pacman, rainbows, and roller s
Hoàng hậu lắm chiêu

Hoàng hậu lắm chiêu

Tác giả: Shellry

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323882

Bình chọn: 10.00/10/388 lượt.

tần, dù chỉ là nhỏ nhoi của người. Nữ nhi của hắn thật tốt số. Ấy vậy mà muốn từ hôn. Hắn tự hỏi đầu nữ nhi của hắn rốt cuộc chứa thứ gì….– Tể tướng, có thể để ta nói chuyện với hoàng hậu tương lai của ta một chút không? – Âu Dương Thần cố ý nhấn mạnh từ “ hoàng hậu tương lai”, khóe mắt khẽ lóe lên một tia nhìn nguy hiểm.– Vâng, vậy vi thần xin phép cáo lui. Nói xong, Vũ Mạn Giang đứng dậy khoanh tay hành lễ rồi lui ra khỏi đại sảnh.….. Trong đại sảnh bỗng chốc chỉ còn lại ta với hắn. Hắn ngồi chống cằm nhìn ta, nhìn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, nhìn đến khi bắt gặp cái trừng mắt của ta mới thôi. Cuối cùng, hắn thở dài chán nản, kết luận một câu:– Ngực nàng…. Quá nhỏ! Cái quái gì cơ? Ngực… ngực nhỏ? Chẳng lẽ hoàng đế thời nào cũng biến thái vậy sao? Ôi…. Bảo sao thời phong kiến sụp đổ. Aiz…. Tên nhóc này, hắn mà ở thời hiện đại thì…. Ta không rút dép đập hắn ta không phải là người, thề đấy.( Tgiả: [giữ chặt Điệp Điệp'> Điệp tỉ, bình tĩnh, bớt nóng/ Điệp Điệp: Buông ta ra, đưa ta cái gì sắc sắc nhọn nhọn, ta phải đâm chết tên biến thái này…) Cố nín ham muốn giết người vào lòng, ta lên tiếng:– Thì sao? Đâu liên quan đến ngươi chứ!– Sao lại không liên quan? Nàng là hoàng hậu tương lai của ta cơ mà.– Bổn tiểu thư từ hôn !!!!!!!!!!! – Ta đập bàn hét.– Không được.– Tại sao?– Vì nàng phải bán thân trừ nợ. Bữa ăn hôm qua, là nàng trốn. Hay là…. Nàng muốn ta nói với phụ thân nàng là hôm qua đại tiểu thư Tể Tướng Phủ ra ngoài trêu ghẹo nam nhân. Nàng biết đấy, thân là đại tiểu thư cành vàng lá ngọc mà lại….. Chậc, tin này mà đồn ra ngoài thì…….- Hắn nhướn mày, cố ý bỏ lửng câu nói. Âu Dương Thần khẽ vén lọn tóc xòa xuống tai ta. Ngón tay thon dài lướt qua mái tóc, vén gọn lên sau tai. Hắn ghé sát, thì thầm…….– Thì uy danh Tể Tướng Phủ sẽ hoàn toàn sụp đổ.Nói xong, hắn ngồi thẳng dậy, nở nụ cười đắc thắng.Uy hiếp….Đây chính là uy hiếp.Một sự uy hiếp trắng trợn.Ta giương mắt nhìn hắn, tức nghẹn không nói lên lời. Tên đó…. Quá mưu mô….. quá nham hiểm…… Hoàng đế cổ đại…. quả là một loài động vật nguy hiểm.Và thế là trận đầu ra quân, Âu Dương ca ca đã chiến thắng vô cùng oanh liệt.Và Điệp tỉ nhà ta đã chính thức rơi vào hang sói. Ta cầu nguyện cho tỉ.

CHƯƠNG 4: THÀNH THÂN

Chương 4: Thành thân

Phía Tây Tể Tướng Phủ….

