Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thiên thần bóng tối

Thiên thần bóng tối

Tác giả: Chi Chan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329113

Bình chọn: 8.00/10/911 lượt.

sẽ không bao giờ hiểu được… mỗi lần thấy chị Như hành hạ cậu, tôi hạnh phúc đến mức nào. Nhưng tôi phải kìm nén tất cả, chôn vùi tất cả! Vì tôi không thể phản bội ông chủ.

– Vì sao… phản bội Chấn Nam?

– Tôi yêu cậu Ba. Nhưng tôi không chịu được khi thấy cậu ấy ở bên cậu. Tôi không muốn cậu Ba rời khỏi tầm mắt của tôi. Nếu không có được cậu Ba, tôi cũng sẽ không cho phép cậu ấy rơi vào tay bất kì ai khác.

– Ích kỉ!

– Im đi! Người ích kỉ là cậu. Chính cậu đã làm cậu Ba bị tổn thương. Chính cậu mới là người gây ra cái chết của cậu Ba! Nếu có con dao trong tay, tôi chỉ muốn đâm thẳng một nhát vào tim cậu. Nhưng tôi sẽ không làm thế, tôi sẽ không để cậu đến gần cậu Ba. Cậu!!! Kẻ cướp đi tình yêu của tôi! Kẻ giết chết tình yêu của tôi! Tôi sẽ làm cậu… sống không bằng chết!!!

Giọng nói đay nghiến, An nhìn Băng bằng con mắt hận thù rực lửa. Cô quay người bước đi.

Băng chậm rãi bước trên hành lang, chợt nhận ra ngay trước mặt mình là Lâm Chấn Khang.

– Người bảo vệ không còn. Cảm giác thế nào, người đẹp?

Băng bước chéo sang, định lướt qua mặt Khang nhưng cậu đã nhanh hơn và chặn cô lại.

– Ta không thích cái cách em tảng lờ ta. Chấn Nam chịu được, còn ta thì không!

Khang đưa mấy ngón tay vuốt trên tóc mái Băng, lần xuống… đẩy cao cằm cô lên.

– Hình như đám giúp việc ở đây không mấy thiện cảm với em nhỉ. Từ giờ sẽ khó sống đấy… Cả ta cũng là một mối nguy hiểm.

Khang khẽ mỉm cười, khẽ buông Hải Băng ra, cậu bước tiếp.

….

– Đêm qua ngủ ngon không, ranh con?

Băng ngước nhìn đám giúp việc và cô quản gia đang đứng khoanh tay, vẻ đầy thách thức.

– Một thời gian dài thích ăn thì ăn, không thì chơi hoặc ngủ, đã tận hưởng đủ chưa?

Băng quyết định im lặng. Cô chưa từng thấy hối hận về việc mình gây ra, kể cả nếu việc đó có mang lại đau khổ cho chính mình đi chăng nữa.

– Không còn cậu Ba, chị đây cũng chẳng muốn sống nữa. Nhưng có người nói với chị rằng việc quan trọng hơn cả đau khổ chính là trả thù cho cậu Ba!

Đám giúp việc nhao nhao lên:

– Chính nó đã quyến rũ để cậu Ba đưa nó ra khỏi đây. Phải giết nó đi!

– Chị Như! Phải xé xác nó ra!

– Nó làm cậu Ba chết, không thể để nó sống thoải mái thế được.

– Phải đấy, chị Như!!!

Như giơ tay, ra hiệu thôi.

– Chết hả? Vậy dễ dàng quá. Nếu chết, nó sẽ nhanh chóng được gặp cậu Ba.

Cô quản gia bước lại phía Băng, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

– Tao không muốn mày chết, tao muốn mày phải sống không được chết không xong! Mày đã từng thử chưa? Cảm giác nhục nhã nơi địa ngục của thế gian này? Từ giờ, mày sẽ là người đưa cơm cho cậu Hai và hàng ngày… dọn dẹp bên khu B!!!

Một giây im lặng… Tiếng hò reo vang lên ầm ĩ từ đám giúp việc. Mặt ai cũng lộ vẻ hả hê thấy rõ.

Đứng ở một góc, Thụy An nhếch mép cười.

Băng lững thững bước sang khu B, nơi mà ba năm qua cô chưa hề đặt chân đến. Hành lang bên khu B ít chằng chịt nhưng rộng và vắng lặng hơn khu A nhiều. Hai bên tường kín và không có lấy một ô cửa sổ nào. Băng dừng lại trước một chiếc cửa sắt rất lớn, trên tay xách xô và giẻ lau. Đằng sau cánh cửa này là gì? Điều gì bí mật khiến Chấn Nam không muốn Băng đặt chân đến? Điều gì kinh khủng đến mức mà cả Thụy An và Kiều Như đều gọi nó là… Địa Ngục????

Băng vặn tay nắm, từ từ đẩy cửa ra. Chiếc cửa lớn rất nặng…

Kẹt…ket…t…t… kettttt……..

Tràn ra hành lang vắng lặng, những âm thanh xì xào, ầm ĩ… nghe nhức tai. Một bên cửa được mở toang ra. Một căn phòng rộng, rất rộng. Rất nhiều đôi mắt quay lại nhìn Băng từ xa… Rồi tất cả quay về công việc đang làm, giống như Băng chỉ là một vật hiển nhiên xuất hiện mà thôi. Băng đứng lặng đi một hồi, nhưng khuôn mặt không chút ngạc nhiên.

Lâm Chấn Đông cho xây dựng khu B để nuôi sống… một lũ tội phạm đang bị truy nã hàng đầu quốc tế! Trong căn phòng này, có hơn hai mươi tên tội phạm cực kì nguy hiểm, chúng được ăn, ngủ, chơi tự do tùy thích. Chỉ có điều không được bước chân khỏi khu B và phải làm bất kì công việc nào Lâm Chấn Đông giao cho chúng. Thực chất, khu B cũng không khác gì một nhà tù quốc gia, chỉ có điều phạm nhân ở đây được tự do hơn và cũng không phải lo về an nguy tính mạng trước pháp luật. Nếu CIA có thể phá hủy được hệ thống an ninh năng lượng của khu biệt thự thì không chỉ tóm cổ được ông trùm mafia khét tiếng, mà còn quét luôn được cả đám tội phạm quốc tế này mà không mất chút công sức nào. Nhưng đương nhiên, điều đó không hề dễ.

Băng lặng lẽ đi xách nước và lau sàn. Lau hết căn phòng này phải mất cả buổi sáng. Đám tội phạm vô cùng hung dữ và thô bạo. Đầu tóc, quần áo nhếch nhác, bẩn thỉu khiến chúng người không ra người, quỷ không ra quỷ. Chúng tụ lại thành từng nhóm trên giường mải mê đánh bài cá cược, hàng ngày vẫn thường xuyên có xung đột xảy ra và chỉ có thể giải quyết bằng vũ lực. Bình thường, mỗi cuối tuần, sẽ có người giúp việc từ khu A sang khu B để dọn dẹp nên khi Băng vào, chúng tảng lờ vì chúng đang mải chơi bài và vì chưa đến giờ chuyển thú vui chơi. Băng lê lết dưới đất lau sàn, không quan tâm đến những giọng nói chói tai và những tiếng cười man rợ xung quanh.

Một lát sau, Băng vứt chiếc giẻ lau và