
we love.
Every time you’re near I feel like I’m in heaven, feeling high…
Chuông điện thoại cậu đổ
– Alo _ cậu nghe máy
– Kệ ổng mày trả lời tao đi! _ Kì Lâm gắt.
– Tao…
Hurt Lovers, Hurt, Hurt Lovers oh
Don’t give up, Don’t, Don’t give up no
Think of it
You can’t just let it go…
Điện thoại cô cùng lúc đổ chuông
– Đợi tao xí!
– Alo
– …
– Vâng!
– Giờ chuẩn bị hành trang đây, bye bọn mày tao đi trước có việc. _ cô vẫy tay chào bọn nó.
– Ơh, nhớ cố gắng đấy nhé! _ Kì Lâm và Quỳnh cổ vũ.
…
Cổng trường
Trước cổng đã có một xế hộp đợi sẵn hai người, nhìn thoáng qua cậu cũng biết thừa đó là xe của anh Gia Huy.
– Hai đứa lên xe đi! _ chị Trâm Anh nói qua cửa xe.
– Chị Trâm Anh! Cô ngạc nhiên.
*Ủa xe anh hai sao chị ta lại… *
– Còn chờ gì nữa hai đứa? _ một người đàn ông cạnh chị cất tiếng-là anh Huy.
Thấy anh trai cậu liền mở cửa xe đẩy cô vào rồi cũng ngồi lên.
Chiếc xe bắt đầu bon bon lăn bánh.
Hai cô cậu ngồi trên xe không nói câu nào, chỉ nheo mắt dán vào hai con người ngồi ghế trên là Gia Huy và Trâm Anh.
– Gáy anh dính gì hả? _ Huy nói, mắt vẫn tập trung lái xe.
Hai người vội thu lại ánh mắt.
– Thôi nào! Không có gì ghê gớm đâu, thả lỏng đi. Hai đứa sắp được tham gia một “khóa học” rất thú vị nên chuẩn bị tinh thần đi nhé! _ chị Trâm Anh quay xuống nói, nở nụ cười nham hiểm.
Sắc mặt hai đứa xám đi, Gia Huy với Trâm Anh nhìn mặt cô cậu tái đi mà không nhịn nổi phá lên cười.
“Khóa học” mà chị Trâm Anh nói là gì? Sao lại phải học chứ? Nó giúp ích gì cho cô và cậu? Liệu có thành công…? Hãy chờ trong chap tới nhé các bạn!
P/S: Chào mọi người!
Mình có đôi lời muốn nói, nếu các bạn có góp ý hay thắc mắc gì về fic xin vui lòng comment vào chap mới nhất để mình tiện đọc và trả lời nhé! Nếu ở những chap đã qua thì Chishi không thể biết và trả lời các bạn được. Vì Chishi đâu thể kiểm tra được từng chap cho đến hết mỗi lần đọc comment của các mem đúng không nào.
Mong nhận được sự ủng hộ của các bạn-các mem yêu quý của Chishi!!!
Chúc cả nhà buổi tối ấm áp và vui vẻ!!! (+.+)
Đọc tiếp Đồ khốn! sao để tôi nhớ cậu ? – chương 25
(Trong chap này có đôi phân đoạn chuyển cảnh hơi nhanh các bạn cố gắng tưởng tượng nhanh để không bị rối nhé! Cứ sau mỗi dấu “…” là chuyển cảnh khác nha các mem!)
Xế hộp từ từ giảm tốc độ và dừng lại hẳn trước một shop thời trang tương đối lớn.
Gia Huy tháo đai an toàn, xuống xe nhanh chân vòng qua mở cửa cho Trâm Anh.
– Cám ơn anh! _ Trâm Anh nói.
Hai cô cậu vẫn trong xe không xuống.
“Cộc cộc” _ Gia Huy gõ lên kính của cửa xe.
– Xuống đi!
