
i bắt đầu chặn người ấy vào tường...- Này,... cô em dễ thương... Em làm gì trong cái bar này... thế hả?... - Kiyoshi nói với cái giọng khó nghe, đi kèm theo từng tiếng nấc...- Cậu... Cậu làm gì thế hả Kaze...?... Cô... cô em nào?... - "Người ấy" - Maito Michio bắt đầu hoảng sợ. Ai cũng biết rằng một khi Kiyoshi lâm vào cơn say là anh sẽ mất hết ý thức và hành động theo cảm tính! Giờ đây Maito mới tự trách mình sao không đi cắt tóc sớm, lại có mái tóc màu bạch kim và da trắng nữa chứ! Ôi trời ơi, giống con gái đâu phải là một cái tội!Kiyoshi vẫn tiếp tục nói, có vẻ anh chàng chả có nhận thức người kia nói gì hết:
- Mà em không nói... cũng chả sao cả... Cho em biết... anh đây là... Kiyoshi Kaze... cậu ấm của ông chủ tập đoàn Kaze... lớn nhất đất nước Sakura... Và đêm nay em... phải thuộc về anh...Nói rồi Kiyoshi từ từ cúi người xuống. Maito hoảng sợ tìm kiếm một bóng người để kêu cứu. Nhưng xung quanh là tường cách âm, hành lang thì tối đen như mực, chẳng thấy ai cả! Ôi! Từ nhỏ đến lớn Maito chỉ được dạy để đánh bọn Sâu bọ, chống bọn dụ dỗ thôi chứ có ai dạy anh cách chống lại bạn cùng lớp đang cố gắng hôn mình cơ chứ! Ôi ôi ôi ôi...!...Mặt Kiyoshi càng lúc càng gần mặt Maito hơn...
Maito có thể cảm nhận được hơi thở nóng nồng nặc mùi rượu của Kiyoshi...
Trái tim anh đập nhanh hơn và nhanh hơn từng giây...
20cm...
15cm...
10cm...
5cm...
...
...--------------------------------------Ố hố hố. Tác giả xin ngắt tại đây, để các bạn tưởng tượng tiếp khúc sau nhé!
Không biết diễn biến khúc sau như thế nào, chỉ biết thế này:
------------------------------------------Sáng hôm sau...- Này, Kaze... - Maito Michio mò tới bàn của Kiyoshi, chiếc bàn đặt ngay chính giữa lớp, thường là tâm của những cuộc cãi vã đánh đập của đám nữ sinh... Mặt anh đỏ ửng lên, chẳng biết vì sao...- Có chuyện gì vậy Michio? - Kiyoshi trông thấy khuôn mặt đỏ như trái gấc chín của Maito, liền hỏi.- Về chuyện ngày hôm qua...- À đúng rồi! Michio, cậu có biết tui đã làm gì sau khi say không vậy? Khi tui mở mắt ra thì đã thấy mình nằm ở nhà rồi! - Kiyoshi cười nhe răng, tự nhiên như tối qua không hề có chuyện gì. À mà đúng rồi, anh đâu có nhớ gì đâu!- À không không... Tớ đâu có biết gì đâu!... Tớ chỉ muốn... cảm ơn cậu vì đã bao cả bọn hôm qua thôi! - Maito cười trừ. May là Kiyoshi không nhớ gì. Mà kể cũng thấy tiếc... Nụ hôn đầu của anh... vậy mà...- Này, hôm qua mày với Kiyoshi có chuyện gì với nhau à? - Kiba hỏi, miệng nở một nụ cười nham hiểm. Đúng là không qua mắt được bạn thân!- Đâu có! Đâu có gì đâu! - Maito chối phăng.- Hề hề... Nhìn cái mặt là biết nói xạo rồi!... Khai thật mau lên!- Ừm... - Maito đắn đo. Dù sao cũng không giấu cho riêng mình được. - Bọn tớ đã... hun nhau...- CÁI GÌ? - Kiba hét toáng lên, cùng lúc với khuôn mặt Satoshi trở nên trắng bệch ra. Hiếm khi thấy anh có biểu cảm này.Vừa bịt miệng Kiba lại, Maito vừa nói như thầm thì:
- Trời ơi! Nói nhỏ thôi! Ai mượn mày nói to quá vậy!Mika Murasaki ngồi gần đó nãy giờ, cất tiếng châm chọc:
- Maito của chúng ta đã trưởng thành rồi!~
Rồi cô và Kiba bò lăn ra cười.Mặt Maito nhăn lại như khỉ. Anh không nói gì, bỏ đi kiếm cái gì đó ăn cho đỡ tức!...Hết ngoại truyện 4
---------------------------------------Chap này chỉ là để các bạn hiểu rõ về tình bạn giữa Kiyoshi, Kiba, Maito, Satoshi và Mika thui~ Những nhân vật này chap sau còn xuất hiện nữa ấy.Xin lỗi các bạn nhá. Do tác giả là một con hủ (cuồng yaoi - đam mĩ - gay) nên chap này mới xuất hiện ở đây. Đã cảnh báo trước rùi đoá, bạn nào ngoan cố đọc tới đây thì đừng có hối hận nhe!Hơ hơ... Chap sau sẽ là một event thiệt là tuyệt vời đây (chắc vậy)!Chúc các bạn một ngày tốt lành! Pp! ~ CHƯƠNG 24: RẮC RỐI ~Một ngày trước Giáng sinh…Cả trường Sojika hôm nay nhốn nháo nhốn nháo. Ai cũng bàn xem ngày mai đi chơi với ai, đi đâu chơi, mua quà gì tặng người yêu,… Đó là vì ngày mai là một ngày lễ đặc biệt, không thể thiếu trong mùa đông – Giáng sinh!Trông thấy cảnh tượng nhốn nháo kinh hoàng đó, Akina bỏ Kiyoshi và bước nhanh về lớp. Cô không muốn dính thêm rắc rối…Chợt…
Cô liếc mắt nhìn về một hành lang khuất tối tăm và có lẽ cô đã thấy hình ảnh không nên thấy…Cô chết sững trong vài giây…Ở bên hành lang, một thân hình cao 1m75 quen thuộc – Ryouji Hasu đang… ôm hôn thắm thiết một cô gái với mái tóc màu hạt dẻ…Nhói…Vết thương ở tim cô tưởng như đã lành giờ lại tái phát… Cô đã kìm chế, biến nỗi đau thành thù hận… Cái tên khốn khiếp Ryouji!… Không ngờ trái tim không biết nghe lời vẫn còn nhói đau…Bỗng…
Một bàn tay của ai đó đứng sau lưng che mắt cô lại. Một bàn tay to và ấm.– Đoán coi ai nào? – Người ấy nói. Chất giọng quen thuộc và tinh nghịch.– Xì… Anh thật là trẻ con đó, K-i-y-o-s-h-i!– Úi trời ơi! Dễ đoán ra vậy sao! – Nói rồi Kiyoshi quay mặt Akina lại,… hôn cô một cái “chụt” vào môi trước bàn dân thiên hạ rồi giục – Vào lớp mau lên! Sắp reng chuông rồi đó!
Kiyoshi quay lưng đi về phía lớp anh.Akina quên sạch những điều mình đã thấy. Giờ cô chỉ biết có hai điều: đứng trước mặt cô là Kiyoshi và tim cô đang đập mạnh trong lòng n