Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Dám kháng chỉ? Chém!

Dám kháng chỉ? Chém!

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323161

Bình chọn: 8.5.00/10/316 lượt.

kiên quyết âm thầm thực hiện kế hoạch chỉ sinh độc một người con trai cho bệ hạ, thì lúc này đâu có chuyện Thái tử điện hạ được Thái y viện liều mạng kéo ra khỏi Quỷ môn quan?Cái đêm Thái tử điện hạ lưỡng lự bên ranh giới sinh tử, hắn nghe thấy nhũ mẫu của Thái tử quỳ một mình ngoài điện, lẩm bẩm khấn vái Tiên Hoàng hậu nương nương, thốt ra bí mật kinh thiên động địa này.Tiên Hoàng hậu nương nương, thì ra người luôn nhìn xa trông rộng!Đứa trẻ chín tuổi yên lặng nằm trên giường, khẽ mỉm cười: “Tiểu Điền, ra ngoài cung đem một con cún về đây cho ta nuôi, cả ngày nằm trên giường buồn chết mất.”Trân Cầm viên trong cung nuôi rất nhiều động vật, từ chó đến khổng tước, sư tử, hổ đều có, toàn là những động vật được cung nhân tận tâm chăm sóc, nhưng vì quá tận tâm, nên giờ lại khiến người ta sợ hãi.Điền Bỉnh Thanh xuất cung, bế về một con cún xinh xắn màu xám từ hộ nông dân bên ngoài. Nó ngốc ngốc đần đần, vừa mới mở mắt, cơ thể nhỏ bé lúc nhúc thịt, đủng đỉnh đứng lên định đi tìm cái ăn.Điện hạ nhìn thấy hết sức vui vẻ, nghiêm cấm người khác cho nó ăn, ngay cả Điền Bỉnh Thanh cũng không được phép, ngày ngày đều đích thân chăm sóc.Con cún nhỏ quê mùa Tiểu Khôi cũng không vừa, ngoài điện hạ cho ăn ra, người khác cầm thịt đi qua cạnh nó, tuy nó thèm nhỏ dãi nhưng cũng sẽ kiên quyết quay đầu đi, bộ dạng đáng yêu tức cười hết sức.Cung nhân hầu hạ bên Thái tử lúc nào cũng thích cầm thịt đi trêu Tiểu Khôi. Điện hạ hằng ngày đọc sách, bị tiếng cười náo động hấp dẫn, trong lòng cũng ngập tràn ý cười.Mỗi lần như vậy, Tiểu Huy luôn cọ cọ thân hình nhỏ bụ bẫm của mình nũng nịu quanh điện hạ, kêu gâu gâu, thỉnh thoảng ngửi ngửi góc áo của điện hạ.Điện hạ lúc đó là đứa trẻ mười tuổi, trên gương mặt hiện lên nụ cười dịu dàng.Nhiều năm sau, điện hạ gặp An tiểu lang, liền ánh lên nụ cười dịu dàng năm xưa. Điền Bỉnh Thanh luôn nhớ đến Tiểu Khôi bụ bẫm thích dính lấy điện hạ, chạy qua chạy lại bên chân người.Bộ dạng lúc nàng và Tiểu Khôi nịnh bợ điện hạ chẳng khác gì nhau.Tiếc rằng, nhiều năm trước Tiểu Khôi đã bị người ta dìm chết trong hồ Ngự Hoa của hoàng cung, lúc được vớt lên, cơ thể nhỏ bé phù thũng thảm hại đến nỗi không dám nhìn.Hắn nghĩ, chuyện này đều tại hắn, con cún quê mùa nhà nông dân nghèo không thích hợp để nuôi trong sân của hoàng cung.Nhưng lúc đó, người mà nàng ấy nịnh bợ không phải là điện hạ, mà là thiếu niên tướng quân của Đại Trần.Thái tử điện hạ xưa nay rất ghét người khác nịnh bợ, nhưng lần này, điện hạ lại tỏ vẻ thích thú, cười nói với hắn: “Tiểu Điền, chính là nàng.”