Polly po-cket
Chuyện xứ Lang Biang – Nguyễn Nhật Ánh

Chuyện xứ Lang Biang – Nguyễn Nhật Ánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210005

Bình chọn: 9.5.00/10/1000 lượt.

n Jik níu tay Nguyên, sợ hãi:

– Bọn này là ai vậy, anh K’Brăk?

– Đây là bọn sát thủ đánh thuê.

– Đánh thuê à? – Yan Jik cau mày – Thế anh có biết ai đã thuê họ không?

Nguyên tặc lưỡi:

– Chắc là phe Hắc Ám.

Yan Jik đưa cặp mắt lo lắng nhìn qua bên kia suối, băn khoăn:

– Chẳng hiểu họ muốn ba em nói ra điều gì?

Nguyên chưa kịp đáp, một tên trong bọn Hắc tinh tinh đã cất giọng gai gai:

– Ngươi thà chết chứ nhất định không chịu tiết lộ bí quyết vẽ truyền thần ư, Yan Dran?

Yan Dran lắc thanh gươm:

– Bọn ngươi không xứng để nói câu đó đâu.

– Được rồi, bọn ta sẽ cho ngươi biết ngay bọn ta có xứng hay không.

Gần như cùng lúc với câu nói, Tam phù thủy Hắc tinh tinh đồng loạt hất tay ra. Ba con hắc xà trên tay chúng lập tức vọt tới trước như tên bắn, vừa bay trong không vừa rít lên vi vu như tiếng sáo.

Lão Imđi huơ loạn xạ khúc xương trắng nhưng không đánh trúng được con rắn nào, mặt mày có vẻ đã bắt đầu hoảng sợ. Yan Dran vội vã bước lên chắn trước mặt lão quản gia và vung tay một cái: từ mũi gươm, một bầy diều hâu bay ra, xông thẳng vào ba con hắc xà.

– Hay quá! – Bolobala reo lên – Bọn quái xà gặp khắc tinh rồi…

Bolobala chưa nói hết câu, đã thuỗn mặt ra. Ba con rắn của Hắc tinh tinh nhanh như ba tia chớp đen, phóng loằng ngoằng ngó hoa cả mắt, vừa luồn lách né tránh những cái mỏ nhọn của bầy diều hâu vừa tấn công vào những kẽ hở của đối phương từ nhiều hướng. Vừa xông trận, bầy chim chưa mổ trúng địch thủ được cái nào đã thi nhau rơi xuống lộp độp.

Yan Dran thu những con chim về và lầm rầm niệm chú, lần này từ mũi gươm bay vọt ra một con rồng lấp lánh vảy bạc. Rồng là vua của các loại rắn, chưa thèm nhe nanh múa vuốt, chỉ quẫy mình một cái, ba con quái xà đã hấp tấp bay lộn trở về.

Bọn Hắc tinh tinh ré lên, giận dữ:

– Masari! Bọn ngươi chỉ biết trơ mắt ra dòm sao?

Masari khẽ mỉm cười, nhìn Pila và Karăm, hất đầu một cái.

Những chiếc gậy sừng hươu lập tức phun ra ba luồng ánh sáng chói lòa, chia nhau bắn thốc vào đầu, mình và đuôi rồng.

Thấy Bạch kỳ lân đã ra tay, Hắc tinh tinh cũng phất tay áo chùng, làm bay ra một làn khói đen thui và khẳm lặm, tanh tưởi như mùi tử thi, càng lúc càng tỏa rộng, nhanh chóng bao phủ cả một vùng.

Bọn trẻ lính quýnh bước lui cả chục bước để tránh xa cái mùi tử khí đó, mắt vẫn dán chặt vào trận đánh trước mặt, tim thắt lại khi thấy lão Imđi không chịu nổi làn khói đen, ngã đánh huỵch một cái, nằm thẳng cẳng, khúc xương trên tay văng tuốt ra xa.

Con rồng bạc thấy nguy, hả họng phun ra những quả cầu lửa. Những quả cầu va vào những luồng sáng của Bạch kỳ lân, phát ra những tiếng ùng oàng như tiếng đại bác khiến bọn trẻ phải đưa tay bịt chặt hai tai, chân bất giác thối lui liên tiếp.

Lúc này, trời đã hoàng hôn, con rồng bạc quẫy lộn giữa màn khói đen xen lẫn những luồng chớp sáng khiến dãy ráng đỏ phía xa xa rực lên dữ dội, trông như chân trời đang bốc cháy.

Nguyên lo âu thấy con rồng bạc của Yan Dran dường như đuối sức dần, những cú nhào lộn đã chậm chạp hẳn, có lẽ do hít phải làn khói độc của Hắc tinh tinh.

– Thế nào, Yan Dran? – Tiếng một phù thủy Hắc tinh tinh vọng ra từ sau bức màn khói – Đến nước này mà ngươi vẫn bướng bỉnh hay sao?

– Bướng bỉnh là hay chứ sao! – Một giọng nói sang sảng vang lên – Yan Dran, ngươi cứ bướng xem bọn chúng làm gì được ngươi!

Cùng với tiếng nói, một tiếng “bộp” vang lên, nghe như tiếng một quả táo vừa rụng xuống đất.

Bọn trẻ chưa hiểu ra chuyện gì, đột nhiên một làn sương trắng từ dưới đất từ từ dâng lên.

– Tứ bất tử! – Suku khẽ kêu.

Bây giờ thì làn khói đen của Hắc tinh tinh đã bị đẩy lên cao, mỗi lúc một nhạt dần và mọi người sửng sốt nhìn thấy trước mặt Yan Dran một con cóc đỏ to lớn đang ngửa đầu lên trời phun sương một cách say sưa.

– Hay lắm! – Karăm hào hứng – Bọn ta từng nghe nhắc tới Tứ bất tử nhưng chưa có dịp so tài.

– Chẳng có gì là hay hết, Karăm! – Phù thủy Hắc tinh tinh đứng bên trái hừ mũi – Mới có con cóc xuất trận thôi mà đã rắc rối rồi. Hắn đưa thêm ba con vật chết tiệt kia ra là bọn ta mệt đấy.

Bạch kỳ lân không đếm xỉa gì đến Hắc tinh tinh. Ba chàng trai huơ cây gậy sừng hươu một cái, ba luồng sáng tắt phụt.

– Tím hoa cà!

Masari khẽ hô, lập tức những chùm tia sáng tím lóng lánh từ các đầu gậy bắn ra, rực rỡ như pháo bông, trong nháy mắt đã chụp xuống người Yan Dran.

Bọn trẻ điếng hồn nhớ đến lần các chàng trai Bạch kỳ lân đánh nhau với sát thủ Baltalon ở thung lũng phía sau lâu đài K’Rahlan. Lần đó, khi những luồng sáng tím gặp phải sự phản kích của đối phương, đã phát ra một tiếng nổ kinh hồn, đẩy tụi nó ngã rạp và lăn lông lốc như trong một trận bão.

Bây giờ thấy đám mây màu tím của Bạch kỳ lân sắp sửa sa xuống chỗ Yan Dran đứng, tụi nó hoảng hốt ngồi thụp xuống, hai tay ôm lấy đầu. Thằng oắt Yan Jik và con khỉ Chacha ngơ ngác nhìn quanh, thấy đứa nào cũng làm như vậy, liền bắt chước làm theo. Nguyên ôm chặt Kăply vào lòng, loay hoay chọn tư thế sao cho hai tay che kín được khuôn mặt Kăply, tâm trí chỉ nghĩ đến chuyện làm sao cho bạn khỏi trầy xước nếu chẳng may cả hai cùng