Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213900

Bình chọn: 10.00/10/1390 lượt.

p tay vào má nâng đầu cậu lên đối mặt, mắt xoáy vào mắt đầy dò xét. “Thật không biết?”“Thật không biết.”“Đêm đó, trong lúc mê sảng em đã không ngừng gọi cái tên đó.”“…Thật em không biết…” cậu lắc đầu, ánh mắt có hơi rối loạn, dường như cố gắng hết sức nhưng lại không nhớ ra điều gì. “Chan Young…? Em không biết…”“Khắc sâu đến nỗi mơ cũng thốt ra, lẽ nào em thật sự không rõ?”“Không biết… em không nhớ…”Anh muốn hỏi thêm, nhất quyết muốn dồn ép cậu vào đường cùng để phải khai thật. Song biểu hiện của cậu giờ đây sao thật lạc lõng – thậm chí có phần si dại. Nó khiến anh nhớ đến sự cuồng loạn của con người siết lấy cổ anh hai đêm trước, tâm đột nhiên có chút hoảng hốt.Thế nên ôm chầm lấy người con trai đang trên bờ kích động vào lòng. “Không biết thì thôi. Không cần nhớ nữa.”Nếu cậu đã muốn vờ mất trí cùng anh. Anh sẽ khiến cậu quên đi thật sự.Điều Park Gia Chan Yeol không ngờ là, Baekhyun đã không hề dối trá.Cậu thật sự đã dồn ép Park Gia Chan Young ra khỏi tâm trí – ngay chính giờ phút tâm tư hoàn toàn chấp nhận một sự mất mát khác mang cùng họ Park Gia.Gánh nặng tâm hồn quá lớn lao thì, chỉ một cái là quá đủ rồi – nếu con người ta vẫn còn sở hữu bản năng sinh tồn. CHƯƠNG 57: LÀ VÌ, EM RẤT YÊU ANH (II)Vậy là bữa sáng trôi qua chóng vánh, cuốn theo cả sắc âm u của cơn bão ngầm trong lòng Baekhyun .Bậc thang cũng đã xây xong, cây cầu phía sau cũng đã đốt rụi, chỉ còn có thẳng trước mà tiến, dù biết rõ đất gạch vốn không đủ để nối dài chiếc thang đến thiên đường.Nhưng ít ra cậu biết, bước ra khỏi bậc thang xây dở đó, họ sẽ đi về đâu.Và quan trọng là, họ sẽ đi cùng nhau.* * *Chanyeol đưa vị hôn thê ra ngoài ăn trưa. Lần đầu tiên thật sự đối mặt mà không hề vướng mắc sự giả tạo, dĩ nhiên không tránh khỏi chút ngượng ngùng. Đặc biệt sau sự kiện cuồng bạo đêm kia, anh quả thật không nghĩ ra bản thân nên cư xử với cậu lạnh nhạt hay vỗ về ấp ủ. Bao năm qua, Da Costa đã luyện cho bản thân sự thích ứng đáng kinh ngạc của loài bò sát ngụy trang. Với mỗi một loại người, anh có cách ứng phó khác nhau, cuộc sống không biết tự lúc nào đã trở thành một sân khấu lớn. Có đôi khi thậm chí không còn nhận ra bản chất lạnh lẽo của chính mình.“Sao vậy, anh ăn đi,” cậu vừa ăn vừa nói, mắt vẫn chăm chú nhìn anh.“…Ừ,” anh đáp, động tác nâng nĩa có hơi miễn cưỡng.“Không cần như thế đâu. Cứ lục tìm trong đống mặt nạ của anh cả kiếp cũng không ra cái vừa ý em. Anh cứ làm anh là được.”Chanyeol rủa thầm trong bụng, sau đó im lặng dùng bữa.“Chính là thế này đấy,” Baekhyun mỉm cười, tay đẩy đẩy ly nước trắng về hướng người đối diện. “Anh lầm lì, em mồm miệng. Như thế này thật là cao hứng. Đi cả thế giới cũng không tìm ra một người biết lắng nghe như anh.”“Đây là cách mỉa mai mới? Em muốn anh nói gì đây?”“Hai người lâu ngày gặp lại, một là ôn chuyện xưa, không thì kể lể về những năm tháng xa cách, cuối cùng là hứa hẹn về tương lai,” cậu ngừng ăn, tay chống cằm, mắt mở to nhìn anh một cách bình thản. “Cả ba chuyện em đều không biết bắt đầu ra sao. Thôi thì khởi đầu bằng câu nói muôn thuở trong trường hợp này nhé: Anh lúc này thế nào rồi?”“Không phải đã nói với em lúc trước, khi mới gặp lại rồi sao?”“Khác chứ. Anh lúc đó khác với bây giờ, lời thốt ra dĩ nhiên hàm ý cũng khác đi nhiều. Thử nói lại y hệt lời lẽ ngày đó, có lẽ giờ đây em sẽ có cách nhìn nhận mới.”Thở dài, Chanyeol đưa khăn lên khẽ lau miệng, thái độ khuất phục hoàn toàn. Lặp lại nguyên văn đối với anh không khó. Nhưng tại sao đứa con trai này lại chọn thời điểm này để giở thói gàn dở chứ?“Thôi được. Anh kết hôn. Nhưng đã ly dị. Gia đình hiện tại chỉ còn lại một người ông. Tập đoàn do anh nắm giữ phát triển rất tốt, bản thân cũng rất được nể trọng trong giới thương nghiệp. Gia tài tuy không đến nỗi có thể mua được một vương quốc, nhưng vẫn đủ để xây một ngôi nhà dành cho hai người. Và anh muốn em trong đó.”Baekhyun bất giác cười tươi mãn nguyện, đầu gật gật.Anh nhướn một bên mày, không hiểu nỗi biểu hiện này có ý gì.“Em đồng ý.” Cậu nói lớn, một tay hiên ngang chìa thẳng trước mặt anh.Sững ra một lúc, cuối cùng Park Gia Chan Yeol mới hiểu ra, là cậu muốn dẫn dụ anh nói ra lời cầu hôn mà ngày nào bị chính cậu phớt lờ. Trong bụng đột nhiên có chút buồn cười, pha lẫn ấm áp.“Em còn là trẻ con sao? Lại chơi trò này? Tại đây?”Ngày đó tại nhà hàng sang trọng với nhạc cổ điển dìu dặt thì khéo léo chối từ, giờ đây giữa quán ăn nhanh đông nghẹt lại mặt dày mày dạn.Baekhyun thật chẳng thay đổi bao nhiêu.Đưa đẩy bàn tay vẫn để hờ trước gương mặt nín-nhịn-để-không-cười của anh, cậu nhăn mũi. “Tại đây thì có gì không tốt? Anh trước giờ vốn thích làm chuyện để ý mà.”“Đây lại chẳng phải là cái nồi chê cái ấm đen hay sao?” anh lắc lắc đầu, cuối cùng cũng nở ra một nụ cười nhỏ.“Nhầm rồi, chỉ có mỗi mình anh là ‘cái ấm đen’ thôi. Em không phải thích làm chuyện để ý, chỉ là không thích để ý khi làm bất cứ chuyện gì.”“Thật biết cách bóp méo vấn đề.” Anh nhướn mày.“Thật biết cách bóp méo ý nghĩa trong câu nói của người ta.” Cậu rành rọt đáp lại.Lại cười, Chanyeol đột nhiên cảm thấy bầu không kh


Lamborghini Huracán LP 610-4 t