
iến vào mới bình tĩnh trở lại. Nhưng ánh mắt Toàn Cơ nhìn nàng thâm ý vô cùng sâu sắc, nàng ta cười một tiếng, không nói tiếng nào.
Chờ Hoàng thượng xong xuôi, hắn vô cùng sảng khoái mà lâm triều.
Từ trong gương, Khương Nhiêu mới hiểu ám thị của Toàn Cơ, trên cổ có vết hồng rải rác, mờ ám vô cùng…
Da của nàng rất mềm mại, động một tí sẽ lưu lại ấn ký, hay thật, Khương Nhiêu thầm phỉ nhổ trong lòng, chỉ sợ tất cả mọi người ở Hàm Nguyên Điện đã biết.
Nhưng càng thêm buồn cười chính là, thật ra chỉ là hiểu lầm, căn bản vẫn chưa phát sinh chuyện gì.
—
Mấy ngày sau, ngày lành tháng tốt, nhóm tiểu chủ mới vào thành Tử Vi được sắc phong.
Phân bố tẩm điện, cung nhân, dọn dẹp phòng ốc, đây đều là chuyện Hoàng hậu bận tâm, cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt hằng ngày của Khương Nhiêu.
Nàng chỉ phụ trách đưa các khoản mục ban thưởng của Hoàng thượng đến Lục thượng, đúng là phong thuỷ thay phiên luân chuyển.
Đến lúc gặp lại Tưởng Anh, cũng không đối chọi gay gắt như dự đoán, ngược lại vô cùng lễ phép khách khí.
Tưởng Anh ra vẻ ngoan ngoãn, cung kính nghe Khương Nhiêu truyền lệnh, sau đó cam đoan hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn.
Nếu không phải cùng sống với nhau mười mấy năm ở kiếp trước, Khương Nhiêu cũng sẽ bị bề ngoài thanh thuần vô hại của nàng ta đánh lừa.
Nhưng với tư cách là đại tỷ của nàng ta, sao nàng lại không biết Tưởng Anh tuyệt đối sẽ không dừng tay, từ bỏ ý đồ như vậy.
Chiếu theo lệ cũ, ngày đó tấn phong, đại yến hậu cung được tổ chức, coi như là lễ gặp mặt của mọi người.
“Thật khéo, dạ yến hậu cung trùng với dịp mừng thọ của Thái hậu nương nương, có lẽ Hoàng thượng cũng muốn lấy lần này để tận hiếu.” Khương Nhiêu làm như thuận miệng nói ra, nói xong nhìn xung quanh, chỉ có Tưởng Anh không hề gợn sóng.
Nàng bỗng nhiên đưa mắt dời qua, “Từng nghe bệ hạ nói qua, Thái hậu nương nương thích nhất hoa mẫu đơn, cho nên dạ yến lần này cũng tổ chức ở Mẫu Đơn Các ở Lăng Ba Cung, bên hông Tưởng thượng phục lại treo một hòn ngọc bích mẫu đơn cực kỳ tinh xảo, ta vừa thấy đã thích, có lẽ Thái hậu nương nương càng vừa ý, không bằng đơn giản đưa cho ta, hôm đó tặng cho Thái hậu làm lễ vật chúc mừng, đến lúc đó ta thì sẽ thay ngươi nói tốt vài câu.”
Tưởng Anh không ngờ Khương Nhiêu bỗng nhiên chuyển đề tài, nhất thời hơi ngẩn ra, Khương Nhiêu cũng dùng ánh mắt chân thật, chậm rãi đến gần mấy bước.
Chương 31: Khoe Sắc
Xưa đâu bằng nay, nàng ta là một thượng phục tứ phẩm, tất nhiên là không thể đối kháng với ngự thị nhị phẩm, huống chi yêu cầu Khương Nhiêu đưa ra cũng không có gì không ổn.
Thấy nàng ta không nói, Khương Nhiêu trong lòng biết mẫu đơn ngọc bích kia nhất định là nàng ta mang từ phủ vào, bởi vì trước đây khi Diêu Dao quản lý ở ti bảo chưa từng thấy loại thủ công mỹ nghệ này, nàng bất đắc dĩ cười một tiếng, “Nếu Tưởng thượng phục không cam lòng, vậy đành phải để ti bảo làm một cái giống vậy là được.”
Diêu Dao chậm rãi bước ra khỏi hàng, cẩn thận xem xét, trên mặt khó xử, “Kỹ nghệ này xuất xứ từ thợ khéo của Vương gia, nay đã không còn tìm được hậu nhân Vương gia, bẩm Khương cô cô, chỉ sợ ti bảo chúng ta… không làm được.”
Đôi mi thanh tú của Khương Nhiêu nhíu lại, làm như quở trách, “Đường đường là ti bảo, ngay cả cái này cũng không làm được, đủ thấy nuôi lắm người nhàn rỗi!”
Lý ti bảo cũng không nhịn được, tất cả mọi người trong ti bảo nhìn về phía Tưởng Anh, ánh mắt trách cứ.
“Một khi đã như vậy, chỉ cần Khương cô cô không ngại, vậy nô tì tặng cho Thái hậu nương nương làm lễ vật chúc mừng thôi.” Tưởng Anh nghĩ trước lo sau, thay vì đắc tội với mọi người, đưa mình vào khốn cảnh, không bằng đồng ý, dù sao chuyện cũng không đáng gì.
Một hòn ngọc nho nhỏ có thể gây nên sóng gió gì, nếu nàng ta thật sự tranh công với mình trước mặt Thái hậu, mình cũng sẽ có cách vạch trần.
Tưởng Anh tâm tư khôn khéo, sau khi lường trước tất cả tình huống có thể xảy ra một lần thì cung kính dâng cho Khương Nhiêu.
“Ta nhất định sẽ không phụ tâm ý của Tưởng thượng phục, đến lúc đó Thái hậu nương nương phượng nhan vui mừng, thượng phục cục chúng ta chỉ chờ lĩnh thưởng.” Khương Nhiêu thu vào trong tay áo, cười yêu kiều, rồi sau đó nhanh chóng rời đi.
—
Dạ yến ở Mẫu Đơn Các là lần gặp mặt chính thức đầu tiên của Hoàng thượng và Thái hậu, trang phục, dung nhan, nửa điểm đều không thể qua loa.
Tranh nhau khoe sắc, bản lĩnh cao cường, tất nhiên là không thiếu được các tiết mục, Khương Nhiêu không có hứng thú gì với ca múa trang phục các nàng, nhưng thật ra lại rất trông đợi Hoàng thượng sẽ đối đãi một đám mỹ nhân xun xoe bợ đỡ như thế nào.
Hoàng thượng dựa theo phân vị mà phong thưởng đều hợp tình hợp lý, không có đặc chuẩn, chỉ là Hoàng hậu nghiền ngẫm ý tứ của Hoàng thượng, đặc biệt thưởng thêm cho Hoa Chiêu dung hai chuỗi vòng cổ san hô hồng, một chiếc quạt tròn giá ngọc cống phẩm, tuy rằng cũng không quý báu, nhưng đều là vật hiếm lạ khó mà có được, đủ để biểu đạt tâm ý.
Nâng đỡ Hoa Chiêu dung chính là nâng đỡ Trấn quốc tướng quân Thịnh Nhiễm sau lưng nàng ta, một chiêu này đơn giản mà hữu hiệu, tất nhiên l