XtGem Forum catalog
Hay là… Anh cưới em đi

Hay là… Anh cưới em đi

Tác giả: Nhím Quỳnh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325263

Bình chọn: 7.5.00/10/526 lượt.

ấy lên một vị trí xứng đáng với cô ấy mà thôi. Nhưng những cảm xúc khó chịu bắt đầu từ lần tôi thấy cái người tên Đăng Minh quan tâm chạy trong mưa đi tìm cô ấy và ngày hôm đó lại ngồi bên cạnh cô ấy với tư cách Phó giám đốc đã khiến cho tôi mất tự chủ. Tôi không hiểu tại sao tôi muốn biến cô ấy thành vật sở hữu, muốn cho mọi người hiểu lầm rằng cô ấy là vợ tôi.Nhưng tôi đã sai, cô ấy vốn không yêu tôi thì sao có thể làm vợ tôi được. Những lời tôi nói ra chỉ khiến cho cô ấy khó xử. Có lúc tôi tự hứa với lòng mình sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc, nhưng tôi chỉ làm cho cô ấy khóc. Lần đó, cô ấy khóc là vì tôi.Những hình ảnh của em trong lòng tôi không biết từ bao giờ dần dần phai nhạt. Nỗi đau em gây ra cho tôi cũng không hành hạ tôi nhiều như tôi vẫn nghĩ. Nhưng nhìn những giọt nước mắt của cô ấy, tôi thấy đau lòng. Cô ấy chắc sẽ ghét tôi lắm. Phải không? Tôi vốn chẳng là gì trong cuộc đời cô ấy, vì chút tự kiêu của bản thân mà đẩy cô ấy vào cảnh lúng túng, cô ấy sẽ ghét tôi lắm. Tôi vì nghĩ như vậy mà bỗng buồn phiền.***Đám cưới của con trai thứ hai tập đoàn Pritte, tôi hoàn toàn không muốn đi nhưng vì đã trót hứa với mẹ dùng để trao đổi việc mẹ không bắt tôi lấy vợ nữa nên tôi miễn cương đi cùng. Cầm một ly rượu, tôi bắt tay với những người mà tôi gặp. Toàn những lời sáo rỗng, tôi vốn không thích những chốn thế này. Đang tìm cách lách ra phía ngoài, điện thoại của tôi lại reo lên vì em gọi tới, nhưng lúc đó cũng là lúc tôi thấy cô ấy ngã xuống chồng lý bên cạnh, tôi nhìn nhanh sang phía đối diện thì thấy Khải Hưng và vị hôn thê của anh ấy. Người ta đang xì xào bàn tán về cô ấy. Những lời đó làm cho tôi cảm thấy tức tối. Tôi cảm giác mình không muốn và cũng không cho phép bất cứ ai khiến cô ấy bối rối, hay làm cô ấy phải xấu hổ. Chính vì thế tôi đã đỡ cô ấy dậy, nói với mọi người rằng đây là vợ tôi. Lúc tôi nói những lời đó, tôi cảm thấy cô ấy chính là người phụ nữ của tôi, người cần tôi bao bọc và che chở. Khi bế cô ấy, cô ấy dựa vào người tôi, mùi rượu nồng vẫn không át đi mùi hương hoa cỏ từ cô ấy.Tôi mang đôi giày của mình cho cô ấy. Ôm và vỗ về an ủi khi cô ấy quyết định chấm dứt hết tất thảy mọi thứ liên quan đến Khải Hưng. Một lần nữa tôi chạm vào người cô ấy. Hương hoa cỏ, nhẹ nhàng nhưng không phải không thể gây nghiện. Tôi cảm giác mình bắt đầu thích mùi hương của cô ấy.Nhưng lúc bấy giờ, tôi chưa thể nhận ra những thay đổi trong suy nghĩ của mình. Nhìn cô ấy can đảm đối diện với tình cảm của mình, tôi đã học được một bài học. Tôi sẽ cầu hôn em. Tôi nghĩ rằng mình cũng nên can đảm đi những bước cuối cùng. Nếu em yêu tôi, em sẽ đồng ý làm vợ tôi. Nếu không, tôi nghĩ rằng chúng ta nên có một kết thúc. Theo đuổi định mệnh, tôi đã mệt mỏi lắm rồi. Tôi dùng hết tình cảm của mình để đánh cược một lần nữa. Em có yêu tôi không?Nhưng tôi càng bị cuốn sâu hơn vào nụ cười của cô ấy lúc nào mà tôi không hề hay biết. Nhưng có một điều tôi biết rằng, gia đình của cô ấy thật tuyệt vời. Khi ở với những con người ấy, tôi mới thực sự nhận ra được giá trị của cuộc sống, giá trị của tình yêu thương. Người con gái ấy dạy tôi những bài học mà chưa bao giờ tôi được trải qua. Tôi thích bắt gà, tôi cũng thích trồng củ cải, nhổ củ cải. Tôi ghen tị với quá khứ của cô ấy, quá khứ của Đăng Minh bạn thân từ nhỏ của cô ấy. Cuộc sống của họ thật nhiều màu sắc, không ảm đạm như tôi.Cô ấy tốt với tôi như vậy, trong lòng tôi lại cảm thấy áy náy rằng mình đã làm cô ấy phải bối rối với những tin đồn ở công ty. Tôi nghĩ rằng đã đến lúc mình nên chịu trách nhiệm về những lời đồn đó. Trả lại cho cô ấy cuộc sống thanh bình, cô ấy đã quá mệt mỏi vì mọi chuyện xảy ra rồi.Hôm đó, tôi lần mò trong phòng nhân sự của công ty và tìm ra số điện thoại của cô ấy. Gà mái khóc nhè của tôi.***Câu trả lời cho lời cầu hôn mà tôi dành cho em chỉ là một câu lấp lửng. Em nói rằng em muốn tiếp tục học đàn hạc ở Canada, em xin tôi hãy tin tưởng và chờ đợi em. Nhưng chỉ vài hôm sau, tôi thấy em khoác tay một người con trai khác bước vào nhà tôi với tư cách là vợ chưa cưới của anh ta.Tôi tràn trề thất vọng. Một lần nữa tôi lại thấy mình ngu ngốc vì đã tin tưởng em, tin tưởng một người mà trái tim đã không còn hướng về tôi nữa. Tôi điên cuồng trong suy nghĩ trả thù. Nhưng có lẽ nhờ em, tôi mới hiểu rằng sự nghiệp là cách tốt nhất để che chở cho người con gái tôi yêu. Trước đây tôi đã không hiểu được điều đó, có lẽ vì vậy tôi đã để vuột mất em, vuột mất định mệnh của đời mình, vì lúc bấy giờ tôi coi tình yêu là tất cả lẽ sống.Khi tôi được mời lên sân khấu để chúc mừng mẹ. Trong đầu tôi lúc ấy thực sự chỉ muốn cho em thấy tôi là người thế nào. Cũng muốn chứng tỏ tôi không thua gì anh ta, tôi muốn em phải hối hận. Nhưng khi nhìn cô ấy bước lên sân khấu, tôi chưa bao giờ để ý rằng cô ấy cũng đẹp như vậy. Nhìn thấy cô ấy, lòng tôi lại như được xoa dịu đi nỗi bi thương. Nhưng lại một lần nữa vì tôi mà cô ấy bối rối. Mẹ muốn tôi cầu hôn cô ấy?Nhìn dáng vẻ của cô ấy, nhìn cách mọi người nhìn và xoi mói cô ấy, tôi lại muốn bảo vệ cô ấy.Tôi không biết lúc đó cô ấy đối với tô