Polaroid
Đơn giản là yêu

Đơn giản là yêu

Tác giả: Blue Rose

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323683

Bình chọn: 9.5.00/10/368 lượt.

ngó lơ lấy cốc nước rồi đi lên phòng nhạc. Anh đánh đàn bài hát vừa sáng tác sau đó môi lại mấp máy theo lời bài hát… Đương nhiên, tiếng đàn vang vọng khắp căn hộ. Bài nhạc rất hay, rất sôi nổi. Dương nghe thấy tiếng nhạc liền tắt tivi chạy lên phóng thu, Tuấn cũng vậy tháo tạp dề ra đưa cô xong cũng chạy lên phòng thu. Chỉ còn mỗi cô lẻ loi dưới bếp. Cô nhanh chóng dọn dẹp gọn gàng lại khu bếp, rồi lấy giấy bút viết gì đó để lại, sau đó chạy ra ngoài, đi bộ……..

Ngọc My bước trên con đường dài, ánh nắng chiều tà đang cố đi theo từng bước chân của cô. Dòng người cũng đang hối hả hoàn thành công việc để sớm tới giờ nghỉ được về với gia đình… Hôm nay mọi người thật kì lạ, đi ngang qua cô nhìn cô như sinh vật lạ vậy… Không ít ánh mắt ghen tị, ghen ghét nhìn cô… Cô thấy kì lạ, cô đứng lại quan sát thì thấy mọi người cầm báo đọc xong rồi lại nhìn cô. Thực ra là có chuyện gì, cô không kiềm được chạy đi mua tờ báo xem và kết quả là…. Hình Nó nằm trang đầu tiên luôn với chủ đề ” Tiểu Thư của Phạm Hoàng gia – Phạm Hoàng Ái My “. Cô chẳng tin được nữa, chuyện này mới lúc sáng vậy mà giờ đã lên báo. Vậy coi như từ nay ra vào Phạm Hoàng gia và The Prince cũng phải cẩn thận rồi…. Chán thiệc, cô ghét việc bị phóng viên theo dõi.. Cô nhanh chóng bước đi thẳng về phía trước và dừng lại tại quán kem Mouse. Cô vừa bước vào thì mọi sự chú ý đều tập trung vào cô… Cô tiến lại ngồi đại một bàn nhỏ trong góc nào đó rồi gọi phục vụ. Chị phục vụ cầm menu tới mỉm cười và đưa cô…

– Thưa tiểu thư, tiểu thư dùng gì ạ ?

– À, ờ cho em kem sôcôla vani cốm, bánh ngọt và ly cappuchino _ Cô

– Vâng _ Chị phục vụ quay đi

Ngọc My nhíu mày, thường ngày cô đâu phải vậy, cô ăn nhiều lắm cơ mà ? Sao lại gói gọn có 3 món ? Haizz, cô muốn ăn nhiều lắm chứ nhưng không được, bây giờ mọi hành động lời nói của cô đều được ghi lại hết, cô không thể để mất mặt Phạm Hoàng gia được…. 10p kem được mang ra, cô từ tốn nhỏ nhẹ ăn.. Đôi mắt nhìn xa xăm đâu đó… Bỗng chốc cô thấy bố mẹ ruột của cô và người anh trai thân yêu của cô – Mạnh Hải. Nhưng rồi cũng bị dập tắt qua 1 loạt hình ảnh xoẹt qua xoẹt lại trong đầu cô…. Cô vẫn chưa xác định hình ảnh đó là gì. Chỉ biết mỗi lần như thế lòng cô cảm thấy xao xuyến không nguôi….

****************

Chương 14: Thích Anh ? Đã Từng

Dành cho em ngàn câu ca và thương yêu đó

Dành cho em tia nắng ấm cùng bao cơn gió

Dành cho em dành cho em niềm đam mê tuyệt vời

Mà anh muốn nắm lấy trong giấc mơ

– Alo ??

