Biết Tỏ Cùng Ai – Quỳnh Dao

Biết Tỏ Cùng Ai – Quỳnh Dao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322875

Bình chọn: 7.00/10/287 lượt.

n cha, chàng nói.

– Đến bây giờ tôi vẫn thắc mắc không hiểu tại sao mình lại thành công dễ dàng như vậy.

Ông quản lý cười nói.

– Buôn bán thì như vậy đó, thành hay bại chỉ cần có thể một ngày thôi. Với một đơn đặt hàng, có thể khiến một xí nghiệp nhỏ phát tài, nhưng cũng có thể làm cho một đại xí nghiệp sạt nghiệp.

Vũ Vi cảnh cáo Trần.

– Vì vậy, đừng tưởng anh là triệu phú rồi ngủ mê nhé, anh phải cố gắng hơn mới được.

Nhược Trần giả vờ đau khổ.

– Có em cầm roi đứng sau lưng, làm sao anh đám làm biếng được chứ.

– Hứ!

Vũ Vi đỏ mặt, Luật sư Mậu ngơ ngác:

– Cái gì mà có roi nữa đấy? Điển tích gì lạ vậy nói cho mỗi người nghe một chút xem.

Nhược Trần cười lớn, Vũ Vi trợn mắt hờn yêu. Hạnh phúc ngập đầy phòng. Giữa tiếng cười, bà Lý bước vào mời mọi người đi dùng cơm, gỡ rối được cho Vi.

Khi mọi người đã ngồi vào bàn, Trần bảo bà Lý lấy thêm ba chiếc ly rồi đi gọi ông Lý và ông Triệu đến.

Mọi người nâng ly lên, ông Luật sư mới bắt đầu thắc mắc:

– Bữa tiệc hôm nay có vẻ lạ quá, tôi nghi chắc có tin vui gì đây.

Nhược Trần làm ra vẻ bí mật:

– Nóng làm gì, chút nữa biết ngay mà.

Ông Lý, bà Lý và ông Triệu đã đến, Trần trịnh trọng nâng ly lên:

– Yêu cần quý vị cạn ly rượu này, hôm nay tôi trân trọng tuyên bố. Bữa tiệc nầy là bữa tiệc mừng ngày đính hôn giữa tôi cùng Vi.

– Ồ.!.

Mọi người lớn tiếng:

– Cụng ly, cạn ly đi chứ?

Mọi người cùng cạn ly, Trần lấy trong chiếc hộp nhỏ, chiếc nhẫn xinh ra nâng tay Vi lên và mang vào.

– Hôm mua chiếc nhẫn nầy, anh chưa biết anh đã là triệu phú nên nhẫn hơi nhỏ, em không buồn chứ?

Vi yên lặng với nụ cười, Trần tiếp:

– Anh biết em sẽ không buồn, vì nhẫn tuy nhỏ, nhưng tình anh đầy vô cùng em ạ.

Vi xiết chặt tay Trần. Ông Lý và ông Triệu sau khi chúc mừng Trần xong, xin phép rút lui trước. Lập Đức và Lập Quần bắt đầu tấn công Vi.

– Chuyện vui thế này mà chị cứ giấu em, đến hôm nay mới cho biết!

– Thế nào cũng không được, chị phải cạn ba ly em mới nghe, nếu không cạn được thì anh Trần phải thế.

Trần vui vẻ.

– Được rồi, được rồi mấy người muốn chục ly cũng được.

Nhưng Vi đã cản.

– Thôi đi ông, muốn mượn cơ hội để uống hả?

Trần phân bua với Lập Quần.

– Đấy thấy không, chưa gì mà bà chị của cậu đã khó tính với tôi rồi.

Bữa tiệc cứ thế kéo dài trong không khí vui nhộn. Ăn xong, lại tiếp tục kéo nhau ra phòng khách, họ bắt đầu bàn đến ngày cưới. Ông Mậu cho rằng tháng ba tốt nhất, trong khi Trần nôn nóng định sớm hơn.

– Thôi ngày mai đi!

