
Bí mật tình yêu phố Angel
Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 329885
Bình chọn: 9.5.00/10/988 lượt.
óc bấn loạn rồi hả? Cậu tửơng cậu còn đủ sức đuổi tôi ra ngoài chắc?” Tiếng kêu gào của tôi khiến Kim Nguyệt Dạ đứng sững lại. Dạ mở to mắt nhìn tôi như ko thể tin vào tai mình. Cuối cùng cậu ấy chỉ cúi đầu xuống,ko nói lời nào. Tôi gắng gượng gạt nước mắt,đỡ Kim Nguyệt Dạ vào giường.
Cốc cốc cốc! Cốc cốc cốc!
Lúc này,đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Tôi nhìn Dạ,rồi vội quay người đi ra phía cửa.
“Xin chào,tôi là bác sĩ Hà của trạm xá thị trấn Star. Xin hỏi cô có phải là cô Tô Hựu Tuệ để lại giấy nhắn ko?” Vừa mở cửa ra,tôi thấy một bác sĩ trung tuổi mặc áo blu trắng,tay xách thùng thuốc,thở hổn hển đứn bên ngoài.
“Vâng! Đúng rồi ạ!” Tôi vui vẻ gật đầu,” Cháu đợi bác mãi.”
Bác sĩ Hà mỉm cười,rồi nhìn xung quanh căn phòng nhỏ,”Xin hỏi bệnh nhân nằm ở đâu?”
” Ở đây,ở đây!” Tôi vừa lau nước mắt,vừa dẫn bác sĩ Hà vào phòng ngủ,đến bên cạnh Kim Nguyệt Dạ.
“Sao cô lại gọi bác sĩ đến,tôi ko khám,ra ngoài ngay.”
Kim Nguyệt Dạ kiên quyết ko khám,thậm chí còn quay ngoắt lại. Bác sĩ Hà có vẻ khó xử nhìn tôi. Tôi hít một hơi sâu,nói với Kim Nguyệt Dạ:” Nếu cậu ko muốn nhìn thấy tôi nữa thì phải chữa bệnh. Nếu cậu khỏi bệnh,tôi hứa sẽ rời khỏi đây.”
Dường như lời nói của tôi đã có đôi chút tác dụng, Dạ ko nói lời nào nữa.
“Bác sĩ,cứ chốc chốc cậu ấy lại tái phát bệnh một lần,bác giúp cháu khám xem,rốt cuộc cậu ấy bị làm sao?” Tôi sốt ruột nhìn bác sĩ.
“Được ,để tôi xem.” Bác sĩ Hà đến gần Kim Nguyệt Dạ,bắt đầu kiểm tra toàn thân.
Thấy Dạ ko phản đối,ngoan ngoãn để bác sĩ khám,tôi như trút được gánh nặng,thở phào nhẹ nhõ.
“Tôi thấy … ” Sau khi kiểm tra xong,bác sĩ Hà quay lại nhìn tôi,vẻ mặt rất nghiêm trọng nói,” Chúng ta ra ngoài rồi nói!”
“Bác sĩ,cậu ấy ko sao chứ? Rốt cuộc là bị bệnh gì? San lại bị như thế?” Chỉ cần nhìn vẻ mặt của bác sĩ,tôi cũng đoán được bệnh của Dạ nặng hơn tôi tưởng. Tim tôi đập rộn lên,suýt nữa thì nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Cái này … ” Bác sĩ Hà gượng gạo” Đầu của bạn cô có thể đã bị đánh một cú rất mạnh,nên tụ máu trong não,nếu máu tụ ko được hút ra,thì cứ dăm ba bữa cậu ấy lại bị đau đầu. Tôi nghĩ cô hãy đưa cậu ấy lên bệnh viện thành phố Milan để khám kĩ hơn. Nếu máu tụ não để càng lâu thì sẽ càng nghiêm trọng đấy … ”
Đầu bị đánh một cú rất mạnh ư? Lẽ nào là …
Trong đầu tôi đột nhiên hiện lên cuốn sổ nhật kí củ Kim Nguyệt Dạ …
Chắc vì muốn lấy lại trái tim thiên sứ, nên khi đánh nhau với Sun,cậu ấy mới bị thương ở đầu.