Điền Bỉnh Thanh sợ giật nảy mình, khổ sở khuyên nhủ: “Điện hạ, người nghĩ kĩ chưa?”Những năm gần đây điện hạ chinh chiến khắp nơi, hành động kiên quyết, lúc này mắt phượng bỗng trợn lên, làm hai chân Điền Bỉnh Thanh hơi run run.“Còn phải nghĩ gì nữa?”Mấy năm nay, Thái tử điện hạ dần trưởng thành, Điền Hoàng hậu mấy lần định đưa phi tần hầu nữ vào đông cung, nhưng đều bị điện hạ đuổi về.Có một lần, Điền Bỉnh Thanh to gan khuyên nhủ: “Cho dù điện hạ không chịu tiếp nhận những cô nương mà Hoàng hậu nương nương đưa đến, nhưng cũng phải tự mình chọn lấy một người mang về chứ? Lúc nào cũng không vừa ý ai. Còn nữa, có lẽ bệ hạ cũng sẽ ban hôn cho điện hạ.” Thái tử chẳng có mỹ nữ nào bên cạnh, sẽ dễ dẫn đến những lời suy đoán không hay.Thái tử điện hạ quả nhiên đã nghe lọt câu này, đập bàn nói: “Phải đó, Tiểu Điền, sao ta không nghĩ ra chuyện này? Không chọn được nữ nhân trong cung, vậy ta tự mình tìm một người về nuôi là được rồi.”Điền Bỉnh Thanh run rẩy một hồi, đầu tiên chợt nghĩ đến Tiểu Khôi.Hắn ra sức khuyên can: “Điện hạ, chắc không phải người định bế một đứa bé gái từ ngoài cung về nuôi đấy chứ? Đợi nó trưởng thành rồi, thì tuổi tác của người…”Vừa hay bệ hạ hạ chỉ phái điện hạ đi sứ Đại Trần, lâu lắm rồi chưa thấy Thái tử điện hạ vui vẻ, tinh thần phấn chấn: “Tiểu Điền à, chi bằng lần này đến Đại Trần, chúng ta tìm một nàng dâu trong số những nữ tử của Đại Trần đi? Dù sao những nữ tử quý tộc trong Đại Tề đều có quan hệ rắc rối với người đó, ta không muốn chọn.”Tiểu Điền muốn khóc mà không còn nước mắt, căm ghét cái miệng lắm lời của mình.Thái tử điện hạ trước giờ nói được làm được, mấy ngày cùng dạo chơi với An tiểu lang, tuy có vị tướng quân trẻ tuổi họ Yến chen ngang, nhưng điện hạ càng quan sát An tiểu lang lại càng hài lòng,Điền Bỉnh Thanh không nỡ đả kích sự hưng phấn của điện hạ, nhưng hiện thực quả nhiên không mấy lạc quan, Điền Bỉnh Thanh khó tránh việc nói đôi ba câu thất vọng: “Điện hạ, nô tài thấy An tiểu lang rất để tâm đến vị Yến tiểu lang kia, e rằng đối với điện hạ…”Thái tử điện hạ ung dung tự đắc cười vui vẻ đến khó hiểu: “Tiểu Điền, ngươi chỉ thấy nàng nịnh bợ Yến tiểu tướng quân, nhưng nhìn ra cách nàng nịnh bợ hắn không?”Nịnh bợ mà cũng có cách?“Mấy ngày nay, ta phát hiện An tiểu lang hiểu rõ sở thích của Yến tiểu tướng quân, chắc là nàng đã tốn khá nhiều thời gian vào hắn, nhìn liếc qua đã cảm thấy dáng vẻ hạnh phúc của nàng… phải tốn bao nhiêu lòng thành vào đó, mới có thể nịnh bợ đến mức này?”Điền Bỉnh Thanh sống lâu trong