Bao Lâu Em Sẽ Quên?

Bao Lâu Em Sẽ Quên?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321280

Bình chọn: 10.00/10/128 lượt.

ắt sản phẩm thời trang Thu đông _Công ty MORE……….

_Sao giờ này không thấy Gia Hân…..Cô ấy đi đâu không biết….

_Chào anh Quân, nhớ em không?

_Em là?

_Đúng là anh không nhớ rồi…..Mỹ Hạnh

Coi như làm quen lại….mà Gia Hân đâu anh Quân?

_Anh không biết…chưa thấy cô ấy tới….

_Quân!Con xem đến giờ rồi trưởng phòng thiết kế đâu…..

_Cô ấy chưa tới mẹ ạ!

_Con xem lại thái độ làm việc của nhân viên đi..mẹ không chấp nhận như thế này đâu….

_Chắc là có chuyện gì xảy ra thôi…

_Mẹ sẽ xử lý chuyện này sau…

Nói rồi bà ta bỏ đi….Nhìn Quân có vẻ khó chịu…

_Anh Quân, anh biết mà..nó không phải người vô trách nhiệm như thế…nhất định…nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi…

_Em nói thế là sao?Lẽ nào tôi và Hân quen nhau?

_Anh đã quên thật rồi………………nó đã…

Xin lỗi em nghe điện thoại:

“Alo, Hân ak?

Cái gì..mày có sao không?Ừ tao đến ngay……”

_Em phải đi đây…Hân có chuyện….

_Anh đi với em………..

_Nhưng buổi lễ……

_Đi…

Quân lấy xe vội vàng đi…đi tới nơi đã thấy Hân ngồi đó….chiếc xe máy nằm dưới đường….cánh tay xước vết dài….ngồi ôm chân…..

_Mày sao đó?

_Tao bị mấy thằng ép xe…..

_Có sao không?

_Nhìn này…..

Chào sếp….

Giờ nó mới thấy Quân….

_Sao lại thế này được?

_Tao thấy lạ lắm mày ạ, bọn nó cứ đi trước tao không cho tao vượt lên…đi rất chậm…khi tao lên được rồi..thì chúng phóng lên xô đổ xe tao….

_Đây không phải một vụ tai nạn_tiếng Quân như đưa cho nó 1 suy nghĩ…..

_Mà thôi..về nhanh lên anh Quân, chuyện này tính sau…..

_Không được em phải đi bệnh viện….

_Em phải về công ty….

Tiếng nói của nó dứt khoát khiến Quân không thể làm khác…Nhìn nó đau như thế không hiểu sao cậu thấy xót xa quá…..

Về tới nơi đã muộn 10 phút….

_Chào tổng giám đốc…

_Cô giỏi lắm…

_Mẹ cô ấy bị tai nạn….

_Thật là trùng hợp……

Bà ta nhếch môi cười..tới giờ thì nó đã xác định…không ngờ người của giới thượng lưu lại có hành động hạ lưu như thế….nhưng mục đích của bà ta là gì…

Cuộc họp ban giám đốc…..

Hôm nay người chủ trì là tổng giám đốc…không hiểu có chuyện gì….

_Tôi xin thông báo sự thay đổi nhân sự…từ hôm nay cô Trần Gia Hân sẽ không còn là trưởng phòng thiết kế nữa…

Ở dưới có tiếng xì xào…

_Vì sự vô trách nhiệm của cô đã làm uy tín của công ty bị ảnh hưởng trong buổi ra mắt sản phẩm vừa rồi…

_Tổng giám đốc, đó là 1 tai nạn……Quân nói….

_Tôi không nghe lý do khác…và cô Trịnh Như Huyền sẽ đảm nhiệm vị trí đó..mong mọi người giúp đỡ trưởng phòng mới…

Mọi người bắt đầu bàn bạc….tổng giám đốc có thù hận gì với trưởng phòng sao..tại sao lại chuyện bé xé ra to…..một tai nạn lại quy người ta vô trách nhiệm…mà cái cô Huyền đó làm sao làm việc bằng trưởng phòng được…bao nhiêu cuộc thi thiết kế có bao giờ được giải gì đâu……

Nó chỉ nhếch môi cười..thì ra là thế..mục đích của bà ta….

Nó vỗ tay:

_Tổng giám đốc thật sáng suốt dùng người cũng thật tốt….Tôi sẽ cô gắng để không làm người vô trách nhiệm nữa…..nhưng nếu không được thì sao nhỉ?oh có lẽ tổng giám đốc cần 1 lá đơn trên bàn làm việc của bà….

_Cô nói thế là sao?

_Không…tôi cảm thấy bà thật công tư phân minh đấy…bà đã quan tâm tôi như thế đương nhiên tôi phải đáp lại thịnh tình đó mới phải phép chứ!

Xin lỗi các vị, tôi ra ngoài trước….

Nói rồi nó bỏ đi……Quân không hiểu được rút cục mẹ với Hân có chuyện gì…bình thường mẹ không bao giờ can thiệp vào chuyện nhân sự…..

Bà đã như thế đừng trách tôi cướp con trai bà đi….

Chương 18: Đính hôn

Kết thúc hay là một lối rẽ khác….

Bà Lam đã linh cảm nó sẽ không dễ bắt nạt như 5 năm trước…..Vội vã tổ chức buổi lễ đính hôn cho Quân………

Tin được đưa tới cho nó vào 1 buổi chiều…..nó không ngờ bà ta đánh giá nó cao quá….vội vàng tổ chức lễ đính hôn ấy….. tôi sẽ không để bà như ý đâu…bà sẽ phải hối hận vì những gì đã làm đối với tôi….

Ngày đính hôn…..

Trong phòng chờ cử hành lễ….một hộp bưu phẩm được gửi đến cho Quân….

Vội mở ra, trong đó toàn là ảnh….của cậu và Gia Hân…..những tấm ảnh của 5 năm trước…rút cục họ là gì của nhau…tại sao Hân không nói gì……Hân nói cô ấy không quen anh……

_Mẹ….

_Cái gì đây?

_Thế này là sao?

Mặt bà Lam biến sắc….con bé đó..nó dám…..

_Không có gì đâu con…tới giờ rồi con ra đi……

_Mẹ nói rõ đi…….nếu không con không ra đâu….

Bà Lam suy nghĩ một lúc rồi nói:

_Ngày trước con yêu nó, nhưng nó không yêu con mà lợi dụng con cho những mục đích bỉ ổi…….mẹ phát hiện ra nó hận mẹ nên cô tình bày ra trò này….

Hân là người như thế sao?Thật không ngờ…hóa ra vì thế mà cô ta không dám nhìn thẳng vào mình….

_Coi như mẹ xin con đấy…đến giờ rồi…..

_Thật không mẹ?

_Con không tin mẹ sao?

Quân đi ra phòng tổ chức…..trong lòng vẫn không khỏi băn khoăn…..

Xin cám ơn các vị đã đến dự buổi lễ ngày hôm nay…lễ đính hôn của anh Nguyễn Tùng Quân và chị Trịnh Như Huyền….xin phép bắt đầu…

Tiếng cửa phòng bật mở…….nó đi vào căn phòng trong sự ngạc nhiên của mọi người…trên tay nó là 1 chiếc bình gốm…..chiếc bình mang nửa trái tim…..

Những hình ảnh xưa hiện về trong đầu Quân..rõ ràng và sắc nét…lần đầu tiên cô gái quay đầu lại nhìn cậu và mỉm cười…là Hân….đúng là Hân…..hình ảnh cô bé bên chiếc máy ảnh chạy lăng xăng khắp đườ


Disneyland 1972 Love the old s