
n điều tra thân thế tên thư đồng đi Kỷ Cung . Ta cơ bản là cảm thấy hắn không giống thư đồng chút nào . Nét mặt lại khả ái giống như nữ tử !
– Nữ tử? Hay là phu nhân của Kỷ đại nhân ?
– Ta không chắc … !
– Vậy thuộc hạ xin lui
Cap Minh chính là bổ đầu của huyện nhưng thực chất , hắn chính là cao thủ võ lâm , sát thủ khát máu , tàn nhẫn nhất !
…
Diệc Nhi nép vào tấm chăn mòng manh. Kỷ Cung ngồi một lúc xem án thư . Đến canh hai , chàng mở cửa , bước ra ngoài . Tiếng kêu của cánh cửa khiến DIệc Nhi tỉnh giấc. ” Chàng đi đâu? ” . Cô liền lén đi theo .
Sau khi dùng thuốc mê làm cho đám lính canh giữ ngủ gục , chàng bước vào thư phòng. Sổ sách được bày la liệt trên bàn . Diệc Nhi đứng bên ngoài , trong lòng không khỏi lo lắng .
– Ai ? – Đột nhiên một bóng đen xuất hiện . Kỷ Cung đã đứng cạnh Diệc Nhi từ lúc nào . Chàng ôm chặt cô. Tên lính đứng cạnh hai người nhưng không hề hay biết. Hắn liền bỏ đi
– Chàng… vừa dùng thuật ẩn thân ! Tiên lực của chàng khôi phục rồi ? – Đôi mắt lấp lánh của Diệc Nhi ẩn chứa biết bao hạnh phúc
VỰC SÂU BI THẢM (2)
– Ừ ! Từ nay ta có thể bảo vệ nàng .
Cô càng ôm chặt lấy chàng.
– Chàng nói phải giữ lời.
– Ừ
– Nhưng ta mong chàng cũng phải tự chăm sóc cho bản thân mình .
– Ừ
– Ừ cái gì mà ừ? Nửa đêm nửa hôm đột nhập vào đây , nếu chưa hồi phục tiên lực , nhanh chóng dùng thuật ẩn thân , chàng đã gặp nguy hiểm rồi – Diệc Nhi giận dỗi nói
Kỷ Cung vội lấy ngón trỏ chạm vào giữa hai bờ môi cô.
Làn da trắng của Kỷ Cung trở nên nổi bật trong bóng tối. Bờ môi đỏ mọng kiều mị khiến Diệc Nhi lay động . Cô vội quay mặt đi , tránh nhìn vào khuôn mặt hoàn mĩ của chàng.
***
– Hôm nay , mời Kỷ đại nhân cùng tham gia xử vụ án cùng hạ quan
Công đường đã được đám gia nhân quét dọn sạch sẽ , tinh tươm . Nạn dân quỳ dưới công đường đã bị tra tấn rất dã man . Áo dính đầy máu tươi .
– Đoàn Thế Minh ! Ngươi đã biết tội chưa?
Đoàn Thế Minh tuy đau đớn khắp cơ thể nhưng vẫn ngẩng cao đầu :
– Xin hỏi ngài , tiểu nhân có tội gì? Mong ngài nói rõ !
– Ngươi ăn cắp tổ yến của bản quan , còn không biết sao?
– Ha ha ha ha ! Vậy bằng cớ đâu?
– Gia nhân của ta có thể làm chứng .
– Gia nhân của ngài? Nhưng tiểu nhân không làm . Tất sẽ không nhận tội đâu .
– To gan !
Diệc Nhi thấy xét xử kiểu này rất không công bằng :
– Đại nhân ! Tại sao người lại xử án kiểu này?
– Vị thư đồng nóng tính quá . Yên tâm , ngài cũng sẽ có phần mà!
– Phần?
Tên quan huyện giơ năm ngón tay lên , đôi mắt hắn vô cùng gian xảo.
