The Soda Pop
Khi biết yêu

Khi biết yêu

Tác giả: Trần Thị Thanh Du

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322522

Bình chọn: 9.5.00/10/252 lượt.

Tập 01 – part 01

Tôi nói với cô là làm như vầy không ? Cô xem kià ! Tất cả khăn trải bàn , cô trải sai hết . Thời gian đã không còn . . . cô thật là báo hại mà !

– Quản lý à ! Không phải là tôi không nghe anh , nhưng theo cách của anh thì phù hợp với bàn vuông , còn đây là bàn tròn mà . Anh nhìn coi , những bình hoa mà anh đưa , tôi cũng đã thay hết bằng bình tròn rồi đó .

– Cái gì ? Trời ơi ! Cô . . . là quản lý hay cô làm quản lý đây ? Tai sao cô lại tự ý thay đổi như thế ? Cô có muốn tôi đuổi việc cô hay không ?

– Tôi chỉ làm phù hợp với hoàn cảnh mà thôi . Nếu quản lý không chịu thì cứ việc đổi lại .

Tức muốn cành hông , Hoàng Trung trợn mắt :- Đổi lại ? Cô nhìn đồng hồ coi mấy giờ rồi , đổi lại một mình cô làm nổi không ? Hừ ! Buổi tiệc hôm nay nếu mà có vấn đề gì , thì cô đừng có trách tôi .

– Quản lý à ! Nhà bếp hỏi là có đem thức ăn lên chưa ?

Hoàng Trung gật đầu :

– Bảo họ đem lên đi , còn nửa tiếng nữa thì khách vào đó .

– Vâng ! Thế còn món tráng miệng ?

– Cái gì ? Chuyện đó còn hỏi tôi . Nhà bếp đâu ?

Phi Yến – nhân viên phục vụ – lắc đầu :

– Hôm qua đã thoả thuận là quản lý lo phần đó mà , quản lý quên rồi sao ?

Muốn bật ngửa ra nền gạch , Hoàng Trung vỗ trán :

– Cô giết tôi rồi ! Sao cô không nhắc sớm giùm tôi ?span>

– Tôi tưởng quản lý nhớ , trước nay anh đâu có vậy .Quay sang Mai Liên , anh quát :- Cái gì cũng tại cô hết cả . Bảo làm cái này , cô lại làm cái kia , cô làm tôi muốn bung cái đầu ra đây này . Hừ ! Không phạt cô thì cô đâu có sợ . Tối nay ở lại xếp hết các khăn lại cho tôi .

Mai Liên không nói gì , cô quay lưng bỏ di . Hoàng Trung nóng cả mặt , anh sải bước , chỉ cần hai giây là án trước mặt cô .

– Thái độ của cô là ý gì đây ? Không phục à ? Được , vậy thì làm luôn những bếp gas đó nhé . Xong tiệc , lau chùi cho sạch rồi để vào chỗ cũ . Tôi kiểm tra nếu mà không hoàn thành , lúc đó sẽ trừ lương .

Nhìn anh bằng đôi mắt tóe lửa , Mai Liên hét :

– Làm thì làm chứ , tôi không sợ đâu . Đồ thứ đàn ông chuyên ăn hiếp phụ nữ !

– Cái gì ! Cô dám mắng tôi ?

– Sao không dám . Anh tưởng anh ngon lắm sao ? Làm quản lý thì được chửi mắng người khác à ? Luật pháp ở đâu vậy ?

– Cô làm sai mà còn cãi . Cô có tin là tôi . . .

– “Đuổi việc cô” chứ gì ? Câu nói đó ông đã lặp lại hai lần rồi đó . Nhưng tôi nói cho ông biết , tôi không sợ đâu .

Hoàng Trung điểm ngón tay , anh gật gù :

– Cô giỏi lắm ! Dám cãi tay đôi với tôi . Được rồi , xong tiệc hôm nay , tôi sẽ xử cô . Còn bây giờ , cô vào bếp phụ đem thức ăn lên đi .

