XtGem Forum catalog
Về đi anh… Nơi đây em vẫn đợi

Về đi anh… Nơi đây em vẫn đợi

Tác giả: Lan Rùa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322385

Bình chọn: 9.5.00/10/238 lượt.

ao đây?”-“Em biết, việc này là do em gây ra, em phải có trách nhiệm trả nợ anh ấy…nhưng em có gì để trả…”-“Chỉ có cách lấy anh ấy, chăm sóc đền bù phần đời còn lại thôi phải không? Đó là tình nghĩa, là đạo lý…nhưng em có thể sao? Trái tim em, không muốn làm vợ ai, ngoài anh cả…anh ơi…”Những giọt nước mắt, chua xót, cay đắng…Từng bước, từng bước chân trần theo biển…-“Việt à, em cho anh cơ hội cuối cùng, nếu lần này, anh không tới đón em đi, tức là, anh đã không còn cần em nữa, em sẽ ở bên người khác, đền bù tội lỗi mình gây ra!”Nàng cứ thế mà đi, nước nhanh chóng ngập tới hông, eo, rồi tới cổ…-“Việt à, tới đón em đi mà, rồi kiếp sau chúng ta sẽ cùng trả nợ anh ấy, được không anh?”Nước biển lạnh, nhưng lòng nàng ấm, nàng khẽ nhắm mắt, hòa mình cùng biển cả…Quả là nàng gặp được anh!Lần này là anh đón nàng thật. Bàn tay anh mạnh mẽ kéo lấy nàng, ôm vào lòng, nàng còn cảm nhận được nụ hôn ấm áp từ anh.Nước mắt anh nóng bỏng rơi trên má nàng.Anh ôm nàng, rất chặt.Nàng tỉnh dậy, khóe môi còn đọng nụ cười.Nhưng căn phòng lại hoàn toàn lạnh lẽo. Thì ra, chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ rất đẹp!Và thì ra, nàng vẫn sống, anh ấy nhất định không cho nàng theo, có lẽ, quên nàng rồi chăng?Nhìn áo quần của mình hong ngay cạnh lò sưởi, nàng bần thần. Hôm qua, là ai? Là ai đưa nàng trở lại…Nàng cứ hi vọng, cho tới khi gặp quản lí Lạc Tâm, lại vỡ mộng, thì ra hắn cứu nàng, thì ra chồng nàng bỏ nàng thật rồi………………Đúng như lời hứa, vài ngày sau, Lan ra Bắc, nghe nàng nói ý định của mình, Uyên vui lắm, nhưng vẫn hỏi nàng có sao không. Nàng nói nàng cần người chăm sóc tới cuối cuộc đời, anh ấy cũng thế. Họ sẽ dựa vào nhau để sống!Lân lúc đầu không đồng ý, sau vì sự nhiệt thành của nàng cũng mềm lòng.Thấm thoát cũng tới ngày cưới của họ.Không ngờ một ngày, nàng và Uyên thực sự trở thành người một nhà!Cuộc đời, có những duyên phận không thể ngờ tới, anh – dù nàng rất bực, rất hận…nhưng kiếp này, nàng sẽ chỉ yêu mình anh!Mặc chiếc váy trắng tinh khôi, trên đầu đội tấm vải voan.Uyên nhìn bạn mình, nó là một cô dâu tuyệt đẹp!Ba mẹ chồng xem bói, bà thầy chỉ mặt Lan và Lân nói hai người khắc nhau, phải triệt để dùng kiểu cưới thời xưa mới có thể diệt trừ hậu họa sau này, tức là con gái phải che mặt tới lúc động phòng mới được gặp chú rể.Người lớn nói, có kiêng có lành, nếu không vì thế, không biết hôm nay cô dâu xinh đẹp khiến bao trái tim thổn thức?Vì nàng không có ba mẹ, nên hôm nay sẽ được ba chồng đưa mình vào lễ đường.Trước giờ làm lễ, Bảo Lân mặc đồ chú rể rất bảnh bao, anh đặt tay lên vai nàng, cảm động nói:-“Cảm ơn em!”Nàng lặng lẽ nắm bàn tay anh:-“Chúng ta sẽ chăm sóc lẫn nhau.”