– Ngài đừng phí công dàn dựng để cướp tiền của nạn dân bọn ta . Ngài đã giết Tiểu Tiên của ta , tội ác này trời không dung , đất không tha đâu …
– Tùy ngươi thôi ! Ngươi là nạn dân , ngươi đói , bọn ta cũng đói. Bọn ta đói sẽ trở thành nạn quan
– Ngài nhà to cửa rộng , áo gấm áo lụa chất đầy một gian cũng không đủ . Ngài nói hai từ ” nạn quan ” , không sợ thiên hạ cười chê hay sao?
– Ngươi dám …
– Ta tháy hắn nói đúng đấy – Kỷ Cung lạnh nhạt nói – Ngươi chỉ vì một ít tổ yến mà đánh đập hắn như vậy . Ta nói cho ngươi hay : Dù có là huyết yến cũng không thể hành xử độc ác thế này !
– Huống hồ quan huyện như phụ mẫu . Ngươi có dám lôi nghịch tử nhà ngươi ra đè đầu cưỡi cổ nó? – Diệc Nhi đứng bên cười khinh bỉ , nụ cười đủ khiến hắn rụng rời chân tay.
– Người đâu ! Mau thả người … Hắn run rẩy gào thét , tay chân đập loạn xạ ….
…
– Thuộc hạ đã điều tra . Thư đồng bên cạnh Kỷ Cung chính là Diệc Quý phi hàng nhất giai , được sủng ái vô cùng ! Nếu để nàng ta phát hiện ra bất cứ điều gì , ngài sẽ gặp nguy hiểm ….
– Quý phi? Thảo nào… ! Ta phải giết chết hai người đó.
– Nhưng còn Kỷ Cung . Ai cũng biết hắn là tiên nhân , sẽ không dễ chết như vậy
– Ngươi điều tra mĩ nữ thì nhanh mà sao nam nhân lại không nắm được ? Cái lần Hà Giai phi muội muội ta muốn giết ả Diệc Nhi kia , Hắn xông vào cứu ả nên đã mất hết tiên lực .
– Nhưng đại nhân để hắn chết trên địa bàn huyện Trường An này , nhất định tên Hoàng thượng ngốc đó sẽ nghe theo lời xúi giục của Thái sư mà điều tra đến cùng .
– Ừm! Ngươi có cao kiến gì chăng?
– Thuộc hạ sẽ sắp xếp cho bọn chúng chôn thân trên đường về Kinh thành .
– Ha ha ! Ngươi đúng là … không khiến ta phải thất vọng bao giờ!
***
Sáng sớm tinh sương hôm sau …
– Hạ quan đã chuẩn bị xe ngựa . Mời hai vị lên xe về kinh !
VỰC SÂU BI THẢM (3)
Sau khi chiếc xe đã khuất bóng , tên quan huyện thản nhiên tiếp tục những vụ xử án – tra tấn man rợ ,
Đã 1 canh giờ trôi qua , Diệc Nhi đang ngủ yên lành bỗng bừng tỉnh .
– Nàng sao thế?
– Tên quan huyện đó chẳng phải rất sợ chúng ta đem chuyện hắn ức hiếp dân chúng tố cáo lên Hoàng thượng sao? Tại sao lại lo xe ngựa tốt như vậy cho chàng và ta ?
– Ta cũng cảm thấy kì lạ! – Kỷ Cung chau mày
– Liệu có phải hắn muốn bợ đỡ chúng ta?
– Không đơn giản như vậy đâu !
Kỷ Cung vừa dứt lời , chiếc xe đã lao xuống vách núi với tốc độ chóng mặt.
Diệc Nhi đang định mở tấm rèm ra xem thì cô đã cảm thấy đầu mình đang tựa vào một bờ ngực to lớn ấm áp .
” Ầm ”
Y nhìn nàng nhắm mắt . Hơi thở ổn định , bình thản liền yên