Old school Swatch Watches
Công chúa thay đổi

Công chúa thay đổi

Tác giả: Bố Đinh Lưu Ly

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326023

Bình chọn: 9.00/10/602 lượt.

hông tự nhiên dời về phía sau một chút, nghiêm túc dạy: “Đừng sợ, chân kẹp chặt bụng ngựa…”

Kiếp trước Quân Mẫn Tâm đã từng cưỡi ngựa, mặc dù thuật cưỡi ngựa không tinh, nhưng miễn cưỡng cũng có thể. Vì vậy không tới nửa canh giờ, nàng đã có thể một mình cưỡi ngựa nhỏ chạy về phía trước.

Đứng trong bóng râm, thiếu niên nhìn cô gái má lúm đồng tiền như hoa trên lưng ngựa, phát ra một tiếng than thở thật thấp không thể nghe thấy: “Mẫn Nhi…”

Trần Tịch dựa lưng vào tường rào giáo trường, từ trong ngực lấy ra sáo kim đặt lên môi, đầu ngón tay đặt nhẹ, tiếng sáo du dương cao vút theo gió bay lên không trung giáo trường, rơi vào năm tháng tuổi thơ tràn đầy tiếng ve kêu và ánh sáng mặt trời rực rỡ….

Năm ấy, nàng tám tuổi, hắn mười một.

Trong tiếng sáo, biển cả hóa nương dâu, Tĩnh cung trải qua mấy lần đông tuyết xuân hồng, trong nháy mắt trải qua năm năm.

Mùa hè năm năm sau, ngoại ô Vương đô cỏ xanh mọc dày.

Trời thăm thẳm đất mênh mông, gió thổi nhè nhẹ, hương hoa dại phảng phất. Trời xanh mây trắng, một vị thiếu nữ trang phục mùa hè màu xanh cưỡi tuấn mã đỏ thẫm lẳng lặng đứng yên, bên cạnh là một thiếu thiên võ bào màu trắng cưỡi Ô Vân Cái Tuyết xinh đẹp.

Thiếu nữ trưởng thành mỹ lệ, ôm trong ngực một thanh tỳ bà đỏ tươi như máu, tiếng đàn tỳ bà leng keng quanh quẩn trời đất, quay về, lượn lờ như khói.

Một khúc tỳ bà đi qua, trời đất yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi.

Thiếu niên cạnh cô gái bộ dáng mười sáu tuổi, tóc xoăn, khuôn mặt anh tuấn trầm tĩnh như nước. Nghe thấy tiếng tỳ bà hắn theo thói quen lấy ra sáo kim trong ngực, thổi một khúc cao vút quen thuộc, âm điệu êm ái đau thương trôi nổi thật lâu trên mặt đất.

Thiếu nữ ôm tỳ bà trong ngực nhắm mắt lắng nghe, khóe môi màu đỏ nâng lên một nụ cười nhạt: “’Nhạn Nam Quy’, A Tịch rất thích bài này!”

“Ừ, khi còn bé mẫu thân dạy ta.”

Thiếu niên để cây sáo bên môi xuống, tròng mắt thâm thúy nhìn về thiếu nữ xinh đẹp nhỏ nhắn tôn quý bên cạnh, nhẹ giọng nói: “Nên về rồi, Mẫn Nhi.”

Tiếng vó ngựa cuồng loạn đạp vỡ hoa rơi trên đất. Trong phút giây đó, chỉ có bóng dáng của thiếu nam thiếu nữ giục ngựa, tạo thành một hình ảnh xinh đẹp, vĩnh hằng.

[1'>Bảo kiếm danh mã: Kiếm tốt ngựa có tiếng.

[2'>Xuy mao đoạn phát: ở đây muốn nói là thanh kiếm rất sắc bén.

Chương 9: Kẻ Phản Bội.

Mùa thu Chân Vũ năm thứ ba mươi mốt.

Hương quế tung bay. Trước cửa điện, lá phong buổi sớm đỏ thẫm như lửa, rơi xuống đỏ thẫm mặt đất.