Không thèm nhìn anh một cái , cô quay lưng bỏ đi . Phi Yến chạy theo cô , vỗ vai bạn !

– Nè ! Làm gì bồ phải cãi với anh ấy như vậy ? Dù sao anh ấy cũng là quản lý .- Quản lý giỏi lắm sao ? Tối ngày chỉ biết la mắng người khác . Cậu xem đó , mình biết nghiệp vụ mà . Ông ta chỉ sai , mình sửa lại thôi .- Cấp trên lúc nào cũng đúng . Cãi lại chỉ thiệt thòi ình thôi . Nhịn anh ta đi .

– Cậu thì nhịn được , còn mình thì không .

Phi Yến lắc đầu , cô biết tính của bạn mình khi nói là làm nên sẽ chẳng khuyên được gì .

– Để mình tiếp cậu nha , dù gì thì trên kia cũng chưa có khách .

– Không cần đâu . Cậu mà làm , ông ta sẽ có dịp la nữa đó . Cậu lên trên đi , mình làm được mà .

– Vậy cũng được . Nè ! Nhớ cẩn thận nha .

– Ừ .

Nhưng kệ thức ăn đầy và nặng làm trán cô rịn mồ hôi . Cô đưa tay lau nhanh , rồi cắn răng làm tiếp .

Mọi cử chỉ của cô , tất cả không thoát khỏi ánh mắt của Tuấn Ngọc – anh là bếp phụ trong nhà hàng . Anh bước lại gần .

– Để tôi giúp cô một tay nhé .

Khẽ lắc đầu , cô từ chối :

– Không cần đâu . Anh còn bận nhiều việc dưới bếp mà , tôi làm là được rồi .

– Tại sao lại có một mình cô làm vậy ? Mấy người kia đâu ?

Vừa hỏi , anh vừa đưa tay bê tiếp cô :

– Người bị phạt là tôi mà , nên mọi người đâu thể giúp được .

Tuấn Ngọc nhíu mày , anh gặn hỏi :

– Bị phạt ? Ai lại phạt con gái làm những chuyện nặng nhọc này ? Đúng là không có tình người .

– Anh đừng nói lớn tiếng quá , quản lý mà nghe được là không hay đâu .

– Cái gì ! Là cái thằng quản lý đó phạt cô à ? Tôi phải cho nó một bài học mới được .

Hoảng hốt , Mai Liên chụp lấy tay anh :

– Đừng ! Anh đừng gây chuyện mà . Ông chủ sẽ không tha đâu . Với lại , tại tôi phạm lỗi mới bị phạt thôi .

Tuấn Ngọc tức tối :

– Cô còn nói cho hắn . Hắn đúng là độc ác , ai lại phạt một cô gái làm những chuyện này . Nếu không dạy cho hắn một bài học , thì hắn sẽ hại tiếp người khác .

– Tuy quản lý hơi khó , nhưng nhờ sự khó tính đó , nhân viên mới làm được tất cả việc . Chỉ tại . . .

– Đúng , tôi chấp nhận là hắn giỏi , nhưng cũng đừng lên mặt quá chứ . Tưởng giỏi là không có người khác giỏi hơn sao .

– Bỏ đi , việc này cũng đâu có khó khăn gì , tôi quen rồi .

Tiếp tục bê tiếp cô , anh nói :

– Được , hôm nay tôi bỏ qua cho hắn . Nhưng lần sau mà hắn còn chèn ép cô , cô nói với tôi , tôi sẽ xử hắn giúp cho .span>

– Cám ơn anh .

– Không có gì . Làm chung với nhau dù gì cũng là đồng nghiệp , giúp đỡ nhau thôi .

– Anh thật là tốt ! Bạn gái của anh chắc hạnh phúc lắm .

Tuấn Ngọc xoa đầu , híp