XtGem Forum catalog
Công chúa thay đổi

Công chúa thay đổi

Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326132

Bình chọn: 9.5.00/10/613 lượt.

năm mươi vạn lượng, trong đó động viên binh lính và quân lương khôi giáp chi sáu mươi vạn lượng, rèn binh khí chi ba mươi tám vạn lượng, khao thưởng chiến thắng và tiền phụ cấp cho mai táng, binh sĩ tàn tật tiêu phí năm mươi hai vạn lượng. Cúng bái cung đình và bổng lộc quan viên chi ra một trăm vạn lượng, cứu tế nạn hạn hán và thiên tai do tuyết chi tiêu tổng một trăm hai mươi vạn lượng. Năm nay thuế thu được một trăm ngàn thạch[1'>, trừ đi miễn giảm thuế ngoài ba quận Giang Bắc gần đây gặp đại hạn hán. Quốc khố năm nay tăng một trăm ba mươi vạn so với năm trước. Đây là sổ sách, thỉnh công chúa Điện hạ kiểm tra!”

Quân Mẫn Tâm tự mình rót ly trà búp non xanh đưa tới, nhận lấy sổ sách lật xem nói: “Nhạc Chi làm rất tốt, đứng lên đi, tới nếm thử trà của Sương Mai điện một chút.”

Nhạc Chi là tên tự của Cố Cầm Thư, Quân Mẫn Tâm sống hai đời, am hiểu sâu sắc cách đối nhân xử thế nơi thâm cung. Nàng biết mình không có lực chấn nhiếp[2'> cường đại như bà nội, vì vậy không thể dựa vào vũ lực chuyên chế để chinh phục thiên hạ, chỉ có thể dựa vào nhân đức thân thiện kéo gần khoảng cách với hạ nhân, lung lạc lòng người.die»n@dٿan!@l$#e%%qu^y。d&on

Quả nhiên Cố Thị Lang[3'> có chút thụ sủng nhược kinh, khuôn mặt đoan trang thanh tú ngẩng lên, trong mắt lóe ra ánh sáng nhạt nói: “Tạ Công chúa nâng đỡ!”

Quân Mẫn Tâm luôn luôn bác văn cường thức thông tuệ hơn người, chỉ là kiếp trước bị tính cách hèn yếu che giấu, cho nên cũng không làm ra thành quả gì. Hôm nay bất đồng, chỉ thấy nàng đọc sổ sách nhanh như gió, trang sách giống như bị gió thổi ào ào di chuyển, mười ngón tay ở trên đầu gối không ngừng xao động, hẳn là tính nhẩm.

Không tới nửa canh giờ, Quân Mẫn Tâm đã xem xong cả bản sổ sách dầy! Đặt sổ sách xuống, nàng nhấp một ngụm trà, nước trà vẫn còn ấm.

“Con số chi tiêu trên sổ sách và cách dùng điều điều rõ ràng, tính toán không sai chút nào. Nhạc Chi làm rất tốt, cực khổ.”

Cố Thị Lang vội chắp tay nói: “Là nhiệm vụ của ty chức, Công chúa quá khen.”

“Chỉ là việc thu thuế của năm nay, thật ra có vài chỗ ta không hiểu. Nhạc Chi, mời xem.” Quân Mẫn Tâm mở sổ sách, đầu ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng dừng một chút ở vài nơi, tựa tiếu phi tiếu: “Nơi này, nơi này, còn có nơi này… Trước nay Lệ quận phía Nam có thể sánh ngang với phủ thành Vương đô, đặc biệt phồn hoa đông đúc và giàu có, coi như tính theo năm mươi vạn hộ nhân khẩu cũng có thể giao nộp không dưới trăm vạn thạch thuế ruộng. Nhưng hai năm nay chỉ có sáu mươi ba vạn thạch, vậy số còn lại đã bị chiếm đoạt mất sao?”

