
hắn rất nhiều, lí do chính là vì họ muốn được làm vợ, không thì là bồ nhí vĩnh viễn, cũng vì si mê hắn cùng với quyền lực trong tay. Moon trái lại, em “ích kỉ” theo cách của riêng em. “Rồi em sẽ biến mất mãi mãi khỏi cuộc đời anh!” – Câu nói này như thể con chỉ là của em, hắn không có vai trò, chức vị gì đối với đứa trẻ ấy.-Nó sẽ mang họ gì? – Giọng hắn lạnh buốt.-Họ của em! – Moon thừa hưởng họ của mẹ, chứ đâu được như Mes. Moon đang khóc, nước mắt lăn dài trên má, ngã phịch xuống sàn như để cầu xin.-Những gì của ta thì phải là của ta! – Hắn nheo mắt lại.Moon hiểu mình đang nghĩ gì, em hoàn toàn làm chủ được suy nghĩ bản thân. Không rõ ánh mắt Ken đang nhìn em có hàm ý nào, riêng em nhận thấy đó là cái nhìn khinh bỉ từ mọi góc cạnh. Bẩn thỉu, rẻ rúng, tanh tưởi,… , tham lam, ích kỉ – em cũng đang tự vấn chính con người mình. Em chọn từ “ĐỘC ÁC” để diễn tả cái sự nhỏ nhen hằng trực, bủa vây tâm hồn. Sự toan tính kĩ lưỡng. Ken không tin em vì danh vọng, tham tước quyền mà liều lĩnh tới vậy, nhưng em không sợ hắn sao, bản dĩ em đã rất sợ hắn cơ mà, giờ lại như hắn sợ em.Ken vẫn nhìn em, ánh mắt thật khó đoán, bề ngoài tỏ ra khinh khỉnh nhưng ẩn chứa tình thương sâu sắc. Em thế này phải chăng là “hư hỏng”, từ nhỏ tới giờ em đâu nhận được sự giáo dục từ gia đình. Nếu muốn, hắn sẵn sàng có thể cho em một gia đình, thậm chí ngay cả Mes hắn cũng có thể “bắt ép” phải nhận em gái.Moon đã từng cố gắng không được khóc giờ nước mắt vẫn cứ tuôn rơi, vỡ òa. Em ân hận! Nước mắt đã là vô nghĩa nhưng sao còn chua xót tới vậy, em khóc ra ngoài đôi mắt và khóc cả bên trong con tim, sao có thể ngu ngốc đến nhường đó. Thứ mà em cần là một người để bầu bạn, để san sẻ vơi bớt nỗi cô đơn, vực dậy con người từ nấm mồ tuyệt vọng, truyền cho em một chút hi vọng sống,… Nhưng ai cho em? Không một ai muốn làm điều đó, nên em phải tự tìm kiếm, đợi chờ từ tình thương nơi ruột thịt, mà Mes đã vô tình “quăng” nó đi. Em và con phải chăng sẽ gần gũi hơn anh trai.Giờ em đang tự trách cái suy nghĩ ngông cuồng nông cạn mà ngưỡng tưởng đã chín chắn. Thu người lại, co do, em có nghĩ tới đứa trẻ khi phải sống một vòng đời y như mẹ nó – là em. Thưở ấy cô bé Moon mang tiếng con ngoài dạ thú mặc dù có cha, lũ trẻ trêu chọc tới mức phát khóc vì tủi hờn. Trẻ con thì làm gì có tội cơ chứ, thế mà em lại phải gánh chịu những nỗi đau tinh thần khủng khiếp. Đã qua rồi cái thời ấy, em đã từng ngây dại, nhưng… em lại định gây dựng tội lỗi và đẩy chúng ột đứa trẻ khác. Em làm ngơ trước điều đó được ư, nó là con em đấy!Ken đâu có vô tình như người ta nghĩ, hắn cũng có một trái tim, cũng là người sâu sắc. Hắn hiểu nỗi khổ của đứa trẻ không tình thương, không mái ấm. Nếu chuyện đó xảy ra, khi mà đứa trẻ ra đời, chính là lúc em đã bỏ tới một nơi rất xa, mọi người xung quanh sẽ kì thị bé con. Nhưng hắn cam đoan một điều: bé con sẽ hạnh phúc hơn cha nó. Những thứ hắn có chỉ là lớp vỏ bọc hoàn hảo, bao kín lõi rỗng bên trong. Gia đình ư? Hắn có một gia đình với bà mẹ sắc sảo, tàn nhẫn, một người cha tham vọng. Cuộc hôn nhân ngượng ép để sinh ra hắn – kết tinh của đủ loại tài sắc nhưng khuyết giá trị tình cảm. Còn bé con, theo như Moon, bé sẽ không có gia đình tròn trịa, thiếu đi quyền làm cha của hắn, nhưng bé có tất cả, tình thương của mẹ đủ để bù lấp đi tình cha. Ken ghen tị với chính người con gái mà hắn yêu, sao em có thể dạt dào tình thương đến thế, sao khi đã bị ruồng bỏ từ người anh trai mà em vẫn thương anh tới vậy, sao em có thể sống tới ngày hôm nay mà vẫn còn trái tim để yêu thương…? Nếu hắn có trái tim như của em, thì hắn đã không là Đại Bàng Trắng, hắn đã sở hữu cả một tập đoàn DEVILS hùng mạnh mà còn so đo với em,…-Em xin lỗi… coi như em chưa nói ra câu gì! – Moon đã bình tĩnh trở lại, em không đổ lỗi cho rượu, vì khi ấy, em không hề say, còn bây giờ, tỉnh táo hơn, đầu óc đã thông suốt.-Được… nếu cô muốn – Hắn đồng ý lời thỉnh cầu ban đầu, dù rằng nhận thấy sự dằn vặt trong em.Moon, em ngốc lắm! Em đâu biết chỉ cần được mang trong mình đứa con của hắn, dù không phải là vợ, thì em hẳn phải được tổ chức thừa nhận. Đã bao nhiêu cô gái dùng mọi thủ đoạn, mưu kế để thực hiện giấc mơ nhưng đâu có được, không bao giờ có thể qua mặt được hắn đâu, nên mới có chuyện tổ chức DEVILS – ANGELS “sủng ái” người phụ nữ “tài giỏi” ấy.Moon không trả lời, thấy hiểu giai cấp của mình không vượt lên tất cả, mặt khác, em đã trưởng thành rồi, không còn chịu tác động nhỏ nhen sai khiến.-Đứa trẻ ấy sẽ có bố! – Hắn không để con mình đi theo cuộc đời của mẹ nó.-Rồi con em sẽ như em thôi! – Moon không nhìn hắn.Cái từ “CON EM” nghe sao mà xa lạ quá, hắn cũng có quyền gọi bé là “Con” chứ. Em nghĩ gì vậy, em sợ hắn không chấp nhận em?-Chúng ta… HÃY KẾT HÔN!!!! – Câu nói chắc nịch rắn hơn đá. Ken biết nói điều này với một cô gái chưa tròn 18 là không phải lúc, nhưng hắn không can tâm. Câu nói khiến Moon bất ngờ, chân tay run lên, em cũng không hiểu cảm giác của bản thân lúc này.-TA KHÔNG MUỐN CON TA BỊ GỌI LÀ CON HOANG TRONG KHI CON CÓ BỐ – sức nặng của lời nói kèm theo chiều sâu từ đôi