XtGem Forum catalog
Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327514

Bình chọn: 7.00/10/751 lượt.

nhói, là mạch đao của một tên Thiết Kỵ chém qua, suýt nữa chặt đứt cánh phải của ta, may mà ta tránh kịp thời, nhưng cũng bị mất không ít lông vũ.

Cảm thấy nơi cổ được Ly Quang ôm bỗng dưng bị buông lỏng, hắn cúi xuống bên tai ta dịu dàng nói: “Thanh nhi, Giao tộc e là đã bị diệt tộc. Ta lại không thể nào liên lụy đến nàng…Nàng nhất định…nhất định phải ngàn lần vạn lần bảo trọng!”

Trên lưng chợt nhẹ, hắn đã nhảy xuống dưới rồi.

Tia chớp to lớn xé rạch nửa bầu trời, ta nhìn chăm chăm vào chiếc áo choàng Giao Tiêu Sa bạch sắc đang rơi xuống dưới đó, trên gương mặt ôn nhuận như ngọc hướng lên trời thế nhưng lại mang theo ý cười dịu dàng ấm áp, đăm đăm nhìn vào ta.

Trong đầu ta “Ầm’ một tiếng, trong lòng đau đớn dữ dội, cất lên tiếng kêu bi thương, muốn lao xuống dưới. Ly Quang, đó là nam tử mà ta vẫn luôn coi như huynh trưởng!

Nhưng ngay lập tức có vô số U Minh Thiết Kỵ vây quanh bốn phía, tên nào tên nấy lăm lăm Mạch đao trên tay chém vào ta. Trong lòng ta đau đớn không thôi, chỉ cảm thấy bản thân chết đi cũng không bằng việc Ly Quang chết thảm khiến ta đau đớn đến tan nát cõi lòng. Mấy lần xông ra nhưng đều bị đao của U Minh Thiết Kỵ chặn lại, hai cánh bị thương nhưng lại không bằng nỗi đau trong lòng, vỗ cánh nâng cổ, tiếng hót bi thương không dứt, thiên địa đổi màu, phong vân phẫn nộ, mưa ào ào như trút, nhưng cũng không thể che lấp được tiếng than khóc nức nở của ta.

Trong lúc suy nghĩ miên man, kích động vô cùng, người kia vì để đảm bảo an toàn cho ta, một chút tiên thuật cũng không có nhưng lại từ trên lưng ta nhảy xuống, bên dưới U Minh Thiết Kỵ đen đặc, nguy hiểm vô cùng, hắn lý nào lại còn đường sống? Ta cất tiếng hót thê lương, tựa như chim nhạn lạc bầy, tựa như chim ưng mất mẹ, trên lưng bỗng dưng đau nhói, chính là đã bị U Minh Thiết Kỵ chém trúng.

Phía xa hỏa châu không ngừng phóng tới, cách chung quanh ta ước chừng năm thước, nện trên người đám U Minh Thiết Kỵ nhưng lại không hề mảy may làm thương tổn đến ta.

Ta mơ hồ biến về hình người, thất thải thanh linh trong tay hàn quang bắn ra tứ phía, cũng bất kể bọn U Minh Thiết Kỵ này sẽ đoạn chi rồi lại phục hồi, liều mạng chém giết, chỉ hi vọng có thể mở một con đường máu, để ta nhảy xuống dưới biển tìm cứu Ly Quang.

Xa xa kình lôi cuồn cuộn, ầm một tiếng lại nối tiếp một tiếng, ta toàn tâm toàn ý chém giết U Minh Thiết Kỵ, ngay cả vết thương trên người cũng không để ý nên cũng chưa từng quan tâm tiếng rít gào đó. Đến khi thanh âm chấn động đó gần bên tai, chỉ nghe thấy một tiếng hô lớn đầy lo lắng: “Loan nhi…Loan nhi…Loan nhi…”

Ta ngơ ngẩn đến ngây ngốc, trên cánh tay trái bị chém thêm một đao gọn đẹp. Hết nửa ngày mới phản ứng lại, tiếng nói đó chính là Tu La vương phụ thân. Tâm trạng thả lỏng, trong tay chợt nhũn, thất thải thanh linh cũng rơi xuống.

U Minh Thiết Kỵ như đàn quạ không hiểu vì sao lại dạt sang hai bên, mở ra một con đường lớn ở chính giữa, Tu La Vương phụ thân như từ trên trời giáng xuống, oai phong lẫm liệt đứng trước đoàn quân, cực kỳ hút mắt, mấy vạn thiết kỵ của tộc Tu La đều áo đen giáp đen, biến nửa vùng trời kia cũng bị phủ đen kịt, sát khí ngút trời, sẵn sàng chiến đấu.

Một người trong quân đoàn của tộc Tu La nhảy nhảy vài bước, nhặt lên thất thải ngũ linh của ta. Đôi mắt ta mơ hồ, kéo kéo khóe môi, trong mắt lã chã trào ra hai hàng lệ nóng, lại không cách nào ngừng được, cứ thế mà tuôn trào.

Lúc Tu La Vương phụ thân chạy đến đã nhẹ nhàng ôm ta vào lồng ngực người, khi bàn tay chạm đến thì sắc mặt bỗng chốc thay đổi, nâng tay lên, cả bàn tay đều là máu đỏ. Lập tức nổi giận: “Là ai đả thương Loan nhi của ta?” Ta ở trong lồng ngực người co người lại, chỉ cảm thấy người lộ ra sát ý, nước mắt cũng đã ướt đẫm vạt áo người.

Xuyên qua lệ quang nhìn xuống bên dưới, trên mặt nước đều là thi thể của Giao nhân cùng xương trắng bị thiêu cháy của U Minh Thiết Kỵ nổi lềnh bềnh. Sóng biếc nghìn trượng, ta phải làm cách nào để tìm được bóng dáng của người đã dịu dàng săn sóc ta như huynh trưởng, lại bao dung sủng ái ta như phụ thân – Ly Quang?

Chương 75: Tinh Sương Luôn Đổi

Tinh thần ta đã vô cùng mệt mỏi, chỉ nằm trong lòng Tu La vương phụ thân nghe người tức giận chất vấn, giọng nói vang dội như sấm chớp cuồn cuộn, khí thế mạnh mẽ chấn động Cửu Châu. Ngược lại Thiên lôi Điện mẫu trên đỉnh đầu đã ngừng thi pháp, tức khắc trời trong xanh tựa ngọc, khung cảnh trước mặt chợt sáng hơn gấp mấy lần. Tuy lúc này có hơn mười vạn người ở đây nhưng ai cũng nín thở, chỉ nghe giọng nói tức giận của Tu La vương phụ thân mà không hề nghe thấy tiếng của những người khác.

Sóng nước dưới chân vang lên mấy tiếng nổ, bởi vì chuyện của Ngột Liệt mà giờ phút này ta cảm thấy kinh hãi đối với những thứ đột nhiên nổi lên khỏi mặt nước nên vội vàng từ trong lòng phụ thân ngẩng đầu lên xem, nam tử cao khỏe rẽ sóng nước đi đến, trong tay nắm chặt Thanh Linh bảy sắc của ta, khói xanh nhàn nhạt trong sắc mây ráng chiều, ánh sáng lấp lánh chiếu sáng gương mặt ngăm đen mà kiên định của nam tử kia. Hắn đạp sóng mà đến, đứng nghiêm ở trước mặt phụ th