Polaroid
Hay là… Anh cưới em đi

Hay là… Anh cưới em đi

Tác giả: Nhím Quỳnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324742

Bình chọn: 9.5.00/10/474 lượt.

ho cô nên không níu kéo.Cô và hắn, yêu thương nhau đến khờ dại.“Một người khiến em đau khổ như vậy, sao đủ tư cách ở cạnh em…” Giọng hắn lạc đi trong tiếng thở dài.Hắn thấy cô không nói gì, thì quay sang nhìn cô. Hắn hốt hoảng khi thấy nước mắt cô rơi lã chã. Hắn vội vàng lấy khăn trong túi áo đưa cho cô. Cô gạt phắt tay hắn ra.“Cái đồ điên này…cái đồ ngốc này…tại sao anh cần tư cách để ở bên em, nếu yêu em thì chỉ cần giữ em ở lại là được mà…tại sao lại để em đi…đúng rồi đấy, em đau khổ là vì anh đấy, đau khổ khi phải ở một mình, đau khổ khi nghĩ rằng anh không hề yêu em…đau khổ khi nghĩ rằng lại một lần nữa yêu đơn phương, anh không biết rằng không có anh mới là đau khổ với em sao…đồ ích kỉ, tất cả là tại anh…đồ củ cải độc ác…”Cô vừa nói, nước mắt uất ức trào ra khóe mắt. Tại hắn mà cô và hắn đều dở dang hạnh phúc. Tại hắn mà cô phải mất nhiều thời gian đến như vậy. Hắn đúng là một kẻ đáng ghét.Hắn tròn mắt ngạc nhiên khi thấy cô khóc như vậy. Chẳng lẽ hắn không hiểu những điều cô vừa nói là gì hay sao?Cô thấy hắn luống cuống không biết làm thế nào. Hắn nói rằng cô hãy nín đi nhưng hắn càng dỗ dành thì cô càng khóc lớn. Hắn thật là biết cách làm người ta tức đến phát khóc.Khi đã khóc một trận đã đời. Cô ngồi xụt xịt bên cạnh hắn. Cô không thèm nhìn hắn cũng không thèm nói với hắn điều gì nữa.“Vậy là em còn yêu tôi không?” Cô nghe thấy tiếng hắn chầm chậm vang lên.Cái con người này, thì ra hắn vẫn không hiểu gì hết. Thật khiến người khác tức chết mà. Cô tức giận quay sang nhìn hắn. Cô thấy hắn đang rất bình thản nhìn cô.“Anh bị thiểu năng hay sao mà không hiểu, thật khiến người ta…”Câu nói của cô chưa dứt thì môi cô đã bị hắn đặt lên một nụ hôn say đắm khiến nhưng lời còn lại không kịp nói ra. Cô sững người, trợn tròn mắt nhìn hắn. Hắn rời khỏi cô, nhếch mép cười nhìn cô.“Tôi yêu em, Thiên An!”Câu nói của hắn khiến trái tim cô bỗng nhiên đập thình thịch trong lồng ngực. Nhẹ nhàng hắn vòng tay ôm lấy cô. Cảm giác yêu thương đong đầy thật ấm áp. Cô vòng tay ôm lấy hắn, người đàn ông mà cô yêu thương. Cô cảm nhân thấy hắn đang hôn lên mái tóc của mình, vòng tay hắn siết chặt như muốn biến cô thành một phần thân thể của hắn. Giọng nói của hắn thì thầm bên tai cô.“Cảm ơn em…vì tất cả!”Cô mỉm cười. Có lẽ như thế này là hạnh phúc.Cô cùng hắn nắm tay nhau bước đi trên con đường trở về nhà. Phía xa xa, ánh hồng của bình minh bắt đầu ló rạng.***Hắn cầu hôn cô và mong muốn cô quay trở lại làm vợ hắn. Nhưng cô bỗng nhiên muốn trêu đùa hắn một chút, ai bảo hắn không nói cho cô biết hắn yêu cô sớm hơn. Và cũng vì bố cô và bố mẹ hắn đều chưa đồng ý cho cô và hắn ở bên nhau. Chính vì thế cô đã từ chối, cô nói rằng hắn cầu hôn cô không có gì đặc biệt, vậy nên khi nào hắn có thể cho cô cảm nhận một lời câu hôn thật đặc biệt, lúc bấy giờ cô mới quay trở về bên hắn. Hắn nheo mắt khi nghe thấy cô nói như vậy. Hắn đưa tay xoa xoa thái dương.Những ngày sau đó, hắn luôn tranh thủ mọi nơi mọi lúc để nói lời cầu hôn với cô. Nhưng những gì hắn hiểu về từ “đặc biệt” mà cô nói với hắn dường như hơi sai thì phải. Bằng chứng là hắn nghĩ ra những kiểu cầu hôn khiến cô cũng phải thán phục.Đâu tiên, hắn mua căn nhà ngay bên cạnh nhà cô và chuyển luôn đến đấy sống vì cô không cho hắn ở cùng nhà. Hắn đã dụ dỗ Nấm để nó suốt ngày năn nỉ cô dùm hắn. Rồi khi cô cùng hắn đưa Nấm đi picnic hắn đã biến khu cắm trại thành một biển hoa hồng trắng và dòng chữ “will you married me?” to dùng được hắn treo trên hai chiếc cây với hàng loạt bong bóng hình trái tim khiến cô không khỏi bất ngờ và xúc động. Nhưng cách này đúng với bản chất công tử con nhà giàu của hắn. Hắn muốn dùng tiền để cầu hôn?Cô nhún vai nhưng tiếp tục nói với hắn rằng, cách này bình thường quá. Và suốt buổi picnic hôm ấy hắn lại tiu nghỉu nhìn đến là buồn cười.Cô thấy để Nấm ở bên cạnh hắn nó sẽ bị hắn dụ dỗ để làm tay trong cho hắn. Chính vì thế cô gửi nó về thăm ông ngoại vì cũng sắp đến đám cưới Thiên Phúc còn cô sẽ sắp xếp công việc và về sau. Nhưng Hoàng Phong dù “đơn thương độc mã” vẫn chưa chịu thua vì ngay hôm sau, hắn đã nghĩ ra một cách mới. Và có lẽ cách này chỉ có một mình hắn mới nghĩ ra được.Lúc này cô đang ngồi trước mặt hắn. Hắn thận trọng lấy trong cặp của mình ra một tập văn bản gì đó mà cô nhìn không rõ. Và bắt đầu lên tiếng.“Cô Thiên An và anh Hoàng Phong đã kí kết với nhau một hợp đồng, và hợp đồng đó là một hợp đồng có hiệu lực. Theo như hợp đồng thì cô và anh Hoàng Phong đã cam kết ở Điều 4 rằng trong thời gian chung sống sẽ không có bất cứ một đụng chạm nào về mặt cơ thể. Nếu ai vi phạm sẽ phải chịu mọi mức phạt bồi thường do bên còn lại yêu cầu. Nhưng trong quá trình hợp đồng vẫn còn hiệu lực, đã có sự vi phạm hợp đồng cụ thể là vào ngày 14/2 cách đây gần 4 năm, xét thấy lỗi vi phạm xuất phát từ cô Thiên An, chính vì thế, có thể nói rằng cô Thiên An phải chịu bồi thường do anh Hoàng Phong yêu cầu. Cụ thể, anh Hoàng Phong mong muốn cô Thiên An sẽ trở thành vợ của anh ấy!”Nói xong hắn quay sang nhìn cô nhếch mép cười gian xảo. Cô nghe đến đây thì bắt đầu bực mìn