XtGem Forum catalog
Kết Hôn Lần 2

Kết Hôn Lần 2

Tác giả: Hạ Mạt Thu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326384

Bình chọn: 9.00/10/638 lượt.

ng phải thích gọi em ‘Tiểu Hàn’ cũng là bởi vì cô ấy chứ?”Anh không phủ nhận, nhớ tới ban đầu chú ý tới Quý Hàn là bởi vì có người nghịch ngợmg hô “Tiểu Hàn!”“Tần Khải, cầu xin anh hãy thành thật nói cho em biết, có phải anh không thể quên được cô ấy hay không?”Anh nghĩ thật lâu, gật đầu một cái. Vốn anh cho là đã quên mất, nhưng lúc thấy cô ấy thì mới hiểu được, cô tựa như cây dong, mặc dù không thể cùng anh vụn vặt gắn bó, nhưng cành cây rơi xuống cũng có thể mọc rể nảy mầm trong lòng anh, thế nào cũng bỏ không hết!“Chúng ta chia tay đi!” Quý Hàn bình tĩnh nói.Anh gật đầu, chân thành nói “Quý Hàn, anh thực xin lỗi em!”Còn nhớ rõ Quý Hàn trước khi đi nói, “Trước em cho là anh chính là như vậy, đối với cái gì cũng lạnh nhạt, cho nên dù là biết anh không phải là rất yêu em, em cũng nguyện ý cùng anh kết hôn. Nhưng bây giờ em mới hiểu được nồng nhiệt của anh chỉ vì một người mà có, em không có cách nào chịu được người kia không phải là em!”Thì ra là Quý Hàn có thể lừa gạt mình anh không biết yêu, hiện tại mới phát hiện không phải là anh không hiểu thế nào là tình yêu, chỉ là anh yêu quá mức nóng bỏng vả lại cũng là dành cho một người khác! Loại này so với bị từ chối càng làm cho người ta khổ sở hơn!Có thể với Tần Khải mà nói, giờ phút này khổ sở nhất chính là anh, bởi vì khi kịp phát hiện ra thì đã trễ!Mấy năm nay, sự nghiệp của anh thành công rực rỡ, là tấm gương phấn đấu của giới thanh niên, nhưng càng trên đỉnh cao sự nghiệp thì càng cô đơn, anh không cần tiếng vỗ tay cùng chúc mừng của người khác, chỉ muốn Tiểu Quái Thú cùng anh chia sẻ thành công vui vẻ. Vô số đêm khuya yên tĩnh, anh ngẩn người nắm chiếc nhẫn từng cam kết mua cho của cô, lần lượt hối hận lựa chọn lúc tuổi còn trẻ, nếu như anh đi theo cô đến thành phố C, cho dù hai bàn tay trắng, ít nhất còn có cô ở cạnh!Mấy năm trước sau khi chia tay với cô, anh cũng không có chuyển nhà, ngược lại anh vẫn ở nơi đó, chỉ sợ một khi anh vừa cất bước đi, sẽ bỏ lỡ dịp cô quay lại tìm anh, nhưng Tiếu Tử Hàm lại quyết tuyệt biến mất ở thế giới của anh. Khi anh nguyện ý buông tha tự ái muốn tìm về cô thì lấy được tin cô đã kết hôn. Anh đau đến mức không muốn sống, so mới vừa lúc chia tay còn đau hơn. Bởi vì anh bi ai mà phát hiện ở trong đoạn cảm tình này không bỏ được chỉ có anh mà thôi!Sau khi gặp lại, anh từ Trương Tuệ biết tin cô ly hôn, anh hận chồng trước của cô không quý trọng cô, càng hận chính mình năm đó cố ý kiên trì để cho cô bị thương tổn. Quý Hàn nói chia tay, anh liền giữ lại cũng không có, sau đó không sợ mình bị coi thường, phấn đấu quên mình đi đến thành phố có cô, anh cho là tới kịp, nào ai ngờ được, chỉ chớp mắt cô lại gả làm vợ người khác.Trên thế giới khoảng cách xa nhất không phải là đường chim bay cá lặn, không phải một ở trên trời bay lượn, một lặn sâu đáy biển, mà là lòng anh tâm niệm, đánh tơi bời chạy tới nơi này, chỉ thấy một bóng lưng đi xa!“Em có yêu anh ta không?” Thật ra thì câu hỏi này đã không còn có ý nghĩa, khẳng định hay không định sẽ làm thương thế của anh càng sâu.Tiếu Tử Hàm ngơ ngác ngưng mắt nhìn anh, muốn gật đầu nói yêu, nhưng lời thốt ra lại là “Không!”“Vậy tại sao lại gả cho anh ta?”“Tần Khải. . . . . .” Tiếu Tử Hàm khó khăn mở miệng, “Em không biết anh và vị hôn thê còn có thể vãn hồi không, nhưng mà em lại hi vọng anh có thể tìm cô gái tốt, cùng nhau tạo lập một gia đình.”“Cũng y như em sao? Cùng một người không thương tương kính như tân qua hết nửa đời sau!”Tiếu Tử Hàm không để ý tới lời chế nhạo của anh, thẳng thắn cười một tiếng, “Hôn nhân cùng tình yêu là hai chuyện khác nhau, ai cũng có thể kết hôn, nhưng không phải ai cũng đều có thể có tình yêu, chuyên gia không phải nói tình yêu đến cuối cùng cũng biến thành thân tình sao, vậy chúng ta vì sao không trực tiếp một chút, tìm một đoạn thân tình cho riêng mình?”Tần Khải nhìn chằm chằm cô, cực kỳ lâu mới chỉ vào trái tim, “Anh cũng nghĩ vậy, nhưng nó không chịu, không có biện pháp nào!”Tiếu Tử Hàm chỉ cảm thấy lời này quen tai, nửa ngày mới nhớ tới đây là lời mà năm đó cô mê mệt tiểu thuyết《 Bộ bộ Kinh Tâm>> , khi đó đọc được Nhược Hi nói lời này với Tứ gia chỉ cảm thấy động lòng người, đọc xong thật lâu vẫn nằm ở trong ngực Tần Khải khóc bù lu bù loa, anh không cười cô, chỉ là ôm lấy cô, xoa tóc của cô gọi “Bé ngốc”, không nghĩ anh còn nhớ kỹ trong lòng, hôm nay trích dẫn tới đây, để cho cô thổn thức!Cô nghiêng đầu sang chỗ khác không dám nhìn ánh mắt của anh nữa, lại không dám nhớ lại, chỉ sợ rơi vào liền không rút ra được.Ngoài cửa sổ lại có tuyết rơi, từng tảng lớn bông tuyết như cơn mưa đang rối rít trút xuống, chỗ miền Nam như thành phố C rất ít khi có tuyết, điều này làm cho Tiếu Tử Hàm không khỏi cảm khái, chẳng lẽ ông trời cũng đang khóc thương cho bọn họ hay sao?“Tiểu Hàm. . . . . .” Anh khẽ gọi tên của cô, bưng lên ly trà trên bàn đã sớm lạnh, nâng chén, “Mặc kệ như thế nào, anh hi vọng em hạnh phúc!”Tiếu Tử Hàm hồng vành mắt, ẩn nhẫn không để cho nước mắt rớt xuống,