XtGem Forum catalog
Hán Sở Tranh Hùng

Hán Sở Tranh Hùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325940

Bình chọn: 8.00/10/594 lượt.

Hạng Vũ sẽ lần lượt tiếp ứng. Khi nào Hạng Vũ vào sâu trọng địa, cả chín đạo cùng kéo đến một lúc vây đánh, như thế may thắng nổi.

Chư tưóng vâng lời, kéo quân ra đi, ai lo phần nấy.

Chẳng bao lâu, quân Hạng Vũ kéo đến, Chương Hàm ra ngựa nghênh chiến.

Hạng Vũ thấy Chương Hàm, nghiến răng, trợn mắt hét :

– Cừu nhân ! Ngươi giết hại chú ta, thù ấy ta cùng ngươi quyết không đội chung trời !

Nói dứt lời vung gươm chém Chương Hàm. Chương Hàm đưa thương đỡ, nhưng Hạng Vũ chém quá mạnh làm cho ngựa Chương Hàm lui ba bước .

Ðánh được năm mươi hiệp, Chương Hàm mồ hôi ướt đẳm , nhắm không cự nổi nữa, liền quất ngựa bỏ chạy.

Hạng Vũ thlúc ngựa đuổi theo độ năm dặm, bỗng có đạo quân Vương Ly xông ra tiếp cứu.

Hạng Vũ hét lớn :

– Ngươi muốn chết thế cho Chương Hàm sao ?

Vương Ly cầm giáo đâm tới , Hạng Vũ đỡ ra quá mạnh làm cho Vương Ly té nhào xuống ngựa , bị quân Sở bắt trói dẫn về trại .

Chương Hàm thấy Vưong Ly bi bắt, liên phóng ngựa bỏ chạy, Hạng Vũ giục ngựa đuổi theo, nói lớn :

– Nghịch tặc ! Ngươi chạy đường nào khỏi tay ta ! Hãy dâng đầu tạ tội đã sát hại chú ta ngày trước .

Con ngựa Ô Truy của Hạng Vũ chạy vùn vụt như bay. Quân sĩ đều chạy theo sau , không ai theo kịp.

Chương Hàm thấy Hạng Vũ một mình đuổi theo, liền quày lại đấu chiến. Hạng Vũ quyết hạ cho được Chưong Hàm , ngờ đâu có bộ tướng của Chương Hàm là Sa Nhàn đem quân tiếp cứu.

Hạng Vũ tức giận, quay giáo đâm Sa Nhân.

Sa Nhân chới với bị Hạng Vũ chém một nhát té nhào xuống ngựa. Bọn nha tướng liều chết xông ra cứu thì đạo hậu quân của Hạng Vũ đã kéo đến, chém chết quân Tần vô số.

Chương Hàm nhân lúc hỗn loạn thoát khỏi vòng quân , bỏ chạy.

Hạng Vũ thấy mặt trời đã chen lặn. e có phục binh, nên truyền thu quân về trại .

Phạm Tăng bàn với Hạng Vũ :

– Tướng quân vào sâu nơi đất giặc, đêm nay trời nhiều mây , không trăng, quân địch có thể lợi dụng đến cướp trại tưóng quân cần đề phòng.

Hạng Vũ cho là phải, lien truyền lệnh bao nhiêu binh mã kéo sang chân núi bên kia hạ trại . Còn nơi đại trại thì chứa cỏ khô và đò dẫn hỏa.

Lại gọi Hoàn Sở, Vũ Anh, Ðinh Công, Ung Sĩ đến truyèn rằng :

– Bốn người đem quân ra ngoài mai phục. Hễ thấy trong trại bốc lửa lập tức đem quân đánh vào bốn mặt, chớ cho quân địch chạy thoát.

Bốn tướng tuân lệnh kéo quân ra đi.

Hạng Vũ lại gọi riêng Anh Bố đến dặn :

– Ngươi dẫn ba ngàn quân, lén đến cách trại Chương Hàm ba dậm , phục nơi đó đừng cho chúng tiếp viện.

