XtGem Forum catalog
Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327613

Bình chọn: 9.00/10/761 lượt.

ngày mai Thái tử điện hạ sẽ phải cùng với Điểu tộc công chúa bái đường thành thân, nàng há có thể không để ý, há có thể không náo loạn?”

Trong lòng bổn tiên oán giận lời nói trước đó của hắn, suy nghĩ một hồi, hắn rốt cuộc là mong Lăng Xương tìm được ta về Thiên giới hay là hi vọng Lăng Xương đừng tìm ta nữa?

Lăng Xương tựa như có điều suy ngẫm, đập bàn đứng dậy: “Nếu Bổn vương cưới nữ nhân Đan Chu này, đây mới là đại bất hạnh của Bổn Vương.”

Nhạc Kha hơi cúi đầu, hoảng sợ nói: “Lẽ nào Điện hạ muốn hủy hôn sao?” Hắn trước nay chưa từng sợ hãi, ta thấy hắn hoảng hốt thế này mười phần hết chín chính là giả vờ.

Đôi mắt Lăng Xương sáng rực, liên tục gật đầu: “Điểu tộc công chúa tính khí như thế…Hối hôn sao, cũng không phải là không thể.”

Ta âm thầm cảm thấy Nhạc Kha thằng nhãi này không có ý tốt, một mực muốn dẫn dụ Lăng Xương hối hôn. Nhưng Thiên giới Thái tử cũng không phải kẻ ăn chay, cư nhiên tính toán lăng nhục Đan Chu tự mình hối hôn…Bất giác nhớ lại hành vi vô tâm sau này của mình, ngồi trên đám mây ném hột, lại làm đứt đoạn cầu hỉ thước của Đan Chu…

Bổn tiên vứt bỏ thành kiến, chân thành đồng cảm với Đan Chu một hồi!

Nàng công chúa đáng thương, thế nhưng vẫn u u mê mê đắm chìm trong giấc mộng đẹp làm chưởng quản tương lai của Thiên đình!

Nhạc Kha cáo từ rời đi, quay đầu nhìn một góc mái đình cong cong của Hoa Thanh Cung phía xa xa, thế nhưng lại thở phào một hơi, khe khẽ tự mình lẩm bẩm: “Thanh nhi, kẻ ức hiếp coi khinh nàng, một ngày nào đó nhất định sẽ không có kết quả tốt!”

Một bụng tức giận trong ta bởi nhu tình luyến tiếc trong mắt hắn mà biến mất không chút dấu vết. Cửu Ly đẩy đẩy ta: “Tỷ tỷ, mới vừa rồi còn hận không thể dùng đao chém Tam điện hạ a, sao bây giờ lửa giận lại mất đâu hết rồi? Tỷ cũng thật là, không có chút tiền đồ!”

Trong lòng ta hết sức vui vẻ, niệm một câu quyết biến nó về lại nguyên hình, lại dùng định thân chú, lúc này mới thoải mái ôm nó vào trong ngực, mặc kệ nó nức nức nở nở lên án, đến khi nhìn lại, bên trong mảnh kính đã là cảnh tượng của ngày kế tiếp, một đám tiên gia trẻ tuổi đang đứng ở Nam Thiên Môn nhìn xuống phía dưới, Thước Điểu bay qua, dì dắt tay Đan Chu, gương mặt tràn đầy ý cười chậm rãi bước lên. Chúng tiên gia ở Nam Thiên Môn tiến đến chúc mừng, ánh mắt dì ôn nhu, nào có nửa phần lạnh lẽo thường ngày?

Nhạc Kha đang đứng bên cạnh Lăng Xương, một đôi tân nhân tay nắm tay, Đan Chu cách một lớp sa mỏng hướng về phía Lăng Xương thân mặc hoa phục rực rỡ thẹn thùng nở nụ cười, thế nhưng sắc mặt Lăng Xương lại cứng ngắc, cách xa chúng tiên gia một chút mới nhẹ giọng hỏi: “Khi lên cầu hỉ thước nghe nói chiếc cầu bị đứt đoạn? Đây là điềm báo không tốt!”

Gió nhẹ vén lên tấm sa mỏng, ta thấy Đan Chu gương mặt xanh mét, hung ác nói: “Thanh Loan ả tiện nhân đó!”

Ô, trước đó ta còn đồng cảm với nàng ta một lúc, hiện giờ vẫn là thu lại sự đồng cảm của bổn tiên mới thích hợp.

Sắc mặt Lăng Xương cũng có chút đen, nhẹ giọng nói: “Cũng có lẽ ldocông chúa phước mỏng nên mới khiến cầu hỉ thước đứt a, nói không chừng, hôn sự ngày hôm nay có điềm báo đại hung chăng?”

Một miệng toàn lời bịa đặt dối trá! Lăng Xương rõ ràng đang muốn tìm cách hối hôn, Đan Chu lại một mực vụng về, cư nhiên không hiểu việc quan sát sắc mặt. Nàng ta trước giờ tự cao tự ngạo đã quen, chưa bao giờ biết nhìn sắc mặt người khác, dì bảo bọc nàng ta thật sự quá tốt, chưa từng phải chịu nửa điểm ủy khuất. Giờ phút này cũng không chút nhân nhượng, mở miệng liền nói: “Nếu không phải Thanh Loan ả tiện nhân đó, cầu hỉ thước sao lại gãy được? Chi bằng Điện hạ phái một đội thiên tướng bắt ả tiện nhân Thanh Loan đó về. Khi thiếp đến, ả ta đang ở núi Đan Huyệt, lúc này bắt về chắc chắn vẫn kịp.”

Lăng Xương lại nói: “Theo Bổn Vương nghĩ công chúa khắc nghiệt như vậy, ngày trước bắt nạt Thanh nhi một con chim loan cô độc, hôm nay rõ ràng là trời giáng điềm báo đại hung, hôn nhân của nàng và ta sợ là sẽ có họa lớn, nhưng vẫn còn muốn đổ lên người vô tội. Phượng tộc tộc trưởng nuôi dạy thật khéo, dạy dỗ được một nữ nhi không biết lễ nghĩa, tầm mắt hẹp hòi, tâm địa khắc nghiệt độc ác như vậy!”

Hắn nói những lời này với Đan chu nhưng lại gương mặt tràn đầy ý cười, bàn tay nắm chặt tay nàng ta, trong ánh mắt của chúng tiên ở cách đó không xa, giống như Thái tử đối với Thái tử phi tình nồng ý đậm, ai nấy đều an lòng mừng rỡ.

Lúc này Thiên giới hoa hoa cỏ cỏ đều nở rộ, khói nhẹ dập dềnh, trong lời chúc mừng của chúng tiên, Đan Chu bị lời nói của Lăng Xương chọc giận, hung hăng giằng khỏi tay hắn, kéo tấm sa xuống, dữ tợn hô lên: “Mối quan hệ này, Bổn công chúa không cần!”

Trong mắt Lăng Xương rõ ràng có ý cười nổi lên, nhưng nét mặt lại như thể đau thương, lướt mắt nhìn xung quanh, chúng tiên gia biểu tình ai nấy đều kinh ngạc, dì ngừng cười, Nhạc Kha tiến lên hai bước, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Công chúa điện hạ, loại chuyện hối hôn này sao có thể nói ra dễ dàng như vậy? Nói ra rồi có thể sẽ không thu hồi lại được!”

Có lẽ lời này thức tỉnh Đan Chu, nàng ta liền có chút hối hận, ngây ngẩn đứng tại chỗ. Mấy lời n