– Alo, Ái My hả con ?

– Dạ vâng, mẹ hả ?

– Ừm, Di nó bảo kêu mẹ nói với con là hôm nay ngủ chung với nó, nó buồn

– Ok, con về ngay đây ạ

– Ừm, bye con

– Bye mẹ

Ái My tắt máy, suy nghĩ vẫn vơ thơ thẩn một lúc. Cô nhìn lên bầu trời đen qua khung cửa kính của quán, cô thấy được một ngôi sao nhỏ bé đang cố phát huy hết năng lực lấp lánh của mình để làm mình nổi bật trên nền đen của bầu trời. Cô nhớ papa và mami của cô, caca của cô nữa chứ. Họ đã bỏ cô đi xa hơn 10 năm nay rồi, sao họ không dẫn cô đi theo ? Sao lại để cô ở đây một mình ?

<<< Keng >>>

Cách cửa quán đẩy vào, một chàng trai lãng tử, khuôn mặt không chút tì vết, mái tóc nâu đen đỏ lai lai rất đẹp, khoác trên mình chiếc áo sơ mi, quần jeans dài, bước vào. Ánh mắt chàng trai đảo một lượt khách trong quán, để tìm bàn trống nhưng ánh mắt của anh lại dừng lại trên người cô. Anh bước tới gần và ngồi xuống khiến cô giật mình

– Ngọc… à không Ái My tiểu thư

– Lại là cậu…

– Anh… anh muốn nói chuyện với em…. hãy nghe anh giải thích.

– Được, nói đi

– Chuyện hôm đó anh thực sự xin lỗi em nhiều lắm, lí ra muốn chia tay anh không nên làm vậy, anh xin lỗi. Anh cũng chỉ muốn tốt cho em thôi.

– Hết chưa ? Nếu đã giải thích xong vậy tôi đi _ Cô toan đứng dậy quay lưng bước đi

– Khoan _ Minh gọi cô khựng lại im lặng nghe anh nói

– Anh có một câu muốn hỏi

– Em…. em đã từng thích anh chưa dù chỉ 1s _ Minh nói chất giọng có chút buồn. Minh hy vọng câu trả lời là ” chưa ” để anh không phải hối hận về việc đã làm… Cô im lặng suy nghĩ, hít một hơi thật sau cô buông lại một câu rồi tiếp tục đi:

– Thích anh ? Đã từng. Hôm tôi nhận ra tình cảm của mình cũng là hôm anh hôn cô bé ấy

Minh nghe lời cô nói như đang rơi xuống vực thẳm không đáy. Sao ?? Cô nói sao ? Cô đã từng thích anh sao ? Ngay ngày hôm đó sao ? Sao ông trời lại đối xử với anh như vậy ? Sao không để cô thích anh trước cái ngày định mệnh đó ? Anh phải làm sao ? Buông tay ??? Anh sẽ buông tay cô ra sao ? Anh có làm được không ? Cô vừa rời đi, anh cũng đứng lên và đi. Cô đi bộ một đoạn đường dài từ quán Mouse đến biệt thự Phạm Hoàng gia….

<<< Bíng boong >>>

– Chào Ái My tiểu thư _ Quản gia

– Chào bác, ba mẹ cháu và Ái Di có ở trong không ?_ Cô

– Dạ có, Ái Di tiểu thư lúc nãy uống rượu say mèm về nhà đó, tiểu thư nên xem sao ạ _ Quản gia

– Ok, cháu vào, chào bác

Cô đi vào nhà, quản gia nhìn theo cô. Khẽ mỉm cười mấp máy:” Ái My tiểu thư thật lễ phép “, rồi đóng cửa và đi vào theo sau.

Cô vào nhà, thì thấy ba mẹ Di đang ngồi trên sopha như đang đợi cô. Thấy cô, mẹ Di vẫy tay kêu cô vào gh