Quân Mẫn Tâm mặc một bộ quần áo trắng, tóc đen uốn lượn chảy xuôi. Nàng ngồi một mình ở tẩm điện trước cây phong, đầu ngón tay trắng nõn như củ hành được lột vỏ sờ sờ dây đàn tỳ bà, đôi mắt to dịu dàng trầm tĩnh nhìn lá rơi.

Sáng sớm sau khi rời giường, nàng liền ôm tỳ bà trong ngực yên lặng suy nghĩ, tu thân dưỡng tính, đây là thói quen trong suốt năm năm qua của nàng.

Từ từ trưởng thành, từ từ kiên cường. Quân Mẫn Tâm mười ba tuổi, đôi mắt vẫn dịu dàng mỹ lệ như trước, nhưng đã nhiều hơn mấy phần xử sự không sợ hãi đến mức trầm tĩnh, trên khóe môi vẫn là nụ cười nhạt như cũ trước sau không đổi nhưng ngày càng trở nên khó dò. Lúc nói chuyện, nàng vẫn trầm nhẹ nhưng lại lộ ra sự kiên quyết không cho phép kháng cự. Nàng giống như cái gì cũng thay đổi, lại giống như không thay đổi cái gì.

Năm năm qua, mẫu thân nàng ngày càng trở nên trầm mặc và cô độc, phụ thân cả ngày bộn bề nhiều việc dường như cố ý xa lánh mẫu thân. Những năm này, rốt cuộc Trần Tịch cũng mở lòng lộ ra nụ cười chân thành, đối với nàng không còn lạnh nhạt như cũ. Duy nhất không đổi, hình như chỉ có Quân Nhàn, nụ cười thủy chung vẫn trong sáng như ánh mặt trời.di+ễ/n♡đànٿl∞ê♡q`uý✳đ»ô*n.

Tiếng bước chân nhỏ sau lưng cắt đứt suy nghĩ của nàng. Một vị nữ quan trẻ tuổi toàn thân áo xanh khom người đi tới, vén áo quỳ trước Quân Mẫn Tâm nói:

“Ty chức Cố Cầm Thư ra mắt Điện hạ!”

Bởi vì Tĩnh quốc lúc trước là Ly quốc, thiên hạ nữ tôn, tư tưởng ăn sâu bén rễ nhiều năm nhất thời không thể đổi được – ví dụ như bảo vệ địa vị của nữ nhân. Vì vậy mặc dù Tĩnh quốc dưới sự cai trị của nam quyền, nhưng nữ nhân cũng có thể làm quan, chinh chiến sa trường, tình thế nam nữ cùng làm quan đã kéo dài mấy chục năm.

Những năm gần đây Tĩnh Vương cố ý bồi dưỡng Quân Mẫn Tâm thành người hợp cách để thừa kế vương vị, bắt đầu để nàng đặt chân vào chuyện chính trị. Nếu tương lai nàng lên làm Nữ vương Tĩnh quốc thì bên cạnh dĩ nhiên không thể thiếu được một nhóm hiền thần tâm phúc trung thành với nàng. Đầu mùa xuân năm nay tân tuyển một nhóm quan viên, Quân Mẫn Tâm liếc mắt một cái liền nhìn trúng vị nữ quan giàu kinh nghiệm trẻ tuổi yên tĩnh này – chính là Cố Cầm Thư.

Tiếng tỳ bà dừng lại. Quân Mẫn Tâm dời tầm mắt từ những chiếc lá đang bay múa lên mặt Cố Cầm Thư, cười nhạt nói: “Sổ ghi chép khách hàng, trương mục đều tính toán tốt rồi sao?”

Cố Cầm Thư lấy ra một quyển sổ sách bên ngoài màu đỏ, đôi tay giơ quá đỉnh đầu kính cẩn nói: “Một năm quốc khố chi sáu trăm năm mươi vạn lượng, trong đó tiến cống vàng bạc tơ lụa cho Khương quốc tổng hai trăm tám mươi vạn lượng. Chi tiêu cho Binh bộ tổng một trăm