
là do một đám cực kỳ bát quái thành lập nên, chuyên môn truyền bá tin tức của Thánh Thế, từ nhỏ cho đến lớn.
Tương truyền, ở nơi đó có rất nhiều tin đồn, trình độ tìm hiểu tin đồn chẳng khác gì “Bát tuần san”.
Nhưng là, việc đăng kí vào diễn đàn phải thông qua thành viên cũ dẫn tới, phòng ngừa nhân viên quản lý của Thánh Thế tiến vào, cho nên tuy rằng diễn đàn rất vang danh ở bên ngoài, nhưng cũng là nơi thần bí nhất của Thánh Thế.
Không nghĩ tới mới vào công ty như Tiểu Đại lại là thành viên của diễn đàn này!
Bối Bối dữ tợn nghiêm mặt nhìn Tiểu Đại nói: “Mardi, chị hy vọng buổi tối về đến nhà, ngay lập tức có thể nhìn thấy liên kết đăng ký là thành viên của diễn đàn, do em gửi cho chị.”
Tiểu Đại ToT: “Sếp Bối, điều này vi phạm vào luật lệ của diễn đàn a……”
“Đúng vậy, nhưng hiện tại chị là Sếp của em!!” Bối Bối nhe răng cười, tan họp, nhìn thời gian cũng không còn sớm, liền thu dọn một chút, sau đó đi tham gia cuộc họp của các HR.
Mặc một bộ đồ màu đen, mơ hồ truyền đến đoạn hội thoại ở phía sau.
“Mardi, cậu quả nhiên là ngu ngốc, không đầu óc……”
“Này, ai cần cậu nói ra……”
” Khó trách Julie không cần cậu, cậu được mỗi khuôn mặt sáng sủa……”
“……”
” Được rồi, chúng tớ đang trách móc cậu, cậu ngồi ở góc tường làm gì?!”
” Vẽ một vòng tròn nguyền rủa các ngươi!”
Tiền Trinh & Tiểu Tôn: >_<
Ngay cả Tiền Trinh và Tiểu Tôn cũng đều là thành viên của “Bát quái thoại Thánh Thế”, vậy mà Bối Bối lại không biết tí gì!
Bối Bối cảm thấy vừa khôi hài lại vừa tức giận, chính mình ngày hôm qua còn vì trốn những tin đồn vớ vẩn, đã phải xin nghỉ một buổi chiều, Holmes lại ở gần bên người, còn nghĩ đến chạy trốn sao!
(Holmes = thám tử Sherlock Holmes)
Cái này gọi là ngốc B sao?!
Đứng trước cửa phòng họp, nghĩ rằng mọi người còn chưa đến, cô có thể tìm một chỗ im lặng để nghỉ ngơi……
Cánh cửa phòng họp được mở ra, đèn được bật lên, có một người đang ngồi ở trên ghế chủ vị.
Đây chính là vị trí của Cát tổng, ai có thể lớn mật như thế?!
Bối Bối ánh mắt sáng ngời, nhớ tới người này bộ dáng kiêu ngạo, nửa buổi rời khỏi chương trình học của khóa huấn luyện, nhất thời nhớ ra, trong lòng hét lớn một tiếng:
Yêu nghiệt, thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi càng muốn vào!
Chương 11: Lão Thiên dồn dập phóng sấm sét (1)
Nam nhân kia hôm nay không có mặc một thân màu trắng hưu nhàn như lần trước gặp ở thang máy, mà là một bộ trang phục tối màu, càng làm nổi lên khuôn mặt đẹp như ngọc của hắn, một đường cong tuấn nhã phi phàm, vẻ mặt mang theo một tia cao cao tại thượng……
Dường như hắn nhận thấy sự xuất hiện của cô, đôi mắt đen như ngọc nhẹ nhàng quét lại đây……
Bối Bối nhất thời có chút bất động, rất nặng nề bước tiếp, có cảm giác dũng khí đã bị hút đi.
Yêu nghiệt chính là yêu nghiệt a, khí thế quá mạnh mẽ……
Không đúng, cô – Biện Bối Bối mới là “ma cũ” ở Thánh Thế, vì sao phải sợ một “ma mới” ?!
Lật bàn……
Trắng đen đảo lộn, nghiêng trời lệch đất, chủ nghĩa đế quốc tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản không thành?!
Lật bàn……
Cô là người huấn luyện và nắm quyền sinh tử của những người mới!
Đau bụng, cô lại thấy đau bụng, hiện tại Bối Bối rất bực mình, rất muốn phát tiết.
Bối Bối cắn răng đến gần, nhìn một lượt từ cao xuống thấp: “Cậu tên là gì? Người ở ngành nào?”
Nam nhân thấy Bối Bối đến gần, vẻ mặt có chút gian xảo, như một tác phẩm nghệ thuật bình thường tả cảnh đẹp ý vui, nhưng là nghe được câu hỏi của cô, biểu tình của hắn có chút kinh ngạc, chậm rãi đứng dậy, nhìn xuống.
“Em đã quên tôi?” Giọng nói lộ ra vô hạn nguy hiểm.
Bị đối phương từ trên cao nhìn xuống……
= =
Chân Bối Bối có chút phát run, âm thầm phỉ nhổ chính mình không được chịu thua kém người ta, cô cố gắng kiễng chân, ngẩng đầu nói: “Nha, cậu đừng nghĩ đến ở thang máy giúp đỡ tôi một lần, tôi sẽ bỏ qua cho cậu. Làm người mới, cậu có biết khóa huấn luyện đã đi được một nửa chặng đường là rất nghiêm trọng?! Lần này huấn luyện khảo hạch, tuyệt đối sẽ không cho cậu điểm……”
Ánh mắt sắc bén của hắn quét lại đây, khóe miệng rất nhanh tạo thành một đường cong, giọng nói của Bối Bối có chút run run, vẫn rất can đảm tiếp tục: “Trừng cái gì mà trừng?! Không nói cho tôi biết tên ngành, tôi sớm muộn gì cũng điều tra ra, Thánh Thế không phải là công ty cậu muốn thứ gì sẽ được thứ đó! Vừa mới vào đây, thái độ đã kiêu ngạo như vậy, chẳng những trốn buổi huấn luyện người mới, lại còn dám không coi ai ra gì ngồi ở ghế của người chủ trì hội nghị. Người quản lý không nói cho cậu phép lịch sự tối thiểu trong cuộc họp sao?!”
Vừa dứt lời, Bối Bối liền cảm thấy thắt lưng có điểm căng thẳng, chờ sau khi lấy lại tinh thần, cả người cô đã ở trong vòng tay của yêu nghiệt, cô trợn to hai mắt.
Ầm…… Bối Bối bị sét đánh đến hỗn độn, phản xạ có điều kiện vung tay ra.
Đáng tiếc chỉ được nửa đường thì bị chặn đứng, một bàn tay hắn nắm lấy cổ tay của cô, một tay chộp lấy thắt lưng cô, dùng sức, kéo cô ngã vào người hắn.
Hắn hơi hơi cúi đầu, chóp mũi dường như sát với chóp mũi của cô, ánh sáng có thể giúp cô nhìn rõ mỗi tấc trên khuôn mặt của hắn.
Thật sự