Old school Easter eggs.
Kết Hôn Lần 2

Kết Hôn Lần 2

Tác giả: Hạ Mạt Thu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326360

Bình chọn: 7.5.00/10/636 lượt.

y cứ như anh vẫn ở nơi đó, chưa bao giờ rời xa.Tần Khải kiên trì muốn ăn món cay Tứ Xuyên, Tiếu Tử Hàm biết không cãi lại anh, quyết định chọn một nhà hàng mùi vị cùng hoàn cảnh thật tốt. Lúc gọi thức ăn, anh toàn gọi món cô thích, cô dặn dò thêm làm món ăn thanh đạm chút. Đồ ăn gọi nhiều lắm, một bàn lớn, ngày trước bọn họ cũng không phải như vậy, ngày trước bọn họ điều kiện kinh tế không tốt, một nồi cá cải chua, một đĩa rau xào cũng có thể ăn say sưa ngon lành, đã nhiều năm như vậy, rất nhiều chuyện đã sớm thay đổi!Tiếu Tử Hàm không đói bụng, nhìn về phía một một bàn mỹ thực ăn không biết ngon, Tần Khải ngược lại, nhìn mấy nồi lớn vừa đỏ lại cay ăn đến cực kỳ vui vẻ, cô cả kinh, suýt nữa rớt tròng mắt xuống đất. Anh không ăn cay là bởi vì dị ứng, ngày trước cô không hiểu chuyện, nháo để cho anh ăn tiêu cay, muốn nhìn một chút phản ứng dị ứng trong truyền thuyết, Tần Khải cưng chiều cô lên trời, bất chấp tất cả nuốt vào mấy khối lớn cá chần nước sôi, chưa ăn hết cơm liền bắt đầu da đầu ngứa ngáy, toàn thân nổi mẫn đỏ, cuối cùng vẫn là đi bệnh viện mới khỏi.Cô vừa áy náy lại đau lòng, giận mắng anh ngu hết biết.Anh chỉ vào khắp người mẩn đỏ ôm cô vào trong ngực, “Đừng nói là nước tiêu nóng, dù là Hạc Đỉnh Hồng, em muốn anh uống…, anh cũng uống hết!”Nói lời này thì trong mắt của anh tràn đầy cưng chiều.Khi đó cô vẫn tò mò người ta gọi anh là “Băng sơn mỹ nam”, vì sao coi trọng mình, không có chuyện gì vẫn yêu hỏi: “Tần Khải, anh tại sao thích em?”Tần Khải mới đầu cũng không trả lời, bị cô cuốn lấy không có biện pháp mới nghiêm trang nghĩ một hồi lâu, “Bởi vì Thượng Đế rút một cây xương sườn của anh để tạo thành em!”Ai nói sinh viên khoa học tự nhiên không hiểu lãng mạn, anh là Trạng Nguyên khoa học tự nhiên vẫn lãng mạn đấy thôi, buồn nôn lại ngu ngốc!Bọn họ chia tay quá mức vội vàng, hôm nay quay đầu lại, trí nhớ tràn đầy ngọt ngào. Cô vội từ quá khứ loang lỗ đó rút người ra, đè nén ngạc nhiên hỏi, “Em nhớ anh trước kia không ăn cay!”Tần Khải đang gắp một miếng thịt bò nói, “Sau này lại thích!”“Không dị ứng sao?” Cô kinh ngạc, chẳng lẽ dị ứng còn có thể thỉnh thoảng xuất hiện?“Không phải, mỗi lần cũng sẽ phát tác, cùng lắm thì lúc ăn xong uống thuốc là được!”Lúc này đáp làm cho cô sững sờ, hồi lâu mới lẩm bẩm nói nhỏ, “Không nên giày vò thân thể như vậy!”Tần Khải để đũa xuống, rót xuống ly nước nóng, “Anh chỉ là muốn xem món ăn em thích rốt cuộc là mùi vị gì! Sau đó lại phát hiện nó rất ngon!”Tiếu Tử Hàm ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào ánh mắt của anh, sóng gợn lăn tăn, bao hàm rất nhiều cảm xúc, một chút xíu choáng váng tại trong lòng của cô, kích thích từng mảnh tuôn trào.Tiếu Tử Hàm, mi tỉnh cho ta, chớ quên mục đích hôm nay!Cô cảnh cáo mình, giả bộ trấn định bưng lên chén nước trước mặt, dụng hết toàn lực nở ra một nụ cười thật tươi, “Đúng rồi, quên nói cho anh biết, em lại kết hôn!”Cô cố ý tại chữ “Lại” nói càng thêm trọng lực, như đã đoán trước, nhận được ánh mắt giật mình của Tần Khải.Được rồi! Cô thừa nhận, như vậy có chút tàn nhẫn, nhưng lúc nên tàn khốc thì chỉ có thể tàn khốc, dù là đả thương mặt mũi lưu lại vết rách, nếu không kéo dài tới cuối cùng thì nát bên trong áo hay chăn, chỉ còn dư oán trách lẫn nhau.“Vậy sao? Chuyện khi nào?” Anh mặc dù hết sức bình phục tâm tình, nhưng vẫn không giấu được đáy mắt đau thương.“Hơn mấy tháng rồi!” Cô cố ý đáp mơ hồ, không muốn cùng anh tìm tòi nghiên cứu đoạn hôn nhân này.Tần Khải cười khổ tựa lưng vào ghế ngồi, một hồi lâu mới nói ra một câu, “Tiểu Hàm, anh cho là lần này tới vãn hồi cùng em!”Trên mặt anh cô đơn cùng đau đớn không sót gì, cô đột nhiên nghĩ mình lại đang làm chuyện dư thừa, cần gì phải thế?Vốn đã là quá khứ, hờ hững thì có lẽ chuyện đã qua, tại sao cô cần phải đặc biệt tìm anh ra ngoài, tạo nên vết thương, để cho anh đau, mình cũng không dễ chịu theo?“Tần Khải, thật xin lỗi!” Cô áy náy xin lỗi, vì mình tàn nhẫn!Tần Khải như bị đánh ngồi trong ghế. Anh cho là vô tình gặp gỡ ở Bắc Kinh là duyên phận trời cao an bài. Ngày đó anh trúng tà, tự dưng nói bồi bạn gái Quý Hàn mua đồ, Quý Hàn bởi vì anh đột nhiên thông suốt hưng phấn đến huơ tay múa chân, kéo anh một đường đi dạo đến trung tâm thương mại quốc tế, Tiếu Tử Hàm cứ như vậy không có dấu hiệu nào xuất hiện tại trước mặt, đập thẳng vào vết thương lòng mà anh nghĩ mình đã quên từ lâu.Anh chậm rãi đến gần cô, tâm có chút khẩn trương. Thời khắc nghe được giọng cô, anh tựa như một người ngu ngốc thấy được thứ mà mình tha thiết ước mơ, rõ ràng rất hưng phấn, cũng không biết nên làm cái gì.Anh đưa tay ra định xác định cô là chân thật, mới vừa nâng lên liền bị Quý Hàn chặt chẽ ấn chặt, anh tỉnh táo lại, rốt cuộc nói “Hẹn gặp lại”!Hẹn gặp lại! Anh thật sự sợ đời này thật không thể gặp lại!Ngày đó sau khi trở về, Quý Hàn khóc náo không ngừng. Phàm là người bình thường đều có thể nhìn ra anh không bình thường, “Tần Khải, anh nói đi, anh đối xử ôn hoà với em là vì cô gái kia đúng không?”Anh cam chịu.“Tần Khải, anh khô