Old school Easter eggs.
Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326115

Bình chọn: 8.5.00/10/611 lượt.

iống như sợ sẽ dọa ta: “Cháu tên gì? Còn nhỏ tuổi vì sao lúc này lại chỉ có một mình?”

Lòng ta vốn tràn đầy tức giận, mấy con tiểu diệc này lớn hơn ta hai ngàn tuổi, ta đánh nhau với bọn chúng, đương nhiên chỉ có thua, toàn thân vô cùng đau đớn, cho dù có nói với dì, Đại Tổng Quan Thương Lộ đương nhiên trước đó đã sớm bẩm báo với dì là ta bướng bỉnh, kết quả cũng chỉ có ta bị giáo huấn. Nhưng lúc này, nhìn thấy nam tử cẩn thận ngồi xổm xuống trước mặt, trong lòng thầm đắc ý, chỉ cảm thấy người nam tử cao lớn này không hề xem ta giống như đứa nhỏ bướng bỉnh hư hỏng khiến người không chút ưa thích kia, trong lòng cực kỳ vui mừng, sớm quên đi oán giận bị mấy con tiểu diệc kia đánh, lập tức cúi đầu nhìn bản thân, đáng tiếc áo xanh nho nhỏ trên người đã bị đám tiểu diệc xé rách, thẳng tắp một đường, oán giận khó lòng đè xuống, cũng không biết đã ngã mấy lần, quần áo trên người cực bẩn, có phủi cũng phủi không sạch. Ão não xấu hổ cùng quẫn bách, khó nhọc đến mức giọng nói lí nhí: “Ta gọi là Thanh Loan, Thanh Loan”. Gương mặt người ấy hiền lành, ánh mắt ôn nhu trông đợi nhìn ta, tuy rằng môi có chút run run, cũng chỉ nghĩ là do thần kinh trên mặt khác thường, thêm nữa, chưa từng có người bên ngoài núi Đan Huyệt nhìn ta như thế, trong lòng lập tức kích động, vội vàng biện giải: “Ta cũng chưa từng đánh bọn họ…Là bọn họ đánh ta!”

Chương 18: Thời Gian Vụt Trôi

Ta mãi mãi vẫn chưa bao giờ quên, lúc ấy nam tử kia biến sắc, khiến ta sợ tới mức lùi về sau mấy bước, nuốt hết mấy ngụm nước miếng. Người đó cao to như vậy, chưa nói đến tiên pháp, chỉ đơn giản một đấm thôi cũng có thể biến ta thành một đống thịt nát. Thế rồi thần sắc người đó lại chuyển đổi cực nhanh, ngay lập tức trên mặt lộ ra ý cười ôn nhu, hỏi: “Bọn họ là ai?”

Trước giờ ta luôn bị mọi người trách mắng ghét bỏ, cũng tự biết bản thân không được coi là một con chim cực kỳ xinh đẹp. Có đôi khi trong lòng nảy sinh ý nghĩ ngông cuồng, nếu như ta có được Vũ Y Ngũ Sắc của công chúa Đan Chu, nói không chừng có thể giành được chút tình cảm yêu thích của mọi người. Khi ấy tuổi ta còn nhỏ, không biết trên tiên giới có câu “lòng người nóng lạnh”1 , chỉ là nhìn thấy nam tử này lộ ra cái nhìn ôn nhu chăm chú mà trước nay ta chưa bao giờ được hưởng thụ qua, không khỏi có chút thụ sủng nhược kinh2, lại cực kỳ lo lắng nếu người này nghe nói ta gây sự khắp nơi, đánh nhau với đám tiểu tiên đồng ở núi Đan Huyệt, rồi cũng sẽ giống như những người khác lộ ra biểu tình ghét cay ghét đắng, thế nên chỉ còn biết cắn chặt môi, không chịu nói chuyện.

1lòng người dễ thay đổi

2được sủng ái mà lo sợ

Người đó vươn cánh tay cường tráng kéo ta đi qua, ta run lẩy bẩy không biết làm sao, sợ người này động thủ với ta, cố lấy dũng khí, nhắm hai mắt, bất thình lình cao giọng thanh minh: “Ta không phải muốn đánh nhau với bọn chúng, đám chim diệc non nói mẹ ta là nữ nhân hư hỏng xấu xa. Mẹ ta không phải người xấu …Bọn chúng nói bậy”

Mọi khi đám tiên đồng nói vậy, mới đầu lúc nào ta cũng biện giải, nhưng bọn chúng luôn luôn ầm ầm cười to, vây ta vào chính giữa rồi đồng thanh nói: “Mẹ ngươi là kẻ xấu xa hư hỏng!” Cho dù ta có nhanh chóng bịt chặt tai, cắn chặt môi đến bật máu, bọn chúng cũng không chịu thôi, cuối cùng là luôn luôn đánh nhau để chấm dứt sự việc.

Ta kêu lên, nhắm mắt một hồi lâu cũng không thấy người đó lên tiếng, thân mình lại bị cánh tay cường tráng ôm chặt, không thể thoát ra, không khỏi mở mắt trái len lén nhìn, không rõ vì sao, chỉ cảm thấy sắc mặt người này không hề có ý vui mừng, nhưng cũng không có dấu hiệu tức giận, thậm chí ngay cả nét nghiêm túc trên gương mặt cũng không bằng sắc mặt của dì lúc giáo huấn ta, không khỏi đánh bạo mở hai mắt, hết nhìn lại nhìn trên mặt người đó.

Người sờ sờ đầu ta, còn nghiêm túc nhìn ta, cuối cùng thở dài một tiếng: “Ta biết mẹ cháu không phải nữ nhân xấu xa! Mẹ cháu là một người vô cùng vô cùng tốt.”

Trong lòng ta dâng lên một niềm vui sướng khi có người đồng cảm, có thể sánh với cảm giác vui mừng khi bôn ba ngàn dặm đường, bỗng nhiên gặp được dòng suối ngọt, chỉ hận không thể nhảy vào giữa suối, đem toàn thân đều tắm ướt đẫm, lập tức nhào vào lòng người ấy, ôm chặt cổ người, không ngớt vui mừng mà bật cười khanh khách, người cũng tùy ý để cho ta ôm chặt cười đến điên cuồng một lúc, mới kéo ta từ trong lòng người ra, nhìn xuống không khỏi giật mình: “Nha đầu ngốc, cháu khóc cái gì?”

Ta rút tay lau lau nước mắt, luyến tiếc nhìn lồng ngực to lớn ấm áp của người một cái, có chút ngượng ngùng nói: “Bọn chúng cũng không tin mẹ cháu không phải là người xấu.”

Đôi mi dài nhíu chặt, ôn nhu dỗ dành nói: “Bọn chúng…là ai?”

Sờ soạng trong người một lúc lâu, cuối cùng lấy ra mấy khối đường, nhét vào trong tay ta. Ta nhận lấy, xé mở lớp giấy dầu bên ngoài, cho một viên vào miệng, còn lại toàn bộ cất vào trong túi, lại sợ lúc quay về đụng phải đám tiểu tiên đồng, rồi lại đánh nhau với chúng, làm hỏng mấy viên đường này, cực kỳ lo lắng hết sờ lại sờ.

Người thấy động tác của ta như vậy, kéo tay ta ngồi lên trên một tảng đá trong rừng, lại