Hạng Vũ sắp đặt xong thì trời đã vừa khuya.

Ðêm ấy Chương Hàm thu góp tàn quân, cùng với các tướng nghị luận.

Tô Giác nói :

-Nay quân sư vừa thắng trận , khí thế đang mạnh . Hễ mạnh tất phải kiêu căng , việc canh phòng trễ biếng .

Tôi xin lãnh một toán quân kỵ, từ mé Ðông đi lẻn vào sau trại. Tướng quân dẫn đại binh đi đường Tây, đánh vào trước trại. Hai bên xung kích một lượt tất trại Sở phải mất. Chương Hàm khen phải, làm theo kế Tô Giác.

Tô Giác kéo quân đến sau trại Sở, thấy tinh kỳ xiêu vẹo trống canh chễnh mảng, lòng mừng rở, lẩm bẩm :

– Phen này thì dẫu có mười tướng Hạng Vũ cũng phải mất đầu .

Liền đốc quân ùa vào. chẳng ngờ đó là một trại trống không người .

Tô Giác biết mình trúng kế vội vã lui binh.

Bỗng nghe một tiếng pháo nổ, bốn bề lửa cháy rần rần, hai đạo binh Sở kéo đến chận đường, cầm đầu là Vũ Anh và Hoàn Sở.

Hai tướng thét lớn :

– Tần tặc, hãy xuống ngựa chịu trói cho rồi, còn chờ gì nữa

Tô Giác sợ hãi , quất ngựa chạy theo đường mòn về phía hũu. Nhưng chạy chưa được bao xa , lại gặp binh Sở đón lại, tướng càm đầu là Hạng Vũ.

Tô Giác thấy Hạng Vũ tay chân run lẩy bẩy, bị Hạng Vũ chém một nhát bay đầu.

Giữa lúc đó , Chương Hàm kéo đại binh đến trước trại , nghe tiếng quân sĩ reo ó vang lừng trong trại lửa cháy mịt trời ngỡ là quân Tô Giác đang cướp trại, liền đốc quân xông vào .

Bỗng gặp lại gặp hai tướng Sở là Ðinh Công và Ung Sĩ cản :

– Tặc tướng, ngươi đã lầm kế mà chưa chịu bó tay sao ?

Chưong Hàm thất kinh, vung đao cùng với hai tướng Sở giao tranh.

Vừa đánh được mười hiệp, quân Hạng Vũ kéo đến, Chương Hàm thấy thế trận không còn giữ được, liền mở huyết lộ chạy trốn.

Các đạo quân Tần đóng lẻ tẻ, Hán Chương, Lý Ngô hay tin đến tiếp cứu, nhưng bị đạo binh phục của Anh Bố

đón lại dánh tơi bời.

Hạng Vũ đuổi theo Chương Hàm giết quân Tần không biết bao nhiêu mà kể , đoạt quân trang quân dụng rất nhiều. Cho đến khi vần đông ló dạng, Hạng Vũ mới thu quân về.

Chương Hàm về đến trại kiểm điểm quân mã, đợi đến tối sẽ thi hành diệu kế.

Ciữa ìúc đó , Hạng Vũ toàn thắng, mở tiệc khao quân , người người hón hở, rượu thịt no nê.

Phạm Tăng nói với Hạng Vũ :

– Chưong Hàm tuy thua , nhưng vốn là một mưu tướng , đêm nay thế nào cũng phục quân để phòng ta cướp trại .

Hạng Vũ nói :

– Quân sư luận rất hay . Vậy ta phải làm gì để sớm trừ chúng nó ?

Phạm Tăng nói :

– Mượn kế nó làm kế mình . Ðêm nay tướng quân kéo mộ đạo binh đến đóng trước trại , giả làm thanh thế, khua chiêng, đánh trống, lại sai các đạo binh khác phục sẵn, chận những toán binh phục của địch mà đánh, như thế Chương Hàm sẽ không còn đường th