
“Nhưng mày vừa bảo…”
“Vì lúc cậu ta cắn tôi, tôi giận nên tôi nói thế, nhưng tôi không ghét cậu ta!”
Tuấn Hiệp vốn chẳng thông minh gì nên tin luôn lời cô. Và cậu ta đồng ý giúp cô rời khỏi ngôi trường này.
Nhưng, cô sẽ để lại nơi đây một dấu ấn khó phai.
Câu vừa rồi của cô đã lọt hết qua cửa sổ vào bên trong ấy.
Tiết này là tiết của cô giáo chủ nhiệm, thế nào Hương Ly cũng bị kỷ luật cho coi. Cô ngó mặt vào trong lớp, thấy cả lớp đang im lặng học bài, cô giáo cũng đang giảng không hề để ý đến cô. Sự yên tĩnh này còn đáng sợ hơn, thà náo loạn như ở trường B. thì còn trà trộn luôn vào lớp.
Hương Ly đành phải quay ra, nhắn tin cho Hương Anh đang ngồi trong kia. Điện thoại của Hương Anh để chế độ rung nên vẫn có thể biết bạn nhắn tin đến.
“Giúp tớ với, tớ đang kẹt ngoài này!”
“Cậu bây giờ mới đến sao?”
“Ừ, tớ phải đi trả tiền cho bố, làm sao bây giờ, mau nghĩ cách cho tớ vào lớp đi.”
Hương Anh nắm chặt điện thoại, làm sao để Hương Ly vào lớp bây giờ? Cô giáo rất khó tính, sẽ kỷ luật nặng Ly mất.
Nhìn đề bài toán trên bảng, đầu Hương Anh bỗng loé lên một ý nghĩ.
Cô nhắn tin bảo Hương Ly đợi ở ngoài rồi giơ tay lên bảng. Cô giáo nói:
“Hương Anh học giỏi rồi, để bài khó hơn thì cô gọi, chứ bài này lên lại 10 à?”
“Không sao mà cô, nếu thế thì cô chấm chặt hơn.”
“Thôi đi, hỏi cả lớp xem có bài toán nào em giải lại tìm được một lỗi nhỏ nhất không chứ?”
“Ôi thế thì các bạn lớp mình kém quá, không bắt lỗi được tớ à?” – Hương Anh cất giọng khiêu khích.
Quả nhiên cả lớp rầm rầm lên:
“Cô ơi, cô cho Hương Anh lên đi!”
“Sợ gì chứ, đây sẽ bắt lỗi đến dấu chấm luôn.”
“Hương Anh, lên làm bài đi!”
Cô giáo thở dài, đành phải cho Hương Anh lên bảng. Hương Anh mỉm cười rồi nhanh chóng giải bài toán. Cô viết rất nhanh nhưng bài giải chẳng bao lâu đã kín đặc bảng, phải nói Hương Anh “đẻ chữ” cho bài toán của mình khá giỏi. Không những thế, lần đầu tiên bài toán của Hương Anh khá nhiều lỗi vặt, mà những lỗi đó nằm ở trong bài khá khó tìm lại càng thôi thúc sự tò mò thích thú của cả lớp, cả cô giáo cũng muốn “vạch lá tìm sâu” bài toán của cô học trò giỏi nhất lớp này. Thế là cả lớp xô nhau kéo lên bảng để tìm lỗi từng câu, từng chữ trong bài của Hương Anh. Ngay lập tức Hương Anh nhắn tin cho Hương Ly:
“Vào nhanh lên!”
Hương Ly ngó ngay vào thì thấy lớp quây vào nhau trên bảng như thế liền vội vàng cúi đầu luồn rất nhanh về phía chỗ ngồi cạnh Hương Anh. Cả lớp chẳng hay biết gì, đến cô giáo cũng đang mải tìm lỗi, lại bị lũ học trò cao lớn che chắn mất nên không hề hay Hương Ly đã đi vào và yên chỗ.
“May cho cậu đấy nhé, hôm nay cô không điểm danh, không để ý từ bấy đến giờ cậu chả có ở đây.”
“Cậu nghĩ ra cách gì mà cả lớp bu hết vào một chỗ vậy?”
“Tớ làm bài toán thật nhiều lỗi sai để câu giờ cho cậu đấy, cứ ồn ào đôi lúc lại có ích thật!”
“Ừ ồn ào lại có ích…” – Hương Ly nhớ lại cái lớp học vừa rồi.
“Trời, Ly! Sao môi cậu lại chảy máu thế kia?”
Hương Ly liền lấy chiếc gương soi nhỏ của Hương Anh để đó ra soi thì thấy môi cô đầy máu. Một cảm giác tức giận trào lên trong cô, nhưng cô vẫn cố gắng vui vẻ:
“Không sao đâu, tớ đi vội quá nên bị ngã.”
“Sao cậu lại đi muộn? Có chuyện gì à?”
“Không có chuyện gì mà, tớ…ngủ quên thôi.”
“Hương Ly mà ngủ quên á?”
“Thật mà, cậu không tin tớ à? Cậu chẳng phải là bạn tốt!” – Hương Ly dỗi.
“Đâu có, đâu có, tớ tin cậu. Đừng có hiểu lầm nhau thế!” – Hương Anh cười xuề xoà.
Hương Ly mỉm cười nhẹ, vậy là cô yên tâm được rồi.
Nhưng, ngày chưa hết thì vẫn thuộc về một ngày.
Phòng Tin học. Lớp 10A có tiết, đang ngồi chăm chú vào màn hình máy tính.
Cô giáo Tin lên tiếng:
“Các em có thể lên diễn đàn tại website của trường để thảo luận thêm về bài tập của cô!”
Học sinh lập tức kích chuột vào website, tới diễn đàn của trường.
Bỗng cái lớp trưởng thét lên:
“Trời ơi cái gì thế này?”
“Cái gì là cái gì?”
“Lớp mình ơi mau vào chỗ “Tin mới” trên diễn đàn đi!”
Mọi người nghe theo lớp trưởng.
Ở mục “Tin mới” là một cái tin với tiêu đề đỏ chót.
Hương Ly biến sắc sau khi thấy cái tiêu đề đó…
Hạt mưa ngày ấy – Chương 02.05
6)Nước mắt của ác quỷ
“Rốt cuộc chuyện này là thế nào?”
Tiếng cô giáo chủ nhiệm hét to lên khiến học sinh và cả cô giáo dạy Tin đang ồn ào bỗng im bặt, sợ rúm người không ai dám nói gì. Hương Ly và Hương Anh đứng đó, cũng im lặng nhưng mà là đang mải nghĩ đến những gì đang xảy ra chứ không phải sợ cô giáo chủ nhiệm nghiêm khắc.
“Hương Ly, chị là học sinh của một lớp chọn mà chị bôi bác tôi thế này à?” – Cô giáo không thể kìm được tức giận.
“Thưa cô, chuyện này có thể là hiểu lầm thôi…” – Hương Anh vội đỡ.
“Cái gì mà hiểu lầm? Rõ rành rành ra đây, có cả cái video clip nữa. Hương Ly, chị cút khỏi trường ngay cho tôi để tôi khỏi xấu mặt vì mang tiếng làm cô giáo của chị!”
Hương Ly im lặng, lũ bạn xì xào bàn tán toàn những lời cay độc. Nước mắt tự dưng ầng ậc nước trong con ngươi long lanh ấy, cô khóc không phải vì buồn, vì tủi, vì sợ mà là vì giận. Cô giận mình đã lỡ nói ra câu ấy để tất cả học sinh trường B. biết được và tung lên diễn đàn của tr