XtGem Forum catalog
Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Tác giả: ZuzuLinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326085

Bình chọn: 10.00/10/608 lượt.

đáo, khi ấy hắn cảm thấy vướng víu, ghét bỏ, còn giờ thì muốn quay lại quãng thời gian đó biết nhường nào. Ngày ngày hắn để Moon “bắt ép” phải hoà đồng với các bạn trong lớp, dù quan hệ của em với các bạn đâu có tốt, em còn hay đặt suy nghĩ và lợi ích của bạn bè lên trên bản thân mình,… người con gái thánh thiện như thế, Wine thích em từ lúc nào không hay. -Không sao! Mình sẽ giúp! – Wine không đợi câu trả lời từ em.-Muốn lắm nhưng không được đâu Wine à.-Sao không được, mình có thể chuyển cậu sang DEVILS.4 – Wine ăn mặc rất phong cách, không còn cái dáng vẻ lôm côm đóng giả ngày nào, trông chững chạc nhưng vẫn gọi em là bạn.-Wow, hẳn vị trí của cậu rất cao!-Ừm!-Nhưng không được đâu, khó lắm – Dù sao Wine không thể bằng Arrow được, Moon nghĩ vậy vì em luôn gọi Arrow là Sếp.-Anh trai mình làm bên DEVILS.5, mình có thể nhờ anh ấy giúp! – Chưa bao giờ Wine kể cho Moon biết cậu có một người anh trai.-Không, làm phiền anh ấy – Dù người ấy có là ai, thì so với “đấng tối cao” cũng chưa đủ so bì.-Mes rất nhiệt tình! – Thực ra, Mes chỉ tốt đối với em trai của anh thôi. -Cậu vừa nói gì vậy? Mes… Mes là anh trai cậu sao?-Sao nào? Đúng là thế! -Vô lí, mình là đứa em duy nhất của anh ấy! – Moon khăng khăng.-Tớ… tôi và anh Mes cùng cha khác mẹ! Chẳng kịp để Wine dứt lời, Moon đã ôm chầm lấy cậu dẫu đang ở giữa đường.Dù dòng người vội vã trôi qua, thời gian vẫn như đang lặng trôi nơi đây. Em ôm siết lấy Wine, rất chặt, rất lâu. Moon khóc òa và nghẹn ngào trong tiếng nấc, nước mắt ướt đẫm ngực áo Wine, gào lên như một đứa trẻ con:-Anh đừng bỏ em! – Cảm xúc của Moon giờ đây lẫn lộn. Giống như một nhà mạo hiểm nghiệp dư may mắn leo lên đến đỉnh ngọn núi cao đồ sộ, hạnh phúc vì mình đã làm được điều mong muốn, nhưng lại lo sợ bị một cơn gió mạnh cuốn ngã từ trên cao, ngã từ cái đỉnh của sự hạnh phúc, là đau nhất. Wine là ngọn núi ấy, việc nhận tìm được anh trai là hạnh phúc tột đỉnh, nhưng em sợ chính hắn lại là ngọn gió vô tình thổi bay những ao ước, mơ tưởng của em về tình thương. Em sợ Wine cũng như Mes, sợ tất cả đều như cha mà ruồng bỏ mẹ con em, em ôm Wine chặt lắm, đến nỗi mà ngộp thở, níu giữ người anh thứ bằng sức mạnh của tình yêu. Em biết, mình quá nhỏ bé chỉ cần bị hắn vung tay là sẽ ngã ật ra. Chính vì siết chặt quá, phụ thuộc hoàn toàn vào bờ vai Wine, nên nếu bị đẩy ra, hẳn sẽ rất đau. Nhưng Moon không biết làm gì hơn, bản năng cho biết phải giữ lấy ình người anh này, mọi giá phải để anh nhận em,…-Wine ơi, đừng bỏ em… – Giọng Moon không thoát ra được cao hơn, nước mắt đã làm ứ nghẹn con tim.Wine chẳng biết làm gì hơn, ngoài việc vỗ về em gái. Wine biết cách chiều lòng phái yếu nhưng sao đối diện với em đôi bàn tay như cứng đờ.Cho đến khi phải hứa rằng không bỏ rơi mình Moon mới buông tha, Wine vuốt nhẹ hai bên khóe mắt, lau khô nước mắt cho. Ánh mắt em sao mà long lanh và trong sáng tới thế, khiến khiến không thể không ôm em vào lòng, hôn nhẹ lên mái tóc để kiểm chứng lời hứa. Còn em thì vẫn cứ giữ chặt lấy tay hắn như một đứa trẻ sợ bị bỏ lại.-Em à, về nhà với anh! – Wine không muốn để em mình phải làm người giúp việc.-Anh ở với ai?-Anh Mes!-Vậy thì em không về đâu! Em không được tiếp nhận.-Anh sẽ…-Không, anh không được nói, xin anh, có lẽ anh Mes có điều khó nói!Đôi mắt Moon làm Wine không thể không nghe theo. Moon thêm một lần nữa ôm chặt lấy anh trai.-Chỉ cần thi thoảng em được nhìn thấy anh là đủ rồi! – Hạnh phúc của Moon đơn giản là được nhìn thấy nụ cười anh trai dành ình.- Ước gì em được ở cùng với anh nhỉ, một mình anh thôi, em sẽ nấu bữa sáng mỗi ngày, giặt đồ của anh, cả bắt nạt anh nữa… hi hi… làm tất cả những việc mà cô em gái hay làm! – Moon nghĩ tới đó bật cười, chỉ cần hình dung khi đem áo quần của anh trai đi giặt, thó được một vài thứ trong túi, tiếng cười trong nước mắt.-Vậy thì về với anh! Anh có nhà riêng, anh cũng sẽ không nói cho Mes.-Ngốc! Mẹ em là gián điệp, anh gọi em về thì sẽ phải như bố đấy!-Vậy thì sao?-Nhưng…-Chúng ta là anh em! – Wine “tuyên bố”.Một nụ cười rất tươi nở trên đôi môi Moon. Em và Wine là hai anh em khác mẹ cùng cha. Mes không nhận em, nhưng Wine đã làm điều ngược lại. Từ giờ, em đã có Anh!Lúc này cũng chẳng phải lúc để nghĩ về con người đang đợi chờ ở nhà – hắn, em đi theo anh trai của mình tới một căn biệt thự nằm ngoài Devil Buildings…Trên đường đi em không nói gì, chỉ nhìn anh trai mà mỉm cười, ngay cả Wine cũng không thể biết hết được niềm vui sướng của em lúc này đâu. Đôi lần bắt gặp ánh mắt kia, khiến hắn bối rối, nhưng rồi lại tự nhủ: “Moon là em gái mình!”.Căn nhà nằm ở ngoại ô thành phố, phải mất chừng một giờ xe chạy mới tới. Vừa đặt chân xuống xe, Moon đã chạy vào sân để ngắm nghía ngôi nhà.Wine là con người hiện đại, nên ngôi nhà mang dáng vẻ của thời đại mới. Tường được sơn màu xanh thiên thanh mát dịu, trên chiếc cổng nho nhỏ màu trắng sữa là dàn hoa thiên lý đã đang độ trổ hoa,… một cảm giác thân quen ngập tràn trong Moon, em là người thân của Wine, nên ngôi nhà này em cũng là chủ!Moon vẫy vẫy người anh rồi đi vào trong nhà luôn, tỏ ra mình là một vị