80s toys - Atari. I still have
Công chúa thay đổi

Công chúa thay đổi

Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326084

Bình chọn: 7.00/10/608 lượt.

i toàn thân trang phục màu đen che nửa gương mặt, là cách ăn mặc của ảnh vệ. Đúng lúc này, ảnh vệ phía bên phải vóc người cao cao cung kính nói: “Khởi bẩm Công chúa! Theo ty chức biết, gần đây Đại cung nữ Vân Hoàn nhiều lần gặp riêng Phó thống lĩnh cấm quân Vương Thủ Đức, thỉnh Công chúa lưu tâm.”

Một nha hoàn cùng một Phó thống lĩnh Vương cung tay nắm ba vạn cấm quân gặp mặt riêng tư?

Nhớ tới cha nương phản bội nhau trong kiếp trước, thảm kịch mẫu thân bức vua thoái vị, Quân Mẫm Tâm rũ mí mắt xuống che kín con ngươi nặng nề, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt trước sau như một: “Các ngươi trước đừng quỳ, đứng lên nói chuyện. Chuyện gặp riêng tư này có thể là chuyện lớn cũng có thể là chuyện nhỏ, nếu chỉ đơn thuần là lưỡng tình tương duyệt trước hoa dưới trăng, vậy chúng ta cũng không cần phải gậy đánh uyên ương. Nhưng nếu là mưu đồ bí mật bất chính…”

Nghe vậy, người ảnh vệ áo đen dáng cao trầm giọng nói: “Có cần ty chức xóa bỏ người này?”d>i☼ễٿn۩đ%à♪n♣lê❂q✫ u(ý☮đ[ô✣n

“Trước để đó, ta tự có tính toán.” Dừng một lúc, Quân Mẫn Tâm khẽ nghiêng đầu, nở nụ cười dịu dàng với hai ảnh vệ: “Từ Vũ đại ca, Đoàn Thanh đại ca, làm ảnh vệ ăn gió nằm sương, thật sự là khổ cực các huynh!”

Từ Vũ Chính là ảnh vệ dáng cao, còn Đoàn Thanh Vân là người còn lại, hai người đều gặp được Công chúa vào năm năm trước. Một năm kia, tiểu Công chúa Mẫn Tâm tám tuổi đi bãi bắn tên đưa trà lạnh cho Trần Tịch, Từ Vũ và Đoàn Thanh ở một bên ồn ào trêu chọc:

“Tiểu cung nữ năm nay mới tới sao, cũng thật biết săn sóc!”

Sau lại nghe Trần Tịch gọi nàng ‘Công chúa’, hai tiểu tử này nhất thời sợ ngây người, đùa giỡn Công chúa trước mặt mọi người chính là đại sự rơi đầu đấy! Vốn tưởng rằng chết chắc, kết quả lúc đó Quân Mẫn Tâm cũng chỉ lộ ra nụ cười dịu dàng, nhẹ giọng nói: “Mọi người cực khổ!”

Bắt đầu từ khi đó, hai thiếu niên này hết sức có cảm tình với nàng, sau lại chủ động trở thành một thành viên trong mười ba ảnh vệ bên cạnh Công chúa, danh hiệu phân biệt là Từ Tam, Đoàn Thập Nhất. Tất cả ảnh vệ đều là cô nhi không cha không mẹ, phần lớn thời gian chỉ có thể sống ở trong bóng tối, người khác không cách nào nhìn thấy, cả đời chỉ nhận một chủ tử, là trung khuyển, là hộ vệ, cũng là cỗ máy giết người.

Đã cách nhiều năm, hai người đều cho rằng sẽ không có người nào biết tên của bọn họ, cho đến vừa rồi Quân Mẫn Tâm quen thuộc mà thân thiết kêu tên của bọn họ, ấm áp giống như tiểu muội nhà mình kêu bọn họ là ‘đại ca’.

