Old school Easter eggs.
Cưới chui với trung tá

Cưới chui với trung tá

Tác giả: Ám Dạ Lưu Tinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324824

Bình chọn: 7.00/10/482 lượt.

ùm cậu?” Lời của Tiểu Ngư giống như ánh mặt trời trong trời đông khiến lòng cô ấm áp.

Tiểu Ngư, bạn học ngày xưa, đồng nghiệp bây giờ này, luôn luôn đều giúp cô, năm đó cô ấy và Hắc Ngư yêu nhau, D1Đ2L3Q4Đ nhưng bởi vì gia đình cản trở nên rốt cuộc phải chia tay, cô ấy vẫn luôn nói với Từ Nhan: “Đời này, mình sẽ không yêu người đàn ông khác nữa.” Hắc Ngư hận cô ấy nhưng không rõ nguyên nhân, chỉ là Tiểu Ngư luôn nói cậu ta nên hận cô ấy.

“Cậu không hẹn hò sao?” Nghe nói gần đây cô ấy có một đối tượng hẹn hò, Từ Nhan tưởng cô ấy phải hẹn hò với người khác chứ.

“Mình theo chủ nghĩa độc thân, ai cũng chẳng hẹn.” Tiểu Ngư không biết đang giận lẩy hay thật sự mệt mỏi vì tình.

Từ Nhan nghĩ, ngày nào đó cô sẽ liên lạc với Hắc Ngư, hỏi xem cậu ta tính thế nào với Tiểu Ngư. Cô thật đau lòng cho cô ấy.

Từ Nhan sửa sang lại đồ chuẩn bị tan việc. Trong nhà còn có Giai Giai nhưng gần đây cô ấy đã đi làm mà lại còn hành động bất tiện, cho nên vấn đề ăn cơm đều là Từ Nhan giải quyết.

Không biết làm cơm, chỉ có thể đến nhà hàng, nhưng gần đây Từ Nhan cũng đang học nấu ăn. Ông xã thường bận rộn nên cô không thể cứ chờ ông xã về làm cơm.

Nhưng cô không biết cô mới ra cửa chính đơn vị, cách đó không xa lại có một đôi mắt đang ngó chừng cô, tầm mắt kia theo mãi cho đến khi cô ngồi vào xe mới biến mất.

Thời gian luôn khá dài, Từ Nhan muốn thời gian mau mau đến, nhưng hôm nay lại qua thật chậm.

Giai Giai ở giường bên cũng lăn lộn khó ngủ. Thời gian gần đây, Giai Giai luôn mất ngủ lúc nửa đêm, chắc là do mang thai, cho nên chỉ cần mấy người đàn ông không ở đây, Giai Giai sẽ qua ngủ chung với Từ Nhan. Lúc này bụng Giai Giai còn chưa nhìn ra bao nhiêu, y phục vẫn vừa, không khác mấy so với lúc chưa mang thai, nhưng cô ấy lại nôn ọe dữ dội.

Thời gian trước vợ chồng son đi bệnh viện kiểm tra, đã có thể nhìn ra hình dạng đại khác của em bé, có lúc cũng sẽ nghe tiếng em bé, thật là một chuyện rất kỳ diệu.

Nhìn bộ dáng hạnh phúc của Giai Giai, Từ Nhan cũng rất khát vọng, cô rốt cuộc hiểu tại sao Lưu Vũ khát vọng có con thế.

Kìm lòng không được, Từ Nhan sờ lên bụng của mình, lúc nào thì trong bụng của cô mới có một đứa bé? d i e n d a n L Q Đ

Sáng sớm hôm sau, Từ Nhan đến nhà để xe dẫn xe ra, sau đó vẫy tay với Giai Giai đang đứng bên đường: “Đi.”

Mấy hôm trước Giai Giai và Cao Phong đã đăng ký rồi, cho nên cô ấy có thể quang minh chánh đại đến quân khu tìm Cao Phong rồi, trước kia đến đó cô ấy lúc nào cũng có điều cố kỵ.