“Hậu qủa rất nghiêm trọng sao? Bác sĩ Hà,ý của bác là … ”
“Có khả năng … có khả năng sẽ bị mất trí nhớ,nghiêm trọn hơn là não bị teo cứng,cuối cùng trở thành người thực vật.”
“Người thực vật ư?” Không thể ngờ 3 chữ này lại xảy ra với Kim Nguyệt Dạ,tôi đờ người ra nhìn Dạ đang nằm trên giường. Liệu cậu ấy có biết chuyện này ko?
“Thế này nhé! Tôi sẽ tiêm cho cậu ấy ít thuốc an thần,sau đó kê thuốc uống,nhưng cô nhớ đừng làm cậu ấy bị kích động mạnh,tốt nhất mau đưa đến bệnh viện Milan khám.” Bác sĩ Hà quay người mở thùng thuốc ,chuẩn bị tiêm cho Dạ,” Bệnh của cậu ấy rất nghiêm trọng,cô nhất định phải chăm sóc chu đáo cho cậu ấy,đừng để cậu ấy bị kích động … ”
Nhưng lúc này tôi đã hoàn toàn mất đi tri giác,hai chân như đạp trên bàn xoay,trời đất cứ xoay tròn … xoay tròn …
End Four
Five
“Tô Hựu Huệ…”
Một lúc sau,bên tai tôi vang lên tiếng nói.
Tôi định thần lại , phát hiện ra bác sĩ Hà đã rời khỏi, còn Kim Nguyệt Dạ đang ngồi trên giường. Cậu ấy vừa gọi tôi.
“Bác sĩ nói cậu bị sốt nhẹ, cần phải uống thuốc mới khỏi.”
Nhìn thấy đống thuốc trên bàn,tôi quay lại muốn đi lấy thuốc, nhưng đầu óc quay cuồng suýt nữa ngã nhào xuống, may mà có một bàn tay giữ lại. Ngước đầu lên, tôi thấy ánh mắt lo lắng quen thuộc …
Kim Nguyệt Dạ kịp hoàn hồn , nghiêng người quay đi,lảng tránh ánh mắt của tôi.
“Bác sĩ đã khám xong giờ, cô có thể đi được rồi!”
“Kim Nguyệt Dạ,tại sao lại thế…” Tôi vẫn ko hiểu ý Kim Nguyệt Dạ,đứng đực mặt ra nhìn cậu ấy,”Cậu biết ko,tôi dã nhặt được cuốn nhật kí của cậu,biết
tất cả sự thật rồi…”
“…” Dạ ko nói lời nào, nhưng tôi thấy người Dạ khẽ run lên,dường như rất ngạc nhiên khi nghe tôi nói ra câu đó.
“Thực ra tôi đến tìm cậu vì muốn biết suy nghĩ thực sự của cậu…Cậu nghĩ rằng giấu giếm sự thật sẽ đem lại hạnh phúc cho tôi ư?Hay là cậu đã tìm thấy bố mẹ,tìm được hạnh phúc mà cậu cần rồi? … Nhưng tôi lại thấy cậu lúc này … đã mất đi khả năng tìm kiếm hạnh phú cho chính mình, tự đào thải mình ra khỏi cuộc sống , sống mà ko cần biết đến ngày mai, ko dám đối mặt với mọi thứ.”
“…”
“ Tạ sao tất cả lại thành ra thế này? Nếu cậu đã lấy được trái tim thiên sứ từ tay Sun, sẵn sang trả lại nó cho trường như một người hung,thì tại sao lại trốn chui trốn lủi một mình để gánh chịu mội tội lỗi? Cậu đã chịu đựng mọi đau khổ để có thể giải mã câu đố, nhưng tại sao lại biến mình ra nông nỗi này?”
Trong nhật kí Kim Nguyệt Dạ viết là, cậu ấy đã giành được trái tim thiên sứ, nhưng tất cả mọi thứ đều thay đổi…Rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì? Dạ đã bất chấp tất cả để tìm kiếm lời giải đáp về thân phận của mình , nhưng tại sao đến phút cuối, cậu ấy lại thay đ