– Lại trò gì đây? _ cậu cằn nhằn rồi cũng mở cửa xe xuống.
Thấy cô vẫn còn ngồi, cậu kéo tay cô xuống theo.
…
Hai anh chị có lẽ quá rành nơi này nên bước đi có vẻ rất tự tin, cô như “bé ngoan” được anh dắt đi chơi lúc nào tay của cậu cũng không rời khỏi tay cô. Mà nếu không có cậu kéo đi chắc co cũng chỉ đứng yên một chỗ mất.
– Woa… đẹp quá! _ cô tròn mắt.
– Câu thích mấy đồ này vậy ah? _ cậu hỏi, chân vẫn đi, tay vẫn kéo cô.
– Không! Tôi thấy đẹp nên khen thôi, chứ khoác lên người tôi thì… khó chịu chết được. … Mà này! _ giờ cô mới nhận ra mình đang “tay trong tay” với cậu. – Sao cậu giám nắm tay tôi? _ cô phồng má, giật tay mình ra.
– Tôi không kéo chắc giờ cậu đang đứng há miệng ngoài cửa kìa!
– Cậu…
– Thôi nào hai đứa! Qua đây đi! _ chị Trâm Anh ngoắc tay.
– Hứ… _ cô nguýt cậu cháy mắt.
– Bắt đầu nhé! _ Gia Huy nói với Trâm Anh.
Trâm Anh khẽ gật đầu, cười nhẹ để đáp lại.
“Phực” _ Trâm Anh kéo mạnh tay cậu lôi đi còn Gia Huy thì kéo cô, mỗi “đội” tiến về một hướng khác nhau.
– Chị làm gì vậy? _ cậu la lên.
– … _ chị Trâm Anh không trả lời chỉ kéo cậu đi, công nhận chị khỏe thật cậu vùng vẫy mà không thoát nổi.
…
– Anh kéo tôi đi đâu vậy? _ cô hét.
– … _ Huy không trả lời.
…
– Thử đi! _ Trâm Anh ra lệnh cho cậu.
– Hết chỗ này ak?
Gật
– Mời anh đi theo tôi để thử đồ! _ một nhân viên đưa tay mời cậu.
…
– Chị giúp em! _ Huy giao cô cho một nhân viên.
– Vâng! Mời cô đi theo tôi.
…
– Không được!
– Không được!
– Thử lại!
– Cái khác!
Trâm Anh bắt cậu thử đồ và thử đồ, đã bao nhiêu bộ mà vẫn không được vừa ý chị.
…
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA _ cô hét to.
…
– Là tiếng của Na Na! _ cậu lo lắng khi nghe tiếng cô hét.
– Không sao! Cứ xong việc của mình đi, em sẽ được gặp bé Na!
– Đến bao giờ mới xong? Hết cái shop này luôn chắc? _ cậu gắt.
– Em thích bé Na? _ Trâm Anh nhìn cậu.
– Chỉ cần thử hết là được đúng không? _ cậu giật bộ đồ trên tay chị Trâm Anh rồi đóng xầm cửa phòng thay đồ.
…
– Chị ơi… ực… chị làm ơn… phù… nhẹ nhẹ giùm em! Em sắp ngẹt thở rồi! _ cô thều thào.
– Yên nào, chịu khó đi. Cô có muốn bị rớt lúc đang đi không hả? _cô nhân viên nạt.
– Cô đành mấm môi chịu đựng.
Huy ngồi ngoài ghế chờ đọc tạp chí nghe tiếng la thất thanh của cô bật cười lên thành tiếng.
…
– Wao… _ chị trầm trồ khi thấy cậu bước ra.
– Được rồi chứ? _ cậu hỏi, mặt lạnh hơn tiền.
– Chưa!
– Đi thi chứ bộ đi biểu diễn thời trang chắc? _ cậu nổi cáu.
– Cái này không nên ở đây! _ Trâm Anh tháo chiếc k