Trần nói, Vũ Vi trừng mắt trách yêu:

– Nữa rồi, lại nói bậy nữa rồi.

Lập Đức không kém.

– Em thấy tối nay là hay nhất. Có đông đủ bá quan và Luật sư nữa thì hợp tình quá rồi.

Nhược Trần như gặp tri kỷ, đứng dậy.

– Tôi không phản đối điều đó.

Vũ Vi nhăn mặt.

– Anh giả vờ say hử? Em bỏ đi bây giờ.

– Đấy cậu Đức thấy không?

Trần phân bua:

– Bà chị của cậu dữ như chằng vậy đó.

Mọi người lại được dịp cười đùa, giữa không khí ấm cúng như vậy, đột nhiên có tiếng chuông của reo, Nhược Trần ngạc nhiên.

– Vi, bộ còn khách nữa sao em?

Vũ Vi ngơ ngác:

– Đâu còn ai đâu? Hay là khách của anh?

– Đâu có.

Mọi người yên lặng. Có tiếng xe hơi chạy vào cổng, Trần nhíu mày.

– Không lẽ họ nữa?

Vũ Vi đã nghe rõ tiếng xe, nàng đứng thẳng lưng. đúng là khách bất ngờ. Ông Đường dụi tắt thuốc, trong khi luật sư Mậu đặt ly rượu xuống. Không khí vui vẻ ban nãy biến mất.

Cửa mở, Bồi Trung và Bồi Hoa cùng bước vào, nhìn thấy đám đông họ có vẻ chùn chân một chút, nhưng rồi Bồi Trung bình tĩnh ngay, hắn tiến tới Luật sư Mậu.

– Thưa Luật sư, chúng tôi đang tìm Luật sư đây, đến đằng nhà nghe bà bảo Luật sư đến đây chúng tôi mới đến…

Luật sư Mậu bình thản:

– Vâng, thế nấy người tìm tôi để thăm viếng hay có chuyện gì?

– Dạ chúng tôi có tí chuyện cần gặp Luật sư.

– Như vậy có liên hệ đến pháp luật chứ?

– Vâng.

– Nếu thế mời mấy cậu mai đến văn phòng tôi, bây giờ là giờ nghỉ, tôi không làm việc.

Bồi Trung cười nhạt:

– Nhưng chuyện này có liên hệ đến cả Nhược Trần, nên tôi nghĩ nói ở đây tiện hơn.

Rồi không đợi Luật sư lên tiếng, Bồi Trung hỏi tiếp:

– œa hôm nay sao đông thế này? Có mục gì à?

– Vâng.

Nhược Trần lên tiếng.

– Hôm nay là ngày đính hôn giữa tôi với Vũ Vi.

– Đính hôn à?

Bồi Hoa hét lên như gặp chuyện lạ

– Tao đoán đúng lắm mà, bây giờ Vườn mưa gió, xưởng dệt… đều lọt vào tay mày hết!

Nhược Trần lạnh lùng.

– Vâng.

– Nói khác đi là ông già để hết gia tài cho mày, mày hốt trọn à! Ha Ha! Cả cô nàng của mầy nữa, ông già thế mà thâm thật!

Những bắp thịt trên mặt Trần như săn lại. Vũ Vi bước tới, đặt tay lên tay người yêu, nhỏ nhẹ.

– Anh Trần, hôm nay em xin anh, anh đừng nổi nóng.

Nhược Trần cung tay lại, quay sang luật sư Mậu.

– Thưa Luật sư, xâm phạm gia cư bất hợp pháp có tội không? Nếu có xin Luật sư điện thoại cho cảnh sát giùm tôi.

Luật sư Mậu nhìn Bồi Trung và Bồi Hoa.

– Đừng nóng để tôi hỏi rõ. Mấy người đến đây hôm nay làm gì? Nói tôi nghe xem?

– Vâng, thế thì tôi nói đây.

Bồi Trung nhìn thẳng vào mắt Luật sư Mậu:

– Ông là người thi hành di chúc của cha tôi phải không?

– Vâng.

– Thế thì, th


XtGem Forum catalog