-“Bây giờ em hối hận vẫn còn kịp!”-“Em không hối hận, em sẽ cố gắng!”Anh đặt nụ hôn lên trán nàng, rồi ra trước.Lễ cưới được thực hiện khá suôn sẻ, không khí rất đầm ấm, nàng không nhìn thấy anh, nhưng lúc cha sứ hỏi: “Anh có đồng ý lấy cô gái này làm vợ không?”; nàng đã cảm nhận một giọt nước rơi trên tay mình.Anh yêu nàng nhiều quá, nàng nợ anh, nàng sẽ nỗ lực!Sau đó, Minh, Uyên, ba mẹ thay họ tiếp khách, cô dâu chú rể được miễn về “tân hôn” cho sớm! CHAP 66: CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂChuyện của nhiều tháng về trước-“Anh, em đã cho xác minh, người đi theo Lan và tên con nhà Bảo Minh đúng là không bình thường”-“Sao?”Thư kí ghé tai, nói riêng với sếp, mặt Tú gần như biến sắc…-“Giải quyết thế nào anh?”-“Tạm thời mua chuộc thám tử, gửi kết quả giả sang Mỹ…”-“Bước tiếp theo ạ?”Tú trầm lặng, nếu là anh của trước kia, bước tiếp theo là sao?-“Theo cậu?”-“Nếu em đoán không nhầm, Nghi Lan này có thể là con rơi của Chủ Tịch Bảo Minh, anh có thể dùng tin này để tống tiền ông Đức, ép chuyển cổ phần”Cũng là một ý hay, nhưng cái này, cứ để công ty gặp khó khăn hãng bàn.-“Anh, cô ta vừa là con gái của Bảo Minh, vừa là người sở hữu toàn bộ tài sản của Đại Bàng Đen…”-“Vậy thì sao?”-“Trước đây…trước đây…”-“Trước đây làm sao?”-“Dạ không có gì…”-“NÓI”-“Trước đây anh quen chị Nhi chẳng phải là vì muốn sáp nhập công ty của dì sao? Bây giờ anh và chị ấy chia tay, nhưng trước mắt là một con cá vô cùng béo bở…”-“Cậu bảo tôi lợi dụng phụ nữ?”-“Em, em không dám a…”-“Thôi được, đi ra…”Cũng khó trách hắn, anh trước đây như nào, anh cũng không nhớ rõ nữa…chỉ có điều, bây giờ hanh động ấy khiến anh ghê tởm.*******************Chuyện từ khi Hoàng Tú nhặt được miếng đồng.Nghe nói, anh đã một mình trở về Lạc Tâm, cùng những hình ảnh lẫn lộn trong đầu.Nghe nói, có đôi trai gái đi du lịch, rủ nhau ra xem bình minh, anh cũng ra xem, mới phát hiện bình minh chẳng đẹp gì cả!Chỉ là có cam giác như mình đã tới đây, rất quen, đầu óc hiện lên hình ảnh người con gái tinh nghịch nhảy nhót, nhưng lại không nhớ ra ai cả…Nghe nói miếng đồng này là của một bà bói ở đây. Anh tìm bà.Theo lời bà anh có thể đoán được miếng đồng này là bà cho em trai và em dâu anh.Tim anh đập rất mạnh, nơi này dường như là có kí ức gì đó thực sự đặc biệt, Tú cố gắng đi vòng quanh tìm kiếm, thực sự muốn có một manh mối gì đó!BÙM!Có đôi trai gái cùng nhau nhảy xuống bể bơi, cô gái mếu máo:-“Em ghét anh lắm, em sợ nước, em không b