
tấm khăn choàng lông thú trắng tinh trên cổ, vẻ khó xử.
– Masari và Pila nói đúng đấy. – Karăm thở hắt ra – Bọn anh không thể đáp ứng yêu cầu của em được, mặc dù bữa nay anh thiệt là khoái khi thấy em không buồn kỳ kèo giá cả như mọi lần. Hổng lẽ hồi trưa em ăn trúng thứ chi hả Păng Ting?
Suku khẽ giọng:
– Vô ích thôi, chị Păng Ting. Một là, Bạch kỳ lân và Hắc tinh tinh không bao giờ đối đầu với nhau. Hai là Tam phù thủy không thể nhận tiền của người thứ hai để làm ngược lại yêu cầu của người thứ nhất.
– Nhóc ngươi nói đúng đấy, Suku. – Phù thủy Hắc tinh tinh đứng giữa cười khùng khục, Suku nói nhỏ xíu nhưng hắn vẫn nghe được – Còn con nhỏ Păng Ting kia, ngươi qua lại với bọn ta không ít mà không hiểu rõ quy tắc của bọn ta sao?
Păng Ting nhìn thằng Yan Jik đang giãy giụa một cách tuyệt vọng trong tay Hắc tinh tinh, ngực xẹp xuống:
– Làm sao giờ, anh K’Brăk?
Nguyên chưa kịp đáp, Yan Dran đã nhận ra nó:
– Con đó hả, K’Brăk? Con biến đi đâu mấy tháng nay vậy?
– Con bị ốm, thưa thầy.
– Con ôm người nào trong tay vậy?
– Dạ, em họ con.
Phù thủy Hắc tinh tinh bên trái lộ vẻ nóng nảy, hắn sờ tay lên cái mũi lệch, cất giọng lạnh lẽo:
– Cất câu chuyện của thầy trò ngươi vào đi. Yan Dran, bây giờ ta hỏi lại lần chót. Ngươi có chịu nói ra bí mật của ngươi hay không?
Yan Dran nghiến răng:
– Nếu ta không nói thì sao?
Hắc tinh tinh mỗi người cầm một cái đuôi rắn, đong đưa thằng Yan Jik trong không trung như đưa võng làm thằng oắt kêu thét lên.
– Ngươi cũng thấy rồi đó. – Phù thủy bên phải khụt khịt mũi, giọng đe dọa – Nếu ngươi tự hào rằng ngươi là người cha độc ác nhất thiên hạ thì ngươi cứ để thằng bé này chết trong tay bọn ta.
Nguyên sè sẹ đặt Kăply xuống đất, quay nhìn tụi bạn:
– Yan Dran không dám ra tay, nhưng tụi mình có thể liều mạng với Tam phù thủy. Chỉ cần Yan Jik thoát khỏi sự kềm chế của Hắc tinh tinh trong lúc lộn xộn, Tứ bất tử nhất định sẽ can thiệp.
Hắc tinh tinh hoàn toàn bất ngờ khi thấy bọn trẻ chia ra bao vây bọn chúng vào giữa. Chúng liếc nhau như hội ý rồi quay nhìn đối phương, đôi mắt bắt đầu phát ra thứ ánh sáng lập lòe như ma trơi.
– Tụi con lui ra đi. – Yan Dran quát lớn – Tụi con không phải là đối thủ của bọn chúng đâu.
Lúc này Nguyên bị kích động đến nỗi không buồn để ý đến lời cảnh cáo của Yan Dran, vẫn chằm chằm dán mắt vào mặt Hắc tinh tinh, tay từ từ giơ ra phía trước, đầu cố nhớ lại những câu thần chú chiến đấu đã học.
– Đã đến nước này thì bọn anh cũng đành phải vào cuộc thôi!
Tiếng Masari vang lên và gần như cùng lúc, ba chiếc áo đỏ như ba con chim lửa từ bờ suối bên kia bay vọt sang và đáp xuống bên cạnh Hắc tinh tinh.
– Xin lỗi tụi em nhé. – Pila nói, tay chĩa chiếc gậy sừng hươu về phía bọn trẻ.
– K’Brăk, con cãi lời ta sao? – Yan Dran lo lắng và giận dữ rít lên – Làm sao mà tụi con…
Hai vệt sáng một xanh một trắng từ xa lao tới như hai tia chớp cắt ngang câu nói của Yan Dran. Chưa ai kịp nhìn thấy đó là thứ gì, thì hai vệt sáng đã phóng thẳng vào người Hắc tinh tinh, nhanh không tưởng.
Tam phù thủy Hắc tinh tinh tái mặt, vừa kịp né qua một bên đã nghe vang lên những tiếng “phựt, phựt”.
Trước ánh mắt sửng sốt của mọi người, ba con hắc xà trên tay Hắc tinh tinh rũ xuống như ba sợi dây bị đứt, nhùng nhằng một lát rồi rớt bộp xuống đất, nằm cứng đờ.
– A!
Bọn Hắc tinh tinh la lên, hấp tấp vươn tay ra định tóm thằng Yan Jik vừa thoát khỏi ba sợi dây trói thì hai tiếng huýt sáo một bổng một trầm đã vang lên từ xa.
Như nhận được hiệu lệnh, hai vệt sáng nhanh nhẹn chia ra hai bên, cuốn lấy tay phải và tay trái của Yan Jik, rồi “véo” một tiếng, mang thằng oắt bay đi, nhanh đến mức khi Yan Jik đã mất hút rồi, ba cánh tay khẳng khiu của Tam phù thủy Hắc tinh tinh vẫn còn lơ lửng giữa khoảng không như ba nhánh cây khô.
CHƯƠNG 19
HỌA SĨ YAN DRAN
Nguyên quay sang Suku, bắt gặp thằng này cũng đang đưa mắt nhìn mình. Bốn con mắt nhìn nhau trừng trừng, sửng sốt và ngờ vực, rồi như không nén được hai cái miệng cùng bật kêu lên:
– Thanh xà bạch xà!
Masari giật mình một cái rồi khẽ cúi đầu lẩm bẩm:
– Đúng rồi! Là thanh xà bạch xà!
– Ha ha ha! – Từ đâu đó, tiếng cười của tổng quản lâu đài Sêrôpôk chợt vang lên, đầy châm biếm – Hắc tinh tinh, thành thật chia buồn với bọn ngươi nha! Luyện lại ba con rắn khác chắc không dễ chút nào chứ hả?
Hắc tinh tinh ủ rũ nhìn ba xác rắn cứng quèo, vẻ mặt đau khổ và mất mát. Phải mất một lúc lâu, cả ba mới nhấc mắt lên khỏi những con rắn thân yêu, ngoảnh đầu nhìn ra xa, giận dữ gào lên:
– Pôcô, Pôca! Đồ mất dạy! Tụi bay ra đây!
Hắc tinh tinh gào to đến mức ba chiếc mũi lệch rung rinh như sắp rớt.
Nhưng mặc cho bọn chúng gào thét, Pôcô và Pôca vẫn im ru. Hắc tinh tinh vẫn nhìn chằm chằm về phía mà bọn chúng tin là cặp ma song sinh đang ở đó, răng nghiến ken két, cơn phẫn nộ làm những chiếc áo chùng đen phồng lên như sắp phát nổ.
– Thôi, chúng ta về đi. – Masari chống cây gậy sừng hươu xuống cỏ, thở dài nói.
– Về? – Phù thủy Hắc tinh tinh đứng bên trái quay phắt sang Masari, mắt lóe lên rờn rợn – Ng