Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327895

Bình chọn: 7.00/10/789 lượt.

Cửu Ly, trong lòng hoảng hốt. Thì ra phụ thân thấy ta không về nhà mà lại chạy tới chỗ Ly Quang, trong lòng buồn bực, lại bị Cửu Ly gợi lên chuyện cũ, sợ là lại nhớ tới chuyện năm đó Nhạc Kha quấn lấy mẫu thân, đem oán khí này phát tán lên người Cửu Ly, cho nên mới có lệnh cấm kỳ lạ này.

Ta đập bàn cười hơ hớ: “Phụ thân cũng đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn tính toán với đám tiểu bối như vậy, cũng không sợ bị chê cười!”

Phương Trọng vừa cầm chiếc lược bằng sừng tê giác chải tóc cho ta, vừa càm rà càm ràm: “Có chỗ nào đáng cười chứ? Công chúa tuổi trẻ, chưa từng thấy Vương thượng và Vương phi năm đó tình nồng ý mật thế nào. Như vậy mới xua được không ít nữ tử. Nếu không phải năm đó Vương phi thương yêu Nhạc tiểu tử, Vương thượng sớm đã đem Nhạc tiểu tử vứt ra khỏi núi Tu Di rồi. Chính vì chuyện này, Nhạc tiểu tử còn bị ném vào trong Thiết kỵ bộ ba ngày hai đêm, đánh nhau với đám hán tử trong quân.”

Chả trách lúc Nhạc Kha mới vào thành, hộ quân giữ thành đã thân thiết với hắn như vậy, trận tỷ thí sau đó ở thao trường Tu La, đánh nhau hăng hái, sau chuyện đó cũng không thấy người nào có vẻ bực dọc, ngược lại giống như hài lòng mãn nguyện, ai nấy đều vui mừng hớn hở.

Phương Trọng giúp ta chải tóc ra sau đầu, đang tỉ mỉ xem xét coi còn chỗ nào không thỏa đáng thì đã nghe thấy cửa điện có tiếng gõ nhẹ: “Công chúa, yến tiệc còn một canh giờ nữa sẽ bắt đầu, Tu La Vương sợ công chúa điện hạ đói bụng, sai nô tỳ bưng một ít điểm tâm đến.”

Trong thành Tu La, ai cũng xem phụ thân như thần, mở miệng khép miệng đều là Vương thượng, hiện giờ bỗng nhiên xuất hiện cách xưng hô như vậy, kỳ thật khiến ta ngạc nhiên không thôi: “Ở ngoài cửa lẽ nào không phải là người tộc Tu La ta? Xưng hô phụ thân sao lại lạ như vậy?”

Phương Trọng hé miệng nở nụ cười, hướng ra ngoài nói: “Vào đi.” Lại kéo ta đứng dậy: “Công chúa nhìn thử không phải sẽ biết sao?”

Ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân rất nhẹ, ta chậm rãi xoay người, chỉ nghe thấy một tiếng xoảng, giọng nói kích động vọng đến bên tai: “Công chúa…” Một bóng dáng đơn bạc xông đến, nắm lấy tay ta, chặt đến nỗi khớp xương ta đau nhức.

Ta chăm chú nhìn, thì ra là Hồng Oanh, thị nữ thiếp thân trước đây của mẫu thân, lúc này hai mắt đẫm lệ, đau thương vô cùng, nắm chặt tay ta không ngừng run rẩy, một câu cũng không nói được.

Phương Trọng liền vội vàng bước lên muốn kéo nàng ra: “Hồng Oanh, Hồng Oanh, cô thử nhìn kỹ xem đây là ai? Bệnh mấy ngày, bệnh đến hồ đồ luôn rồi. Đây không phải Vương phi, cô nhận sai rồi!”

Hồng Oanh giống như bị lời này của nàng thức tỉnh, hoảng hốt cẩn thận nhìn kỹ, cuối cùng “Oa” một tiếng nấc lên: “Nô tỳ mấy ngày nay đêm đêm mơ gặp công chúa, ngay đến ban ngày nằm mơ cũng có thể nhìn thấy công chúa…”Ngữ điệu chuyển thấp, cực kỳ mất mát thấp giọng khóc: “Công chúa sao lại không dẫn Hồng Oanh đi?”

Trong lòng ta cũng trở nên ảm đạm, công chúa trong mắt nàng đương nhiên là mẫu thân, không phải ta. Nói ra thì, ta bất quá ở trong Côn Lôn kính may mắn gặp được mẫu thân một lần, đây cũng coi là ân huệ lớn lao rồi.

Phương Trọng dắt tay nàng, cũng nước mắt vòng quanh, vừa cầm khăn tay lau nước mắt cho nàng vừa an ủi: “Vương phi người đã mất, sao có thể nói quay về liền quay về? Mấy lời này ở trong Tư Hoàng điện không được nói nữa, nếu để Vương thượng nghe được, không biết trong lòng sẽ đau khổ thế nào? Vương phi đêm đêm đều xuất hiện trong giấc mộng của cô, có lẽ là để cô thay người chăm sóc tiểu công chúa.”

Hồng Oanh ngừng khóc, ngẩng đầu tỉ mỉ nhìn, lại liên tục gật đầu: “Phương nữ quan nói đúng, công chúa nhất định là có di nguyện này. Trước đây người cũng khen ta cực kỳ biết cách chăm sóc người khác, nhất định là muốn đem tiểu công chúa phó thác cho ta.” Nói rồi chạy về phía ta: “Từ nay về sau, Hồng Oanh thề chết bảo hộ, nhất định không quên phó thác của công chúa!”

Ta thấy nàng tinh thần hoảng loạn, nhưng lại run rẩy quỳ xuống, từ đầu đến cuối nét mặt tiều tụy hốc hác, không nhịn được liền vội vàng dìu nàng đứng dậy: “Hồng Oanh , mau mau, không cần phải như vậy! Trước đây nghe nói mẫu thân đối xử với cô rất tốt, lúc ta còn ở núi Đan Huyệt cũng được cô âm thầm che chở, trong lòng rất cảm kích. Ta thấy cô bệnh thân thể còn chưa lành, chi bằng trước quay về nghỉ ngơi, sớm dưỡng thân thể cho khỏe, nếu cô muốn thì hãy ở cạnh ta, những lúc rỗi rãi bầu bạn trò chuyện với ta, trải qua những ngày tháng thật tốt.”

Nàng thấp giọng vâng một tiếng, dáng vẻ muốn nói lại thôi, vành mắt đỏ ửng cáo lui.

Trong thành Tu La trước giờ vẫn luôn ồn ào huyên náo, nam tử Tu La uống rượu suốt đêm, hàng đêm tỷ thí tu vi. Hôm nay lại có chút khác với ngày thường, trong cung trước nay vẫn luôn vắng vẻ yên tĩnh, minh châu lấp lánh, chúng thần tử ai nấy đều dẫn theo con trai, con gái nhà mình đến, ngay cả Hùng Lực cũng nối gót phụ thân, cùng với muội muội nhỏ tuổi của hắn tuân theo quy củ.

Trong Phi Loan Điện, minh châu chiếu rọi, phụ thân nắm tay ta từng bước từng bước tiến lên ngọc tọa, hướng bên dưới điện nhìn xuống, biểu tình trên mặt chư thần không giống nhau, mọi người trong đi


XtGem Forum catalog