lệnh đang ngồi ăn vạ trên mặt đất.

“ Các đại phu quanh đây trăm dặm đều bó tay hết cách, cháu ngoại ta đau bụng khóc thét suốt cả một ngày rồi, đứa bé mới một tuổi, Lý đại phu nhẫn tâm thấy chết mà không cứu sao?”

Đứa bé một tuổi, đau bụng…. Chuyện này nói lớn chẳng lớn nhưng nói nhỏ cũng chẳng nhỏ, nghe vậy ta không khỏi kinh hãi.

“ Tình trạng cháu ngoại ngươi như thế nào?” Giọng của sư phụ chợt truyền ra từ cửa sổ.

“ Nó nôn liên tục, còn nôn ra máu nữa!” Công tử Huyện lệnh nghe thấy sư phụ hỏi thăm bệnh tình, kích động nhảy khỏi mặt đất, “ Lý đại phu chịu chữa bệnh cho cháu ngoại ta rồi sao?”

“ Quy củ lão phu lập ba mươi năm,sẽ không vì ngươi mà phá bỏ.” Lời của sư phụ lại không nhanh không chậm truyền ra, thật đúng là có thể tức chết người.

“ Ngươi đang đùa giỡn ta sao?” Mất hi vọng, trên mặt Công tử Huyện lệnh đã hiện đầy sự tức giận.

Ta cũng không khỏi nói thầm, không chịu lộ diện, đây không phải là cố ý làm tức giận nhà người ta thì là cái gì nữa.

“ Xú nha đầu, con đi!” Lời của sư phụ giống như một tia chớp bổ ngay trên người ta, không thể động đậy.

“ Sư phụ… con.” Không phải là con thấy chết mà không cứu, chỉ là cong không có bản lĩnh này mà, trước kia phần lớn kiến thức lâm sàng đều là do quan sát mà ra, thật sự không chắc có thể trị khỏi.

“ Nha đầu con có chuẩn đoán tốt, khiến sư phụ cũng không thể không sinh lòng bội phục, lúc còn trẻ sư phụ đã từng ra lời trọng thệ “ Tam không y”, tất nhiên không thể làm trài, nhưng trẻ con cần được yêu thương, nha đầu con đi một chuyến thôi.”

Giọng nói tràn trề sức mạnh của sư phụ truyền vào trong tai mỗi một người, bao gồm cả vị công tử Huyện lệnh kia, mọi người đều có chút khiếp sợ nhìn một người trẻ tuổi như ta, chính là không dám tin.

“ Nhưng sư phụ, con….” Chữa bệnh, vốn là bụng làm dạ chịu, chỉ là kể từ đó sẽ gay quá nhiều sự chú ý của người khác, có thể bị Lý Uẩn Đình hay Huyền nhi tìm thấy không?

Muôn vàn do dự, đều ở trong lòng.

Cắn chặt môi.

“ Vi sư có lời thề của vi sư lúc trước con lập chí học y, có từng ra lời thề chưa?”

Lời của sư phụ giống như cảnh tỉnh ta, trí nhớ xa xôi như thủy triều đánh tới.

Sức khỏe, phó thác tính mạng…

Thời đại áo trắng bồng bềnh, ta cũng từng có cố chấp của mình.

Mà trái lại bây giờ ta chẳng cầu tiến thủ, sợ hãi mềm yếu, thật sự là cực kỳ cảm thấy xấu hổ.

“ Công tử, chúng ta đi thôi.” Bỗng nhiên ngẩng đầu.

Mặt giãn ra, nở nụ cười.

“ Xe ngựa quá chậm, ta sợ không còn kịp rồi!”

Trong tiếng kêu sợ hãi của ta, đột nhiên cảm thấy thân thể mình bay lên.

Trong nháy mắt, người đã ở trên lưng ngựa.

Sau lưng truyền đến tiếng tim đập có lực của công tử nhà Huyện lệnh.

Thật là không kịp nghĩ nhiều.

Nhìn hắn giục ngựa giơ roi, bên tai là tiếng gió gào thét.

Chỉ rất là lâu về sau mới tình cờ nhớ tới, ta hâm mộ Trần Trác làm theo cảm tính, chính là bắt đầu từ lúc đó.

Gần như là bị kéo chạy vào cửa phủ, xuyên qua núi giả cùng hành lang, lúc cổ tay của ta sắp đứt ra, thì cuối cùng cũng tới sương phòng sáng ngời.

“ Cho ta nhìn đứa bé.” Gần như bị ném đến bên giường, ta cười khổ vuốt vuốt cổ tay đang đau nhói, mở miệng nói.

Nhìn thấy ta, mỹ phụ hoa y* bên cạnh vội lau khô nước mắt trên mặt, khẽ kéo chăn gấm đang đắp cho đứa nhỏ.

(Mỹ phụ hoa y: Mỹ phụ => Người đã có chồng, xinh đẹp. Hoa y => Y phục sáng sủa => Người đã có chồng mặc y phục xinh đẹp)

Bụng xẹp lép, chân nho nhỏ, sắc mặt đứa bé chợt tái nhợt mà lớn tiếng khóc rồng,lấy tay đặt lên trán nó, cực kỳ nóng.

Một tay cố định chắc cánh tay nhỏ của nó, một tay nhẹ nhàng ép bụng của nó, lúc cái tay đang ép bụng đụng đến vùng dưới sườn phải, đứa bé giống như bị kích thích mà chân đạp càng mạnh hơn, ta thoáng bình tĩnh lại hô hấp, lần nữa lấy tay đè xuống nơi đó, cảm thấy có khối u, bóng loáng không quá mềm, có thể di động.

Trong lòng đã có suy đoán.

“ Đứa bé bắt đầu đau bụng từ lúc nào?”

“ Tối hôm qua, đột nhiên khóc náo lo lắng, đại phu, con ta bị sao vậy?” Mỹ phụ hoa y lo lắng nhìn chằm chằm ta.

“ Đứa bé đau bụng nhưng từng trận một, khóc ré một trận, im lặng một lúc rồi ngủ?” Không trả lời vấn đề của nàng, ta hỏi tiếp.

“ Chính là như thế!”

“ Ta có th