Hai người đều có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, chỉnh tề vang vang nói: “Vì Công chúa ra sức, muôn lần chết không chối từ!” Nói xong, hai bóng đen nhanh chóng thối lui, lần nữa biến mất ở chỗ sâu tầm mắt.

Quân Mẫn Tâm hài lòng cười một tiếng, thầm nghĩ quả nhiên nhóm ảnh vệ tiểu thúc và A Tịch tuyển ra có thể tín nhiệm.

Xế chiều, Quân Mẫn Tâm cầm sổ sách trình lên Tĩnh Vương, không ngờ nội thị nói Tĩnh Vương đi phủ đệ của Quân Nhàn. Mẫn Tâm thầm nghĩ đã hơn nửa tháng mình không tới phủ tiểu thúc chơi, dù sao lúc này cũng nhàn rỗi, liền đi Quân phủ.

Ra cửa cung quẹo phải, phủ đệ Quân Nhàn vẫn như mấy năm trước, chỉ là lúc này có hai nữ nhân đứng ở cửa, một người trong đó chính là nha hoàn Vân Hoàn, mà người còn lại một thân cung trang màu tím, tóc đen cài trâm, dáng người yểu điệu, quả nhiên là dáng vẻ mỹ nhân…

Mẫu thân? Quân Mẫn Tâm dừng bước, âm thầm nghi ngờ nghĩ: Mẫu thân ngẩn người đứng trước cửa phủ tiểu thúc làm gì?

Đang suy nghĩ, Liễu Vương Phi bên kia cũng nhìn thấy nàng, chậm rãi quay lại, khuôn mặt mỹ lệ tái nhợt, hờ hững nói: “Con cũng tới rồi.”

“Mẫu thân!!!”

Quân Mẫn Tâm vội cúi đầu, cung kính hành lễ: “Nữ nhi đang có chuyện muốn tìm phụ thân thương lượng, nghe nói phụ thân trong phủ tiểu thúc nên chạy tới, không nghĩ mẫu thân cũng ở nơi này. Mẫu thân, vì sao lại không vào?” Quân Mẫn Tâm không chút để ý liếc Vân Hoàn bên cạnh Vương Phi một cái, nàng ta hoảng sợ cúi đầu, xoắn mép tay áo.

Liễu Vương Phi nở một nụ cười, vừa như khinh miệt lại vừa như mỉa mai, đôi môi đỏ như máu khẽ mở: “Quân Nhàn thật là một người rất giỏi, phụ thân con cả ngày vây quanh hắn còn chưa nói, con cũng như vậy. Thôi thôi, gọi Vương Gia sớm hồi cung, đừng để trễ giờ cơm tối!”

Dứt lời, Liễu Vương Phi không nhìn Quân Mẫn Tâm một cái, ưu nhã xoay người rời đi. Vân Hoàn một bên run run rẩy rẩy nhất thời như được đại xá, lập tức đi theo.

Thay đổi, mẫu thân thay đổi rồi! Bức vua thoái vị, soán vị, giết vua, từng màn thảm kịch kiếp trước thi nhau hiện lên trước mắt. Mẫn Tâm không quên được năm ấy nàng mười bốn tuổi, mẫu thân không cam lòng cùng oán hận nằm trong vũng máu. Nàng mờ mịt than thở: Chẳng lẽ không thể thay đổi tất cả được sao?

Không muốn một lần nữa mất đi mái nhà ấm áp tốt đẹp này.

[1'> 1 Thạch = 120 cân = 100 lít = 100 thưng

[2'>Chấn nhiếp: kinh sợ

[3'>Thị lang: quan

Chương 10: Chủy Thủ Khắc Hoa.

“Đích xác là sơ hở rất lớn.”

Ánh mặt trời ôn hòa rơi xuống song cửa sổ. Tĩnh Vương khép lại sổ sách nói: “Những năm này bận bịu củng cố binh lực, ngược lại không rảnh chú ý bên Lệ quận rồi, trường hợp nuốt riêng tiền thuế diễ