“Chuyện này…” Trong lòng Cố Thị Lang cả kinh, biết nhất định có quan viên bên dưới đã giở trò quỷ, nhưng trên mặt vẫn thanh sắc bất động nói: “Thần lập tức đi thăm dò!”

Quân Mẫn Tâm mỉm cười gật đầu một cái, đôi mắt trong trẻo không có một tia tạp chất: “Khổ cực Nhạc Chi rồi, đi xuống đi. Sổ sách trước để ở nơi này, để ta trình lên phụ thân là được.”

Cố Cầm Thư vội vàng gật đầu, khom người cáo lui.

Quân Mẫn Tâm khép lại sổ sách, ôm tỳ bà đứng dậy trở về phòng, dư quang nơi khóe mắt lại liếc về phía sau cửa hông có một bóng dáng nhạt màu vội vã thoáng qua. Trong bụng nàng nghi ngờ, trầm giọng nói:

“Người nào ở đằng kia?”

Thân ảnh quen thuộc kia quay người bỏ chạy, Quân Mẫn Tâm quát lên: “Đứng lại!”

Lời còn chưa dứt, một viên đá phá gió mà tới, đánh trúng mắt cá chân của người đang chạy trốn, người nọ kêu lên một tiếng ngã nhào trên đất, hồi lâu cũng đứng không lên.

Là thị tỳ Vân Hoàn, nàng ta đang nghe trộm? Tại sao phải làm như vậy? Người nào phái nàng ta tới?

Suy nghĩ nhanh chóng chuyển động, Quân Mẫn Tâm thản nhiên đi qua, trên mặt là một mảnh ôn hòa lạnh nhạt, khẽ mỉm cười với thị tỳ đang vẻ mặt kinh hoàng: “Là Vân Hoàn sao, chuyện gì hốt hoảng như vậy?”

Vân Hoàn cuống quít lắc đầu: “Không có, không có việc gì! Nô tỳ mang trà cho Công chúa…” Nói xong liền giãy giụa muốn đứng lên, mới đi một bước lại ngã xuống đất bởi đau đớn.

“Thế nào lại không cẩn thận, bị trật rồi hả?” Nói xong nàng khom người muốn đỡ Vân Hoàn dậy.

Vân Hoàn run lên, khuôn mặt trắng bệch lui về sau một bước, đối với Quân Mẫn Tâm hết sức sợ hãi. Nụ cười mỉm trên mặt Quân Mẫn Tâm vẫn không đổi, chỉ thở dài một tiếng nhỏ không thể thấy, hướng trong điện kêu: “Mộc Cẩn, Kim Lan, đỡ Vân Hoàn đi xuống nghỉ ngơi, nhớ thoa thuốc cho nàng ta.”

“Dạ!” Lập tức có hai tiểu tỳ lục y thanh lệ chạy ra từ Sương Mai điện, đều là mười ba mười bốn tuổi, hai búi tóc hình xoắn ốc áo mỏng màu xanh lá, ống tay áo kéo cao, một bộ dáng lanh lợi có kinh nghiệm.

Tuổi tác hai người so với Quân Mẫn Tâm không khác nhiều lắm. Đây là thị tỳ thiếp thân nàng tự mình chọn từ nhóm tiểu cung nữ mới vào cung trước năm mới, hơn nữa Quân Mẫn Tâm đối đãi người thân thiện, vì vậy hai tiểu thị tỳ đối với Công chúa đều một lòng trung thành.di/ễٿnٿđà♪n❉l#ê●q☽u,ý✯đ>ô☂n

Hai tiểu tỳ một trái một phải đỡ Vân Hoàn, từ cửa hông đi xuống viện hạ nhân. Quân Mẫn Tâm nhìn bóng lưng Vân Hoàn nơi xa, như có điều suy nghĩ.

“Công chúa.” Từ trên cây phong lá đỏ ‘lả tả’ nhảy xuống hai bóng người quỳ trước mặt nàng, hai ngườ