“Đợi khi diễn tập kết thúc, ba mẹ sẽ cử hành một hôn lễ lớn cho hai em.” Đối với cô và Lưu Vũ mà nói, Giai Giai và Cao Phong càng cần phải có hôn lễ này.

Khi đến quân khu, hai bên đường có rất nhiêu chiến sĩ đứng nghiêm, nhưng không hề thấy hai nhân vật chính.

“Hai người kia đi đâu rồi hả ?” Từ Nhan chậm rãi chạy xe, một mực tìm kiếm bóng dáng của hai người đàn ông này, nhưng không có phát hiện gì cả.

“Chào chị dâu!” Một sĩ quan cấp uý trong đó hô một tiếng, tất cả chiến sĩ đột nhiên liền hành quân lễ với Từ Nhan và Giai Giai.

Từ Nhan hình như đã quen, nhưng Giai Giai lại chưa từng hưởng thụ sự đối xử như thế, kinh ngạc nhìn nhìn, trong khoảng thời gian ngắn không phục hồi tinh thần lại.

“Hai người đó không biết đang giở trò quỷ gì. Giai Giai, em phải chuẩn bị tâm lý, họ sắp làm gì đó.” Từ Nhan đại khái đoán được lát nữa sẽ có chuyện.

Xe chậm rãi tiến vào cửa chính quân khu, lính trinh sát ở cửa cũng chào các cô.

Được đối xử thế này khiến Giai Giai cảm thấy mình có cảm giác tự hào.

Đội chiến sĩ vốn đứng bên đường nghênh tiếp bắt đầu chạy lại, âm thanh “vút vút” vang lên ở trong quân khu.

Mới vừa gia nhập nơi đóng quân, Từ Nhan mắt tinh liền phát hiện, Lưu Vũ và Cao Phong đứng ở trong sân huấn luyện, trong sân huấn luyện trống trải chỉ có hai người họ.

Lưu Vũ để tay phía sau, vẻ mặt tự nhiên, trên mặt mang nụ cười.

Cô vừa ngừng xe lại, hai người vẫn chưa ra khỏi xe, thì đã có một đội lính tới đây, tay còn vẫy cánh hoa tươi.

Lúc họ đi từ trong xe ra, cả người đều bao phủ ở giữa cơn mưa cánh hoa, có vẻ giống như mộng ảo.

Thật là đẹp! Cánh hoa từ không trung chậm rãi rơi xuống, vẩy lên người, giống như đang ở trong cảnh tiên.

“Bà xã, Valentine vui vẻ!” Lưu Vũ cười hì hì đi tới, đưa tay từ sau lưng ra, lại là một bó hoa hồng.

30 đóa hoa hồng, ở giữa còn có ba đóa bách hợp, tổng cộng tạo thành 33 đóa, mà lời yêu của 33 đóa hoa là “Yêu em ba đời ba kiếp”.

Từ Nhan sợ ngây người, trong khoảng thời gian ngắn chưa thể hồi hồn, trong mắt chỉ có nụ cười của Lưu Vũ.

“Bà xã, nhận hoa đi.” Lưu Vũ cười khanh khách đưa hoa tới.

Từ Nhan hoảng hoảng hốt hốt nhận lấy bó hoa, những đóa hoa hồng xinh đẹp như đang cười với cô.

Đây là lần đầu tiên Lưu Vũ tặng hoa cho cô, lại còn trong không khí lãng mạn, các chiến sĩ vẫn không ngừng rải cánh hoa xuống người họ, đây chính là ngày Valentine lãng mạn nhất của cô.

“Thích không?” Lưu Vũ nhẹ giọng hỏi ở bên tai cô.

Từ Nhan cảm động đến nước mắt rơi xuống, đây là Valentine lãng mạn nhất của cô. Trước kia cũng không phải chưa được tặng hoa, có lẽ cũng có sự lãng mạn,