Trong một căn phòng nào đó, Vân Vân và Hoa My ngồi quanh một cái bàn gỗ tròn. Nói về phi vụ ngày hôm ấy, sau khi bị tát ấy mà, về cơ bản là Vân Vân đã có phần kiêng dè vị đại tỷ của mình mấy phần nhưng về chi tiết, cực chi tiết là trong lòng vẫn hoài nghi về thái độ và hành động của Điệp Điệp hôm ấy.

– Ta không tin đó là Điệp Điệp, cô ta không dám làm thế với ta. Không bao giờ. Con tiện nhân đó, dám giả danh chen chân và Tể Tướng Phủ này, ta sẽ không để nó sống yên ổn. – Vân Vân mặt tối sầm nói.

– Nhưng đó là Điệp Điệp mà. Sau khi hôn mê, con ả đó đâu có ra khỏi phòng đâu.

Vân Vân nghiến răng, căm hận:

– Ta nhất định làm rõ vụ này. Nhất định….

…..

Ta uể oải nhìn Tiểu Hương đang khoa tay múa chân trước mặt. Đến bây giờ, ta phải công nhận rằng nếu nha đầu này mà ở thế kỉ 21 thì chắc chắn sẽ trở thành một bà đồng siêu cấp lằng nhằng. Nhìn xem, nhìn xem, cái điệu nhảy múa kết hợp động tác tay đó thật giống mấy bà thầy bói đang lên đồng. Qủa là trời sinh nhiều người có tố chất….

– Tiểu thư sắp thành hoàng hậu rồi, người phải thay đổi đi. Người không thể cứ ham vui như vậy. Trời ơi, đến cả thêu thùa người còn không biết, làm sao đây ? Người nhìn cái khăn tay người thêu đi. Đây là con chó hay con mèo vậy? Đường thêu lung tung, chỉ thì sắp bung hết cả rồi. Chắc chắn là chưa thắt nút mà. Ông trời ơi, trả tiểu thư hiền thục trước kia về với con. Bla…. Bla… bla…

Tiểu Hương ôm đầu gào thét. Tay nắm chặt cái khăn ta vừa mất cả một tuần mới thêu xong.

Ta lén ngáp một cái, mắt liếc ra khỏi đình viện đang ngồi. Ngôi đình viện này được xây trong hoa viên, xung quanh được bao bọc bởi hoa và cây cối. Khung cảnh tuyệt đẹp vô cùng ( Điệp Điệp : Nếu như không có con muỗi bên cạnh). Ta phóng ánh mắt đến chỗ khóm hoa tử đinh lăng. Dưới ánh nắng, đóa hoa rực lên như được rắc lân tinh trong đếm tối. Tâm hồn tha thẩn phiêu du cùng con chuồn chuồn ớt đang đậu trên cành râm bụt gần đó.

Xùy, cái thêu thùa gì gì đó, nhờ vào hồng phúc của mấy cây kim mà tay ta đã thành cái tổ ong cả rồi, bổn tiểu thư không rảnh ngồi bắt ong bỏ vào nữa đâu. Và đó là con thỏ chứ = = Tai nó dài thế kia ngươi không nhìn thấy sao? Làm gì có con mèo với chó nào đẹp thế chứ?

– Tỉ tỉ, chào tỉ.

Ta ngẩng đầu lên nhìn. Tiểu Hương cũng quay lại, luống cuống hành lễ. Ồ, bà đồng đã xuống đài….

– Nô tì khấu kiến Nhị Tiểu thư, Tam tiểu thư.

Ta nhíu mày nhẹ. Lại đến đây làm gì nữa? Muốn gây chuyện nữa sao? Hai người các ngươi không nhanh biến đi là ta cho ăn dép đấy….

– Chào hai muội.

– Chuyện hôm trước, cho muội xin lỗi. Là thân muội muội phải lẽ phép mới phải. Tỉ có thể bỏ qua không? Tỉ tỉ, bọn muội có chuyện muốn nói với tỉ một chút. Có được không?

– Đúng vậy, chuyện liên quan đến tỉ nha.

– Được thôi, hai muội ngồi đi .