Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326773

Bình chọn: 8.00/10/677 lượt.

đến chỗ Thiên hậu nương nương, tương lai sẽ nếm chịu khổ sở.”

Ta niệm một câu quyết, dáng vẻ lộn xộn trong chớp mắt liền chỉnh tề. Bất quá là một chút tiên thuật, tu vi của Lưu Niên ít hơn ta mấy ngàn năm, lúc này nhìn thấy ta đương nhiên đã gọn gàng thỏa đáng, nhưng nếu để dì nhìn thấy, nhất định lúc này vẫn là bộ dạng y phục không chỉnh tề. Nhưng tin tức của Lưu Niên khiến ta hỗn loạn vô cùng, trong lòng giống như đã ngầm chứa một ngọn lửa nhỏ, ngọn lửa đó vô tình gặp gió liền bùng lên, thiêu rụi tất cả, khiến ta nhất thời không thể ngăn lại, chẳng thèm quay đầu chạy thẳng đến Đồng Sơ Điện.

Bất luận thế nào, không thể để dì sắp đặt mối nhân duyên này.

Muốn ta ngoan ngoãn dưới trướng Đan Chu, để Thái tử làm phu quân, trừ phi ngày đó ta cũng bị chứng hay quên của Nhạc Kha, không thì không có khả năng.

Chương 44: Nguy Nan Khó Dò

Dì Xích Diễm mấy ngày nay ở Thiên giới được Dược Quân điều dưỡng, lúc ta đứng trước mặt bà, thấy sắc mặt bà đã tốt hơn rất nhiều. Nhưng nghe Nhạc Kha kể qua về chuyện cũ của mẫu thân năm đó, trong lòng đủ loại tư vị, nhất thời có chút không kìm được.

Lần trước gặp dì, trong lòng ta hết thảy đều là thân tình gần gũi, hai người nói chuyện rất vui, nhưng lần này cách có vài ngày, chỉ cảm giác thấy trước mặt có một bức tường băng ngăn lại, không thể nào nảy sinh cảm giác thân thiết lần nữa.

Dì cau mày nhìn bộ dạng ta y phục không chỉnh tề, không hờn không giận nói: “Thanh nhi, quá trưa y phục không chỉnh tề chạy đến, cũng không sợ làm mất mặt Điểu tộc?”

Trước giờ ta đối với dì chỉ có kính nể, giờ phút này bị bà khiển trách, không ngờ trong lòng lại không hề hoảng loạn, vừa sửa lại y phục vừa nói: “Thanh nhi nghe tiểu đồng trong điện Thái tử nói dì vì Thanh nhi định hôn sự, chuyện này là thật?”

Dì nặng nề đặt ly trà trong tay lên bàn, nghiêm mặt nói: “Hôn nhân đại sự có trưởng bối lo liệu, con chỉ cần đợi đến lúc thành thân, sao lại không có quy củ như thế này, ở trước mặt dì hô to gọi nhỏ?”

Nếu như dì không thoái thác hay qua loa cho qua chuyện, nói rõ trọng điểm ta còn có thể cho qua, nhưng dì lại không chịu nói rõ ràng, ngược lại khiến ngọn lửa tà ác trong lòng ta lại nổi lên, liên tục cười lạnh nói: “Sao dì không thử nói cho Thanh nhi biết về vị hôn phu tương lai, cũng để Thanh nhi hiểu rõ?”

Nét mặt dì lập tức nổi lên vẻ ngượng ngùng cùng tức giận: “Hỏi như vậy là sao? Con chỉ cần thu dọn đàng hoàng quay về làm tân nương chờ gả là được.”

Ta đã quyết định chủ ý, không chịu đi, thản nhiên nói: “Nói như vậy, dì thật sự gả con cho Biểu tỷ phu làm nhỏ?”

Dì run tay làm rơi ly trà, quát lớn: “Sao lại nói khó nghe như vậy? Thái tử trắc phi nương nương tương lai của Thiên giới, để tùy con khinh miệt như vậy sao?”

Ta từ nhỏ bị Đan Chu coi thường, dì lại là mẫu thân nàng ta, lần trước tiến đến hỏi về Thái tử, vẫn còn nghi ngờ ta bụng dạ khó lường, sợ ta với Thái tử nảy sinh tư tình, bất quá mới mấy ngày ngắn ngủi, thế nào lại thay đổi chủ ý, hứa gả ta cho Thái tử làm Trắc phi?

Ngữ điệu dì thế này, quả thật khiến oán hận cũ nhiều năm của ta nổi lên. Mẫu thân sống thế nào đương nhiên không cần nói, đó là ân oán của tỷ muội hai người, không có chỗ để ta xen vào. Nhưng vì mẫu thân đã mất, bây giờ ta lại bị hứa gả cho Thái tử làm nhỏ, trong đó bao nhiêu là chua xót bao nhiêu là đau khổ?

Tâm tình cuồng ngạo trong lòng, trước đây ở trước mặt dì luôn thu lại, chưa từng lộ ra nửa phần, nhưng giờ khắc này lại không nhịn được, cười lạnh một tiếng nói: “Dì cũng thật thiên vị! Nữ nhi của mình cho làm Chính thất, nhưng lại muốn để con làm nhỏ của Thái tử, suốt đời bị Đan Chu áp chế, không thể ngẩng đầu, con không được thoải mái, lẽ nào Đan Chu có thể sung sướng?”

Mặc dù Đan Chu không coi ta ra gì, nhưng mọi khi ở trước mặt dì ta vẫn phải lễ phép gọi Đan Chu một tiếng biểu tỷ, bây giờ gọi thẳng danh tính, dì đại khái cũng không ngờ ta lại có phản ứng dữ dội như vậy, ngẩng đầu lành lạnh nhìn ta, trong mắt nào có dáng vẻ đoan ngôn nghiêm cẩn thường ngày của vị Thủ lĩnh Điểu tộc, trong đó toàn bộ đều là hận ý.

Bà hung hăng dùng lực ném vỡ tách trà, chỉ nghe thấy tiếng gốm sứ vỡ nát “xoảng” một tiếng, bà đứng dậy, chỉ vào mũi ta phẫn nộ nói: “Thanh nhi, đừng có không biết xấu hổ! Ta chưa từng chỉ trích ngươi quyến rũ Thái tử, ngươi cũng đừng được đằng chân lên đằng đầu, chỉ trích lại trưởng bối chứ? Nếu không phải Thái tử đích thân cầu hôn, ta lẽ nào lại hứa gả ngươi cho hắn, để tỷ tỷ ngươi ấm ức? Tức giận đến độ tỷ tỷ ngươi hiện giờ nằm ở trong điện, cả ngày cơm nước cũng không đụng đến.”

Đan Chu có thể vì tức giận đến độ cơm nước không ăn, chuyện này ta thật sự tin tưởng. Nhưng Thái tử điện hạ tự mình cầu thân….Dì quả thật cũng chẳng có lý do gì để dối gạt ta. Nhưng bà chỉ trích ta dụ dỗ Thái tử, tội danh này thật sự có chút xấu xa.

Lửa giận trong lòng ta không tiêu tán, phẫn nộ nói: “Dì cũng là trưởng bối, lời nói ra xin dì chú ý. Nói con quyến rũ Thái tử điện hạ, có chứng cứ không? Thái tử điện hạ bất quá lớn lên xinh đẹp một chút, lẽ nào đám hoa tinh thụ tinh có bộ dạng xinh đẹp,Thanh


XtGem Forum catalog