XtGem Forum catalog
Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212850

Bình chọn: 10.00/10/1285 lượt.

ấy túi giấy vẫn còn mới; lúc này, đôi mày cậu mới giãn ra. Chắc hẳn anh đã nhờ người mua lúc sớm.“Thay vào đi,” anh vừa nói vừa nhìn cậu với sự châm chọc kín đáo, cứ như vừa đọc được ghen tuông thầm kín của cậu vậy. Cậu nhăn nhăn mũi, uể oải chống tay toan đứng dậy.“Làm gì?” bàn tay anh đặt lên tay cậu, ngăn lại.“Thì vào nhà tắm thay đồ.”“Cứ thay ở đây.”“!!?” miệng cậu mở to, tạo thành một chữ ‘O’ hoàn hảo. “Làm sao được?”“Sao không được?”“Vì… vì… em là …..! Sao… sao thay trước mặt anh được? Mặt dày đâu phải không biết ngượng đâu!”Trời ạ! Sao lại có thể để cậu phải nói ra những lời nhột nhạt này chứ?! Mặt Baekhyun này có “bê tông” đến đâu cũng không đến nỗi… phóng túng như vầy…!Anh không nói gì, chậm rãi đứng lên và ngã người vào ghế, mặt điềm nhiên, tay với lấy ly nước, dáng ngồi an nhàn như thể đang thưởng thức một vở kịch thú vị — duy có khóe môi khẽ nhếch lên đã phản bội lại lớp ngụy trang vô cảm.“Có gì thì sáng nay cũng thấy hết rồi. Còn ngại gì nữa?”“???”Baekhyun thẫn người ra đôi chút, lúc cúi xuống mới ngộ ra tai họa động trời!Vốn là… áo choàng đó… không ai lại mặc để ngủ cả. Size thì quá cỡ, (của Chanyeol mà ^^) dây thắt lưng lại quá mỏng manh… Lúc ngủ thì phải xoay qua chuyển lại, kéo kéo giật giật thì dĩ nhiên sẽ trở nên… xốc xếch — nếu không muốn nói là nửa phần trên dường như tuột hẳn! >.Cũng may… bên dưới còn có chăn…Cơ mà… hôm qua làm gì có đắp chăn?! (Éc *o*)Đúng là có gì thì sáng nay… thấy hết cả rồi! (“chín” toàn tập =w=)Cậu chắc rằng vẻ mặt mình lúc này phải rất ngố, nếu không thì người nào đó đâu thể nào không thể kiềm nén mà khịt cười, đoạn nắm tay lại ho khan vài cái ra chiều hối lỗi…Rồi, lại cười tiếp! (>.Xấu hổ thì không nói gì, cậu đã quá quen với cảm giác đó từ khi bắt đầu yêu anh. Nhưng trong một buổi sáng mà bị anh “chơi” đến ba vố thì thật là… xấu mặt Hồ Ly Baekhyun quá đi! >.Đúng vậy! Cậu dù gì cũng đường đường là một đấng ‘yêu ma’ mà…!Nghĩ nghĩ sao đó, cậu mỉm cười gian xảo rồi chậm rãi đứng dậy. Áo xộc xệch thì mặc áo, cậu chỉ chú tâm vào việc gỡ gúc thắt ở eo mình, mắt vẫn hướng về anh với sự phục tùng ngụy tạo.Tiếng cười ngưng hẳn khi anh phát hiện ra việc cậu dự định. Tuy nhiên, thay vì đánh rơi ly nước trên tay hay ngượng ngùng quay đi như cậu dự đoán, Park Chanyeol lại — vì Chúa — tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu với đôi mắt khẽ nheo lại, cường độ ánh nhìn chỉ có tăng mà không giảm, khóe môi cũng thôi không nhếch lên nữa. Toàn thân anh bất động.Baekhyun biết loại cảm xúc trong đôi mắt dần sẫm màu đó tên gì. Song cậu lại hoàn toàn chưa sẵn sàng đón nhận nó! Cậu nào có ngờ anh lại “bạo” đến thế, chẳng những không xấu hổ quay đi mà còn trơ trẽn nhìn cậu với đôi mắt đó — đôi mắt của kẻ thống trị, cứ như cậu vốn là vật sở hữu của anh vậy! Bị chính trò chơi của mình dồn vào ngõ cụt, cậu cứ đứng sững ra đấy, không biết nên tiếp tục thách thức hay cụp đuôi bỏ chạy.Xem ra… phương án sau có vẻ ít gây sát thương cho trái tim bé nhỏ hơn…Tút—À, tín hiệu của máy bảo an. Nửa giây sau, một giọng nói trầm, có chút rụt rè bắt đầu vang lên.“Cậu Park à, là tôi… Bảo an Jun đây. Tôi xin lỗi vì đã làm phiền nhưng có một người đòi gặp cậu. Tôi… à, tôi không có khả năng khiến ông ấy rời khỏi nên đành đích thân đưa người lên… hiện đang ở ngoài cửa…”Tạ ơn Chúa! — cậu thở phào, đoạn không tiêu phí chút thời gian nào nữa, ba chân bốn cẳng chạy tọt vào nhà tắm.Lúc này đã thay đồ xong, cậu xoay qua xoay lại ngắm bộ dạng mình trong gương chỉnh trang. Ừ thì mái tóc nhuộm đen có hơi rối mù thật, (toàn do ai kia vò đầu cậu tối qua >Có điều… quả là không quen với cảm giác xấu hổ chút nào… Mỗi lần ngượng ngịu thẹn thùng là cậu thấy mình thật biến thái.(>.Thở dài.Cũng phải thôi, ai bảo tình yêu cậu chọn thuộc dạng biến thái siêu cấp. Đã thế, lỡ “biến” rồi thì điên đến “thái quá” luôn!Mở cửa hí hửng đi ra, tính là lén hôn anh một cái, (vì đó giờ đều anh chủ động cưỡng ép không mà *w*) ai ngờ gặp ngay cảnh tượng oái oăm nơi phòng khách.Chanyeol của cậu đang ngồi đó, thư thái, đệ vệ, nhàn nhã như ngồi trên đỉnh thế giới; hờ hững nhìn vào người đàn ông nghiêm nghị đối diện — vốn đang tọa bệ trên sofa một cách oai phong không kém.Cậu có thể nhận ra dáng vẻ uy nghi ấy ở bất cứ nơi đâu.Byun Min Hyun.Haizz…Cậu thở dài, biết ngay sớm muộn gì ông ta cũng tìm đến, chỉ là không ngờ sớm đến thế. Mà cũng đúng, đêm qua cậu không về nhà; lại bỏ quên cả điện thoại, túi xách lẫn người tài xế riêng tội nghiệp trong xe.(mê trai quá mà ^^”)Việc Byun Min Hyun lại chờ đến tận sáng mới đến đây đòi người đã là lạ quá rồi. Chắc hẳn ông ta vừa công tác về, mới biết chuyện đã vội vã phóng đến đây.Cả hai người đàn ông này cũng lạ, chẳng ai chú ý gì đến sự xuất hiện của cậu. Cho dù có thì cũng vờ như không có. Chính bản thân cậu cũng lạ đời nữa, khi ung dung tiến thẳng vào giữa phòng và ngồi xuống cạnh Chanyeol với vẻ mặt bình hòa. Sự yên lặng trải ra như than chì treo dưới tóc, cuối cùng đã bị cắt đứt bởi Byun Min Hyun .“Tôi đã được thông báo chuyện của hai người, và cũng biết tường tận gia thế của cậu,” một cách điềm tĩnh, ông chậm rãi