Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327915

Bình chọn: 8.5.00/10/791 lượt.

màu đỏ tôn quý, tính cách nữ nhi tộc Tu La trước nay lại như liệt hỏa, đều thích mặc váy màu đỏ. Huống chi là công chúa khải hoàn trở về, đương nhiên phải mặc lễ phục màu đỏ rồi.”

Người còn chưa dứt lời, Cửu Ly đã từ trong ngực ta ngoan ngoãn bò ra, nhảy lên chiếc ghế trong điện, ngoan ngoãn nằm xuống, chỉ dùng đôi mắt như hồng bảo thạch đáng thương nhìn ta.

Ta không nhịn được bật cười, nào giờ có khi nào thấy qua dáng vẻ ủy khuất thế này của nó đâu? Ngay lúc sống nhờ ở đậu trong phủ Nguyệt Lão, nó cũng dám chiếm tiện nghi, không ít lần đem tơ hồng của Nguyệt Lão lôi ra làm rối thành một nùi, hại Nguyệt Lão phải tốn không ít công sức. Ta cầm viên trân châu nhẵn bóng trong chiếc hộp trên bàn lên ngắm nghía, thờ ơ hỏi: “Cửu Ly sao vậy hả? Sao lại nghe lời phụ thân như vậy?”

Phụ thân nghiêm mặt nói: “Loan nhi lẽ nào không biết, con thú nhỏ này chính là con đực?”

Ta đặt chiếc hộp trong tay xuống, cười nói: “Con thú nhỏ này Loan nhi nuôi cũng đã mấy trăm năm, không phải một ngày một giờ, đương nhiên biết nó chính là con đực.”

Trong mắt phụ thân là nét đau thương nặng nề: “Chuyện này đều trách người làm cha là ta! Nếu không phải mẫu thân con mất sớm, sao có thể cho phép Loan nhi làm xằng như vậy? Tiên giới mặc dù không câu nệ lễ pháp, nhưng nam nữ đại phòng1 vẫn phải giữ.”

1 Nam nữ phải biết giữ khoảng cách

Bổn tiên hôm nay thật sự là không cách nào tưởng tượng nổi, thế nhưng từ miệng một người mà hai câu đạo lý cũng không thể nói nghe được từ “Nam nữ đại phòng”, không khỏi cẩn thận tỉ mỉ quan sát nét mặt người.

Phụ thân bị ánh mắt dò xét của ta nhìn chăm chú, nhất thời tay chân lúng túng như thể không biết phải để chỗ nào, ánh mắt lấp lóe, đột ngột chỉ vào Cửu Ly đang ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế quát: “Quốc chủ mặc dù là giống đực, nhưng nếu muốn ở trong cung bầu bạn với Loan nhi, từ nay về sau phải tuân thủ điều kiện này, một là không được nằm trong ngực Loan nhi, hai là không được ngủ trên giường của Loan nhi, cũng không được ỷ mình là một con thú nhỏ, đối với Loan nhi tùy ý động tay động chân.”

Tính tình Cửu Ly chính là ăn mềm không ăn cứng, ta vốn cho rằng, sau khi phụ thân đưa ra mấy điều kiện này, nó hoặc là sẽ quay về Thanh Khâu, hoặc là giả câm giả điếc, chuyện ta ta làm. Nào ngờ phụ thân còn chưa dứt lời, nó đã vội vàng không ngừng gật đầu, trong mắt toàn bộ là vẻ nịnh nọt lấy lòng.

Phụ thân ho hai tiếng: “Từ nay về sau chuyện này cứ định như vậy đi. Sau này Nhạc Kha và Hùng Lực cũng không thể tùy ý vào điện. Có việc có thể đến Thất Diệp Đường bẩm báo.”

Ta ngây ngốc nhìn phụ thân, không rõ người cha từ trước đến nay thông tình đạt lý, coi lễ giáo như cỏ rác sao lại đột nhiên chú trọng ba cái tiểu tiết như vậy.

Phụ thân nở nụ cười hiền hòa: “Loan nhi với phụ thân gặp lại cũng chỉ mới được vài ngày, phụ thân đương nhiên không thể nào lại nhanh chóng đem Loan nhi gả ra ngoài. Chuyện chọn phò mã ấy hả, tốt nhất cứ từ từ mà chọn, chọn một hai vạn năm cũng không có gì đáng ngạc nhiên.”

Ta chợt nhớ ra, Phương Trọng từng nói, trước đây Nhạc Kha quấn lấy mẫu thân, không ít lần chọc giận phụ thân, liền hiểu ra chuyện này không những nhằm vào Cửu Ly mà còn nhằm vào Nhạc Kha a? Trong lòng âm thầm bật cười, nhưng chỉ ngoan ngoãn gật đầu: “Loan nhi nhất định sẽ không sớm lấy chồng, đương nhiên sẽ ở trong Tư Hoàng điện bầu bạn với phụ thân thật nhiều.”

Phụ thân lúc này mới tràn đầy mãn nguyện, gọi Phương Trọng vào hầu ta thay xiêm y.

Minh châu cài tóc, hoa phục rực rỡ, trang điểm nhẹ nhàng. Nữ tử trong gương đôi mắt như nước, gò má ửng hồng sáng bóng, theo như bổn tiên thấy, có vài phần xa lạ. Phương Trọng ở bên cạnh vừa cười vừa lau nước mắt nói: “Công chúa trang điểm thế này, quả thật giống Vương phi đến sáu bảy phần. Nếu Vương nhìn thấy, sợ là trong lòng sẽ vừa đau xót vừa vui mừng. Từ khi công chúa lên Thiên giới chinh chiến, Vương liền ngồi buồn bã trong điện, mắt cũng chưa từng khép lại, lo lắng không thôi, phá vỡ luật lệ trong tộc, Tân Vương khảo thí, phụ mẫu nhất định không thể ở bên cạnh giúp đỡ, nhưng cũng không ngăn cản được Vương.”

Trong lòng ta xúc động, lúc đó chỉ cảm thấy kỳ lạ, phụ thân đồng ý cho ta xuất chinh báo thù cho Ly Quang cũng được đi, căn cứ vào thái độ thương chiều người đối với ta, thế nhưng lại chưa từng tự mình bảo hộ, đích thực rất lạ. Chỉ là lúc đó lòng đầy bi phẫn, cũng chưa từng cẩn thận suy ngẫm.

Phương Trọng lau khô nước mắt trên mặt, lại oán trách nói: “Công chúa cũng thật là! Vương ở trên thành dài cổ mong ngóng, chỉ trông công chúa sớm ngày trở về, nhưng công chúa một khắc cũng không chịu ở bên cạnh Vương nhiều một chút, mới về liền chạy đi thăm Thái tử Giao tộc, còn ở chỗ y nghỉ lại nữa. Chuyện này cũng tốt, Nhạc Tiểu tử trước đây quấn lấy Vương phi, Vương thù mới hận cũ, sợ là sẽ không chịu cho đám tiểu tử cầu thân này gần gũi với công chúa rồi. Ngay đến Thanh Khâu Quốc chủ cũng không thể may mắn thoát khỏi, bị thi pháp, biến về nguyên thân, nói cũng không thể nói, chỉ có đôi xích đồng lưu chuyển, nhìn thấy cực kỳ đáng thương.”

Ta nhớ tới dáng vẻ ủy khuất của


Polaroid